Niềm Khao Khát Duy Nhất

Chương 31

Trước Sau

break

Bốn mắt nhìn nhau trong chốc lát, nhưng sự chú ý của Quảng Dã không dừng lại ở cô. Cậu ta liếc sang chỗ khác, tiếp tục đi vào trong, cười nhạt đáp lời bạn:

“Sao cậu không nói là dọn trống cả tủ đông luôn đi?”

“Ha ha ha, thế cũng được chứ…”

Tang Lê cụp mắt, thu lại tầm nhìn.

Trường lớn thế này mà cũng gặp được…

Quảng Dã ngủ đến trưa rồi đến thẳng trường. Vừa cùng mấy cậu bạn ăn xong cơm ở căng tin, mấy người đi vào siêu thị. Nguyên Lỗi lớp bên cạnh hiếu kỳ khoác vai Nhiếp Văn:

“Mẹ ơi, thằng A Thắng gan to thật, dám đua xe với Dã ca à? Thế rồi sao, Dã ca thắng không?”

Nhiếp Văn cười: “A Dã sao có thể thua? Tối qua cậu không có mặt, Dã nhanh hơn A Thắng gần hai mươi giây đấy!”

“Trời, đỉnh thế!”

Hai người nói chuyện như diễn tấu hài, Quảng Dã đi phía trước, nghe Nhiếp Văn cả buổi trưa đã kể chuyện này với cả chục người, không nói nên lời liếc nhìn họ: “…Xong chưa? Hay là dùng loa phát thanh thông báo toàn trường giúp tôi luôn đi?”

“Thôi đi, thế thì cậu chắc bị mời lên phòng hiệu trưởng uống trà đấy, ha ha.”

Mấy người đi đến tủ đông. Dụ Niệm Niệm vừa chọn xong kem, quay đầu thấy bọn họ: “Mấy cậu cũng đến mua kem à?”

“Đúng vậy, A Dã mời… mời khách,” Trương Bác Dương hỏi cô,

“Niệm Niệm cậu ăn gì? Tớ… tớ mời cậu.”

Nhiếp Văn khoác vai Trương Bác Dương, vung tay với Dụ Niệm Niệm: “Không cần, vừa nãy A Dã nói ai gặp cũng có phần, cậu ta mời hết, cậu cứ thoải mái lấy đi.”

“Oa…”

Nhiếp Văn và Trương Bác Dương rất thân, đương nhiên cũng quen Dụ Niệm Niệm.

Mọi người đều biết Quảng Dã bình thường rất hào phóng, mời khách không tiếc tiền, hơn nữa khi tâm trạng tốt thì cũng dễ nói chuyện.

Dụ Niệm Niệm cười: “Vậy là tớ được lợi rồi nha, một cây thôi là được, cảm ơn Quảng Dã!”

Cô quay đầu nhìn thấy Tang Lê đi tới, liền phấn khích gọi: “Lê Lê, có muốn ăn kem không? Quảng Dã mời đấy.”

Tang Lê chọn xong vở đi tìm Dụ Niệm Niệm, nghe thấy tiếng thì quay đầu lại, liền thấy Quảng Dã đang đứng trước tủ đông ở phía trước bên phải, lấy ra một chai nước lạnh từ bên trong, trực tiếp vặn nắp uống ừng ực. Yết hầu cậu ta chuyển động, mồ hôi lăn từ cằm xuống, gân xanh nổi rõ trên cánh tay.

Tối hôm đó cậu ta kéo cô lên bờ từ dưới nước, cô đã cảm nhận được sức tay cậu ta lớn đến mức nào.

Tang Lê nhìn đi chỗ khác, nhẹ giọng từ chối:

“Không cần đâu, tớ không ăn.”

Nhiếp Văn nghe thấy, quay đầu nhìn kỹ, nhận ra: “Ồ, đây chẳng phải là bạn học mới chuyển đến lớp chúng ta sao?”

Hôm nhập học, Tang Lê tự giới thiệu trên bục giảng, vì quá xinh đẹp nên khiến người ta nhìn một lần là khó quên.

Tang Lê cảm nhận được mấy ánh mắt xung quanh đổ dồn về phía mình, cô siết chặt cuốn vở khẽ đáp một tiếng. Nhiếp Văn cho rằng cô khách sáo, hào phóng mời: “Bạn học mới, cậu vừa đến chưa hiểu rõ A Dã đâu, cậu ta rất hào phóng. Cậu muốn ăn kem cứ lấy, đừng khách sáo.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc