CHƯƠNG 484: MUA MUA MUA
Mặt tôi càng đỏ hơn, thằng cha này, anh không thể hôn em khi mà đã cách xa Phương Trạch Vũ sao?
Tôi liếc nhìn trộm Phương Trạch Vũ, chỉ nhìn thấy bộ dạng không để ý của Phương Trạch Vũ, anh ấy vẫn đang nhìn Lạc Mộ Thâm, dùng ngón tay khua khoắng, còn sợ Lạc Mộ Thâm nghe không hiểu, lớn tiếng nhắc nhở: “ Chú ý, ba tháng đầu nguy hiểm nhất, tốt nhất không nên làm chuyện đó, nhất thiết không được làm, giữa tháng thứ tư có thể, nhưng tần suất giảm đi, ba tháng sau thì không được, khó chịu cũng phải nhịn, không được làm hại đầu lợn, kể cả ra ngoài giải tỏa.”
Tôi thề tôi thật sự rất muốn giết tên Phương Trạch Vũ này, thằng cha này còn nói to làm gì chứ? Còn nói có thể ra ngoài giải tỏa!
Tôi thật sự bị thằng cha này làm cho tức chết rồi.
Anh không biết xấu hổ, nhưng tôi biết xấu hổ!
Viện trưởng oai phong lẫm liệt của bệnh viện quý tộc St mary sao lại giống như kẻ điên vậy?
Tôi nhìn thấy rất nhiều người trong hành lang nhìn tôi với ánh mắt kì quặc, tôi vội dùng túi che mặt, được thôi, mặt Tô Tư Nhụy tôi, khoảnh khắc này không còn gì để mất nữa rồi.
Tôi quay đầu lại, Phương Trạch Vũ vẫn đang vẫy tay nhiệt tình.
Lạc Mộ Thâm khẽ thở dài nói: “ Ôi, ba tháng đầu không được, giữa tháng tư mới được, ba tháng sau không được, như thế, chẳng được thời gian bao nhiêu!
Tôi thật tức chết rồi, thằng cha này còn đang suy nghĩ cái gì mà có được hay không chứ.
Tôi cáu kỉnh nhéo Lạc Mộ Thâm một cái vào tay.
........
Ngồi trong xe của Lạc Mộ Thâm, tôi vẫn nhìn tờ kết quả xét nghiệm mang thai đó, Lạc Mộ Thâm cười nói: “ Có phải cảm thấy rất vui không? Vui đến nỗi không nói ra lời? có phải em rất ngạc nhiên?”
Tôi không kìm được thở dài nói: “ Ôi, nói thật, em bây giờ chính xác là vui mừng, nhưng bây giờ thì không biết diễn tả thế nào nữa.”
“ Sao thế?” Lạc Mộ Thâm nhìn tôi nói, anh ấy dùng tay vuốt lên má tôi, “ Được làm mẹ thật sự không giống trước, bây giờ trên mặt đều là vẻ rạng rỡ của người sắp làm mẹ rồi.”
Tôi gườm gườm mắt, rạng rỡ tình mẹ cái lông ấy?
Lạc Mộ Thâm lại dựa sát người lại, đầu ghé sát vào bụng tôi: “ Nghe nói lúc mang thai có thể nghe được tiếng thai nhi cử động.”
Anh ấy nỗ lực ghé sát vào bụng tôi để nghe.
Tôi không nhịn được cười lên, dùng tay nhéo nhẹ vào tai anh ấy một cái, nói: “ Anh Đại Thâm, sao anh ngốc thế chứ? Anh không nghe Phương Trạch Vũ nói sao? Bây giờ mới 37 ngày, đến tim thai còn chưa có mà! Làm sao mà đã động đậy được? Anh đừng cuống lên như thế có được không?”
Nói đến đây, tôi cũng cảm thấy có cảm giác rất lạ, bây giờ trong bụng tôi đang có một hạt mầm, dần dần sẽ trở thành một em bé phải không?
Lẽ nào tôi thật sự chưa đến 24 tuổi, là đã trở thành một bà mẹ trẻ rồi sao?
Tôi thật sự còn chưa chuẩn bị gì cả!
“ Lạc Mộ Thâm, thật sự muốn em bé này không?” Tôi nhẹ giọng nói.
“ Đương nhiên muốn, tại sao lại không chứ, đó là con của Lạc Mộ Thâm anh.” Lạc Mộ Thâm ngẩng đầu lên, nắm chặt lấy tay tôi, “ Đầu lợn, em yên tâm, chúng ta sắp kết hôn rồi.”
“ Em không phải sợ anh không cưới em, để em có bầu trước khi kết hôn, em chỉ là đang nghĩ, em bây giờ vẫn còn quá trẻ, có hợp làm mẹ không? Vốn dĩ em vẫn còn muốn làm việc mấy năm nữa, sau đó khoảng ba mươi tuổi sẽ sinh con.” Tôi khẽ nói, còn nữa, tôi bây giờ còn chưa kết hôn với Lạc Mộ Thâm đã mang thai rồi, điều này không phải càng khiến bố của Lạc Mộ Thâm càng ghét tôi sao?
“ Cái gì mà hợp hay không hợp chứ, bây giờ tranh thủ lúc còn trẻ, làm mẹ là tốt nhất, đối với em bé mà đối với sản phụ đều tốt, khi sinh sẽ thuận lợi, em nghĩ xem, sau này em chín chắn hơn một chút em có thể mang theo trai xinh gái đẹp nhà mình mà đi chơi!” Lạc Mộ Thâm dịu dàng nói, anh ấy đưa tay vuốt sống mũi của tôi, nhẹ giọng nói, “ Đừng nghĩ nhiều nữa, em chỉ cần giữ gìn làm tốt chức vụ mẹ trẻ của em là được rồi?”
Anh ấy lại cười một tiếng ‘hì hì” vui sướng.
“ Sao lại cười ngốc thế chứ?” Tôi sững sờ hỏi.
“ Cứ nghĩ đến mình sắp thành bố, anh lại cảm thấy vui.” Lạc Mộ Thâm cười tít mắt nói, “ Được đấy, đầu lợn, đã nói sẽ sinh cho anh mười hai đứa con, bây giờ, là đứa đầu tiên, đầu lợn, nhiệm vụ của em còn rất nặng nề, gọi là trách nhiệm nặng nề vẫn còn xa!”
Tôi trừng mắt lườm Lạc Mộ Thâm một cái.
“ Bây giờ, chúng ta đi chuẩn bị đồ thôi.” Lạc Mộ Thâm dường như nhớ ra gì đó, anh ấy khởi động xe đi.
“ Đi đâu thế?” Tôi hét lên, “Anh đừng lao xe như thế, em là phụ nữ mang thai.”
.......
Trong cửa hàng bán đồ cho mẹ bầu và trẻ sơ sinh.
Tôi ngốc nghếch đứng bên cạnh Lạc Mộ Thâm, Lạc Mộ Thâm đẩy chiếc xe đựng đồ to, trong xe lúc này đã đầy rồi, giống như đẩy một quả núi nhỏ vậy.
Lạc Mộ Thâm chính là Ngu Công dời núi.
Nào là sữa cho bà bầu, vitamin cho bà bầu, các loại váy bầu, quần bầu, áo sơmi bầu, giày bầu, quần chip cho bầu, áo ngực cho bầu......có lẽ cả thai kỳ của tôi ăn không hết, mặc cũng không hết. Tôi nhìn Lạc Mộ Thâm đẩy chiếc xe đó, chỉ biết chặc lưỡi.
Những thứ này đều là thương hiệu nhập khẩu cao cấp, cả xe này, cũng không biết hết bao nhiêu tiền nữa.
Mặc dù nói tiền đối với Lạc Mộ Thâm không phải vấn đề, nhưng những thứ này đối với cái bụng tôi mà nói, là vấn đề rất lớn.
Tôi-một bà bầu làm sao có thể ăn hết được nhiều đồ bổ dưỡng thế này chứ?
“ Cái đó, không cần mua nhiều như thế đâu? Em làm sao có thể ăn nhiều thứ như thế được chứ? Anh muốn em ăn thành người béo phì à?” Tôi giật giật tay áo của Lạc Mộ Thâm, khẽ nói.
“ Ngoan, lúc này, em cố chịu chút, những thứ này đều bổ sung dinh dưỡng cho em và em bé, sẽ khiến em sinh ra một em bé khỏe mạnh thông minh nhất.” Lạc Mộ Thâm cười nói.
Trong lúc anh ấy nói, tay đã lại cầm chiếc túi đựng đồ dinh dưỡng đó đặt vào trong xe mua hàng rồi.
Tôi cũng chẳng biết nói gì nữa, thằng cha này bây giờ đang hưng phấn tột đỉnh, bây giờ bảo anh ấy đừng mua cũng không thể được, bây giờ, anh ấy chỉ biết mua mua mua!
Đi đến khu đồ cho trẻ sơ sinh, anh ấy nhìn thấy rất nhiều bộ quần áo sơ sinh đáng yêu, giầy nhỏ xíu, lại không kìm được đặt những bộ quần áo giày dép nhỏ xíu đó vào trong xe, thậm chí đến chiếc tã bông đáng yêu cũng đều cho hết vào xe đẩy.
“ Này, anh Đại Thâm, bây giờ mua những thứ này hơi sớm thì phải?” Tôi khẽ nói.
“ Dù sao sớm muộn đều phải mua, bây giờ nhìn thích thì mua trước, sau này nhìn thấy thứ khác đáng yêu lại mua sau.” Lạc Mộ Thâm rất kiên định mà nói.
Tôi nhìn thấy thần thái kiên định của anh ấy, thật sự không biết nên nói gì nữa.
Thôi vậy, mua thì mua?
Lại đi một vòng, ánh mắt anh ấy tập trung vào chiếc nôi tinh xảo xinh đẹp làm cho em bé, tôi nhìn thấy ánh mắt của Lạc Mộ Thâm thích thú như sáng bừng lên.
Anh ấy không phải bây giờ muốn mua chiếc giường cho trẻ sơ sinh đấy chứ?
“ Mấy chiếc nôi này, đều đẹp, mua cái nào được nhỉ?” Lạc Mộ Thâm lẩm bẩm tự nói, “ Đầu lợn, em thích cái nào?”
“ cái nào em cũng thích.” Tôi tùy ý nói, nhưng tôi nói như thế, lập tức hối hận ngay sau đó.
Quả nhiên.....
“ Đều mua đi, mười chiếc này đều mua.” Một câu nói của Lạc Mộ Thâm, không chỉ dọa cho tôi giật mình, đến cô nhân viên hướng dẫn mua hàng nhiệt tình đứng bên cạnh chúng tôi cũng bị dọa cho sung sướng mà gần ngất đi.