Anh phát yêu một cái vào mông cô, nhướng mày nhắc nhở một câu trước khi đi.
Lâm Kiều cắn môi, chạy đi tìm qυầи ɭóŧ mặc vào, nghe thấy tiếng đóng cửa phía dưới cô mới mặc áo lông lên ló ra cửa sổ nhìn anh.
Hai người dường như tâm linh tương thông, Giang Trạm cũng ngẩng đầu nhìn cô.
Anh cười vẫy vẫy tay.
Lâm Kiều nhịn không được phì cười, người này có đôi khi thật trẻ con.
Thấy Giang Trạm đi rồi, cô mở cửa sổ hít thở không khí rồi vào toilet giặt đồ lót bẩn tối qua cho sạch sẽ rồi treo lên phơi.
Mới vừa ở trong toilet rửa mặt xong chuẩn bị đi ra ngoài thì đụng phải Tiêu Duệ.
Tiêu Duệ không ngờ họ gặp nhau trong tình huống này.
Lâm Kiều chỉ khoác một chiếc áo lông, bên dưới mặc qυầи ɭóŧ đen, chân đi dép lê trắng, đôi chân thon dài nõn nà lộ hết ra ngoài, cặp mông tinh tế căng đầy……
“Sao anh vào mà không gõ cửa!”
Lâm Kiều đi đến giường lấy chăn che mình lại, hơi bực bội xoa xoa đầu tóc rối bời.
“Xin, xin lỗi.” Hầu kết Tiêu Duệ trượt lên trượt xuống.
Lâm Kiều lấy quần jean tối qua mặc tạm vào.
Tiêu Duệ nghe tiếng dép lê lẹp bẹp đi lướt qua mình rồi đi thẳng một mạch xuống lầu.
Tiêu Duệ đuổi theo đi phía sau, hình ảnh lúc nãy vẫn còn khắc như in trong đầu.
Anh ta phát hiện, vậy mà mình lại cứng rồi……
Tiêu Duệ hít sâu một hơi, bước theo sau.
Không khí có hơi xấu hổ, anh ta mở miệng trước. “Em định ăn sáng à, để anh đem lên cho em nhé.”
“Không cần.”
Lâm Kiều liếc mắt một cái đã nhìn thấy đồ ăn sáng trên bàn, phía trên còn có một tờ giấy.
Chắc Giang Trạm nghĩ sẽ đi trước khi cô dậy đây mà.
Chữ của anh rất đẹp, phía trên viết còn viết chúc cô ăn ngon miệng.
Lâm Kiều để tờ giấy sang một bên, ngồi xuống ghế.
Tiêu Duệ mím môi nhìn cô, đi đến ngồi phía đối diện.
“Tối qua tên đó đến tìm em.”
Anh ta khẳng định, bữa sáng này là người đó mua.
Anh ta vô thức ngẩng đầu nhìn Lâm Kiều, cô cúi đầu, từ áo lông cổ chữ V có thể nhìn thấy phần cổ trắng nõn và xương quai xanh xinh đẹp.
Ánh mắt rời xuống một khỏng, tuy không thấy rõ nhưng vẫn thấy được trên mảnh da thịt trắng nõn, chi chít những……
“Em làʍ t̠ìиɦ với anh ta rồi?”
Câu hỏi bật ra miệng, mắt thì nhìn cô chằm chằm, giống như muốn nghe câu trả lời từ chính miệng cô.
Nhưng có lẽ anh ta cũng đã biết đáp án……
Động tác nhai nuốt của Lâm Kiều chậm lại, cô cúi đầu không trả lời, nhưng cũng chính là lời khẳng định rõ ràng nhất.
Bàn tay đặt trên mặt bàn của Tiêu Duệ nổi đầy gân xanh, mí mắt giật giật, cảm thấy huyệt thái dương của mình đau nhức.
Trong đầu hiện lên cảnh tượng lúc nãy của Lâm Kiều, chỉ nhìn cô như vậy mà anh ta đã nóng lên, khó có thể tưởng tượng được bộ dạng trần trụi của Lâm Kiều.
Nhưng lại là ở dưới thân người khác cầu được yêu thương.
Chỉ cần nghĩ đến thôi anh ta đã muốn phát rồ lên rồi, vậy mà hiện tại điều đó lại trở thành sự thật.
Trái tim như bị bóp chặt không thở nổi, mỗi lần hít thở đều cảm thấy run rẩy.
“Em thích anh ta ư?”
Lâm Kiều nhíu nhíu mày, không trả lời.
“Em thích anh ta.” Giọng anh ta lớn hơn.
Lâm Kiều ngẩng đầu đối diện với ánh mắt đầy bất lực của anh ta.
“Không biết, có lẽ là vậy.”
“Em không còn cảm giác gì với anh nữa hay sao.” Tiêu Duệ hỏi.
“…… Chắc vậy.”
Có lẽ, vốn đã không còn tình cảm từ rất lâu trước rồi.
“Em thích tên đó nên mới làʍ t̠ìиɦ với anh ta sao?”
Lúc ấy ở bên nhau lâu như vậy, bọn họ nhiều lắm cũng chỉ hôn vài cái mà thôi.
“Tôi thích làm với yeutruyen.net anh ấy đấy, vì sao anh cứ nhất định phải hỏi chuyện như vậy chứ.”
Một bữa cơm ăn nhạt như nước ốc.
“Em còn không biết mình có yêu người đó hay không mà đã xảy ra quan hệ thể xác với anh ta? Vậy bây giờ quan hệ của hai người là gì, bạn giường à?”
Lâm Kiều nhíu mày buông đũa xuống.
Tuy rằng lúc trước có vẻ là vậy? Nhưng hiện tại cô không thích từ này.
Cảm giác được mình có hơi quá lời, Tiêu Duệ hít sâu một hơi điều chỉnh cảm xúc nổ tung của mình.
“Xin lỗi, anh không cố ý muốn hạ thấp em đâu.”
“Tôi biết.”
Lâm Kiều ăn không vô nữa, nhìn anh ta một cái, đứng lên cầm ly sữa bò nóng rồi thu dọn.
Tiêu Duệ nhìn cô, lúc cô cúi đầu khiến tóc dài chảy xuống làm lộ ra mấy dấu hôn sau cổ.
“Kiều Kiều, chúng ta quay lại đi.”
“Anh không quan tâm em và Giang Trạm là thế nào, chỉ cần em đồng ý ở bên anh.”