Mạc Hàn thân thể cường tráng phía trên cô giữ chặt hai tay trên đỉnh đầu. Bộ váy body bị vứt ngổn ngang dưới đất cùng chiếc áo sơ mi của anh. Thân hình nóng bỏng phía dưới không ngừng chống cự.
- Sao vậy? Không phải rất thích sao? Không phải rất muốn được tôi yêu thương thân thể sao? - Mạc Hàn mơ hồ trong hơi men nói ra những lời đầy dụ hoặc.
- Không muốn. Tôi không muốn gì hết. Chỉ cần anh thả tôi ra. - Sở Thanh ra sức chống cự. Hai chân khép chặt, lại bị anh dùng đầu gối tách ra.
- Không hề... cô không thấy thân thể cô đang rất muốn ấy sao? - Anh biến thái liếʍ nhẹ vành tai cô. Chuyển xuống cắn mυ"ŧ đôi môi đỏ mọng. Từng chút, từng chút chiếm đoạt tiện nghi của cô. Sở Thanh rất muốn cắn. Muốn căn cho anh một cái để anh tỉnh táo.
Bỗng dưng lại biến thành bộ dạng này. Nghĩ là làm, lợi dụng lúc anh đang triền miên hôn đắm đôi môi cô, Sở Thanh liền cắn cho anh một ngụm tứa ra chút máu tươi. Mạc Hàn nhăn mày rên một tiếng. Cô lại dám cắn anh. Thật không biết điều. Đã vậy anh lại càng muốn trêu đùa cô.
Hôn môi không được thì ta hôn chỗ khác. Anh từng chút từng chút cắn mυ"ŧ lấy cần cổ trắng ngần, thơm tho của Sở Thanh. Mùi hương này thật dễ chịu. Áo lót của cô bị anh cởi phăng vất xuống đất. Đôi gò bông vươn cao dưới ánh đen ngủ mờ mờ, nhấp nhô theo từng nhịp thở đang dần biến đổi của Sở Thanh.
- Dừng... Dừng... lại đi... mà - Từng nhịp thở, hô hấp của cô dần nằng nề. Cái nóng của hỏa dục đang dần thiêu đốt cơ thể cô. Cả căn phòng ngập tràn mùi tình ái. Từng chút va chạm da thịt của hai người.
- Không dừng. - Anh nói một lời liền cúi xuống gặm nhấm đôi bông đào của cô. Bên kia lại tận tình được xoa nắn, yêu thương.
- Khó... ưm...a... khó chịu quá... - Triền miên trong hoan ái, cô quên mất mình là ai, mình cần làm gì. Chút lý trí cuối cùng cũng không còn để ngăn lại hành động đang dần tiếp nhận anh của cơ thể.
- Chưa gì đã muốn?... - Mạc Hàn thở nhẹ vào tai cô, hơi thở cũng chẳng còn chút bình tĩnh, rất gấp, rất nặng nề. Một lời nói ra như châm ngòi cho hỏa dục trong người cô cũng như của anh. Bàn tay tận tình xoa nắn vuốt ve thân thể cô từ trên xuống dưới.
- Không... ưm... tôi không muốn... ưm... ưm... a - Mỗi cái đụng chạm của anh trên cơ thể cô lại khiến cô không kiểm soát nổi mà rên lên một tiếng.
Hạ thân sớm đã căng cứng, từng chút lớn thêm một vòng, rất muốn giải tỏa.
- Không muốn... ưm... a trăm vạn lần... ưm... cũng không muốn. - Cô trật vật trong cơn kích tình. Dù có khó chịu thế nào vẫn không muốn khuất phục trước con thú dữ trên người mình.
- Nhưng tôi muốn. Cô lại không có quyền lựa chọn. - Mạc Hàn cố kìm chế bản thân. Bây giờ chỉ cần cô nói muốn anh lập tức ăn trọn cô không để dư lại dù một chút.
Mạc Hàn thỏa mãn, khóe môi cong lên một nụ cười. Liền chọc ghẹo cô thêm một chút:
- Nói lớn một chút. Tôi chưa nghe rõ.
- Ưmmmm.... Tôi muốn... làm ơn... khó ưmm... khó chịu quá... ưm a... - Sở Thanh thêm một lần bị anh dụ dỗ.
- Thấy không.... như vậy mới ngoan... - Anh cười đắc ý liền đem thân thể cô thỏa mãn lửa dục trong người. Cả hai cứ vậy triền miên trong căn phòng đầy mùi hương tình ái.