Tiếng nói tựa mười viên thuốc nổ oanh tạc bên tai.
Lâm Kiều ho khan hai tiếng, đến khi tỉnh lại mới cảm giác được mắt mình đã sưng lên.
“Khụ khụ ——”
Cô miễn cưỡng mở mắt ra, đang định ngồi dậy thì đã được một bàn tay đỡ lấy.
Lâm Kiều sửng sốt, ngẩng đầu lên liền lập tức đối diện với ánh mắt của anh.
Bốn mắt nhìn nhau, anh thấy viền mắt sưng đỏ của cô, còn cô chú ý tới vẻ mặt đầy phức tạp của anh.
“Sao anh lại tới đây?”
Cô mở miệng nói chuyện, âm thanh khàn đến mức sắp không lên nổi câu.
“Để anh đi rót nước cho em nhé.” Anh không trả lời mà đứng dậy đi ra ngoài.
Nhìn đồng hồ thì đã 7 rưỡi sáng.
Không biết Giang Trạm tới bao lâu rồi, thế nhưng với bộ dạng này của anh……
Cô phiền muộn duỗi tay, thôi cứ đi rửa mặt đánh răng cái đã.
Đang chuẩn bị xuống giường thì bỗng đập vào mắt là tấm ảnh chụp chung cùng với di động của cô trên tủ đầu giường.
Thân thể trong nháy mắt cứng đờ, cô nhớ rõ tối qua mình không có……
Cửa mở.
Cô quay sang nhìn Giang Trạm đang bưng nước đi vào.
“Uống ngụm nước cho ấm họng đi.”
Cô không nhận, chỉ nhìn anh, muốn tìm vẻ mặt anh có gì khác thường hay không.
Nhưng không hề có, anh vẫn chẳng khác gì ngày thường cả.
Thấy cô không phản ứng gì, Giang Trạm đặt ly nước xuống trước mặt cô.
“Anh cũng vừa mới vào thôi, lúc nãy có ở trong phòng khách trò chuyện với dì một lúc.”
“Hôm qua trông em ổn lắm, anh không yên tâm.”
Lâm Kiều nhìn anh, có vẻ đêm qua anh không ngủ ngon, đáy mắt có hơi thâm quầng xanh xao.
“Em không sao, anh nên nghỉ ngơi cho tốt mới phải.”
Cô nhìn anh rồi uống một ngụm nước thấm cổ họng.
Lại liếc qua ảnh chụp chung bên cạnh, cô do dự có nên mở miệng hỏi anh hay không.
“Anh phải về rồi, chỉ tới xem em một chút thôi, dạo này anh rất bận.”
“Để em tiễn anh.”
Cô buông ly xuống, yeutruyen.net vừa định đứng lên lấy áo khoác mặc vào thì tay đã bị kéo lại, ngã vào lòng anh.
“…… Làm sao vậy.”
Cô không kịp phản ứng, duỗi tay đỡ lấy vai anh.
“Không có gì, chỉ là muốn ôm em một chút thôi.”
Lâm Kiều nhìn yeutruyen.net vào đôi mắt ngập tràn dịu dàng ấy mà chẳng hiểu sao lại cảm thấy hơi khó chịu.
“Hôm qua em……”
Nửa câu sau chưa kịp thốt ra đã bị nuốt chửng trong môi lưỡi nóng bỏng.
Đầu lưỡi vọt vào khoang miệng nóng ướt. Lâm Kiều thoáng kháng cự, cô chưa có đánh răng đâu đấy, tối qua còn hút thuốc nên bây giờ miệng toàn vị đắng chát.
Nhưng cô không thắng nổi sức lực của Giang Trạm, dần dần bị hấp dẫn, nhịn không được mà đáp lại.
Hai người đã lâu không gặp, cô cũng nhớ thương hương vị của anh.
Đầu lưỡi hai người quấn quít, anh ôm ấp mυ"ŧ lấy đầu lưỡi cô, cho đến khi cô bị hút đến tê dại mới buông tha.
Cô há miệng thở dốc, Giang Trạm xích lại gần rồi nhẹ nhàng ngậm lấy môi dưới cô mà liếʍ láp, bàn tay cách váy ngủ xoa bóp nhũ hoa. Cô không mặc nội y, đầu ngón tay cọ xát qua lớp áo khiến đầu nhũ nhanh chóng cứng lên.
Tay kia thì luồn vào trong váy ngủ từ từ tách hai chân cô ra, Lâm Kiều theo bản năng khép lại, kẹp chặt tay anh ở giữa.
“Đừng như vậy……Mẹ còn ở……”
Cô níu chặt bàn tay phía dưới, muốn anh ngừng lại. (Ebook Truyen.Net)
“Không sao đâu, anh khóa cửa rồi.”
Anh khẽ hôn một cái vào cổ cô, cắn mυ"ŧ xương quai xanh mảnh khảnh. Đôi môi dần lướt nhẹ xuống phía dưới tìm kiếm đến nơi đang phập phồng theo tiếng thở dốc, sau đó ngậm lấy đầu nhũ hơi cương cứng cách lớp vải mỏng manh. Đầu lưỡi nóng hổi đảo quanh trêu chọc, rồi thỉnh thoảng lại bất ngờ mυ"ŧ vào một cái thật mạnh.
Váy ngủ bị nước bọt anh làm cho ướt nhẹp, khiến đầu nhũ phấn nộn cùng làn da mềm mại như ẩn như hiện sau lớp vải.
Giang Trạm há miệng khẽ cắn đầu nhũ đang run rẩy kia.
“A……”
Hệt như có dòng điện chạy qua toàn thân, cô không nhịn được mà kêu lên.
Chân buông lỏng, bàn tay thuận thế xoa lên âm đế, cách qυầи ɭóŧ mỏng chà đạp hoa huyệt đã ướt át.
Chỗ đó đã động tình phun nước ướt đẫm qυầи ɭóŧ, dù cách một lớp vải vẫn có thể cảm giác được cái miệng nhỏ kia đang cố hút ngón tay anh vào.
“Ưm……”
Cô không nhịn nổi mà khe khẽ rêи ɾỉ, đầu lưỡi anh còn đang từng chút từng chút liếʍ đầu nhũ của cô.
Cô không chịu được nữa mà ưỡn thẳng sống lưng, đưa đầu nhũ có hơi trướng đến gần muốn được anh mυ"ŧ liếʍ.
qυầи ɭóŧ đã ướt đẫm bị tuột xuống, ngón tay sờ đến hoa huyệt, lòng bàn tay vuốt ve, xoa nắn âm vật mềm mại.
Mới chỉ bị anh trêu đùa vài cái mà Lâm Kiều đã cảm thấy mình muốn đạt cao trào, cô vừa thở hổn hển vừa rêи ɾỉ, thân thể run mạnh rồi lên đỉnh.
“Ướt thật nha Kiều Kiều, nhiều nước lắm này.”
Giang Trạm khẽ cười vào tai cô, giơ bàn tay bị phun ướt lên cho cô xem.
Lâm Kiều nhìn thấy vệt nước trong suốt dính dấp chảy dài, đây đều là của cô.
“Muốn anh cắm vào không?”
Khẽ tách hoa môi phấn nộn ra, đầu ngón tay đặt trước cái miệng nhỏ, mơn trớn cắm ngập vào.
Lâm Kiều rất ghét cách khiêu khích này, luôn khiến cho cơ thể trống rỗng của cô càng thêm khao khát, hy vọng anh chạm vào càng sâu hơn.
“Anh, anh đừng hỏi em……”
Giang Trạm nhìn gương mặt không biết là do thẹn thùng hay là động tình kia mà ửng hồng, hầu kết gợi cảm lăn lộn.
“Là ŧıểυ huyệt của em mà không hỏi em thì hỏi ai?”
Giọng anh khàn khàn như có ma lực quyến rũ chết người, đầu lưỡi khiêu khích vành tai, hô hấp nóng rực phun lên màng nhĩ.
Lâm Kiều như bị ma nhập, nâng mông nhỏ lên hùa theo ngón tay anh, hy vọng nó có thể chen sâu hơn vào huyệt nhỏ nóng ướt.
Nhưng rõ ràng là Giang Trạm đang cố ý muốn chọc cô, nửa ngón tay vừa bị nguyệt khẩu ăn vào lại bị rút ra, ma sát bên ngoài hoa môi ướt đến rối tinh rối mù.
“Anh……”
Lâm Kiều nhịn không được cắn răng nhìn anh.
Cô ngại chẳng dám mở miệng, nhưng bên trong mị thịt lại trống rỗng ngưa ngứa, cảm giác này tra tấn cô đến điên luôn rồi, ham muốn có thứ gì đó mạnh mẽ cắm vào lấp đầy cơ thể cô.
“Ngón tay…… Ngón tay anh cắm vào đi……”
Cô không dám nói muốn thứ to lớn kia vì anh quá mạnh mẽ, sợ kéo dài lâu thì cô không thể khống chế được âm thanh mà bị mẹ nghe được.
“Nghe em.”
Anh cười, lòng bàn tay xoa nhẹ vài cái đã khiến âm vật cứng lên, ngón giữa chậm rãi cắm vào huyệt khẩu nóng ướt.
“Ưm……”
Sự trống rỗng cùng ngứa ngáy trong cơ thể được giảm bớt một chút khiến cô rêи ɾỉ thành tiếng.
Chỉ một ngón tay đã bị cô siết chặt như vậy, thật không biết làm sao ăn hết cả cây của anh nữa.
Ngón tay ma sát dọc đường đi, thọc vào rút ra, thấy cô đã thích ứng lại cắm thêm một ngón tay vào, lúc cắm đến ngón tay thứ ba, có thể cảm giác được thân thể Lâm Kiều run rẩy lợi hại.