Tôi rất đồng tình nhìn Lạc Mộ Thâm: Anh Đại Thâm....em...hắt xì...
Lạc Mộ Thâm liền chán ghét đẩy tôi ra: Mũi dãi kìa, em tránh xa anh ra chút, em đừng hành hạ anh nữa đi.
Sao em lại hành hạ anh chứ? tôi phụng phịu nói, em không giống với những cô gái trước đây của anh, có thể lên giường bất kỳ lúc nào, làm chuyện ấy bất kỳ lúc nào, em chỉ là một cô gái còn nguyên sự trong trắng chưa hề có kinh nghiệm gì về chuyện ấy cả, em phải chuẩn bị một tâm lý thật tốt cho mình thì mới có thể cùng anh nói lời tạm biệt sự trong trắng của em, con người em, cứ gặp chuyện gì hồi hộp là em sẽ lại bị hắt xì liên tục, em.... em em thực sự không hề bịa đặt, hồi em thi đại học nếu như em không bị lo lắng, hồi hộp, thì em đã có thể thi được vào Thanh Hoa Bắc Đại rồi, thầy giáo em vẫn luôn nói em là mầm non của Thanh Hoa đấy....Vì hồi hộp quá, nên em mới không thi đậu được vào đấy, đành phải học đại học ở thành phố A này.
Được rồi. Em lúc nào cũng nói hay cả, giờ anh không quan tâm nữa. Em là tổ tông của anh, bà trẻ của anh, để mai anh đóng một khung ảnh cho ảnh em vào đấy rồi đóng lên bàn thờ, mỗi ngày anh thắp cho em 3 nén nhang. Lạc Mộ Thâm nhăn mặt nói, anh ấy xuống giường đi rửa mặt. Rồi lại quay lại nằm lên giường quay mặt về hướng khác, đi ngủ.
Tôi tiến sát lại anh ấy, cơ thể của anh ấy đang nóng ran.
Anh Đại Thâm, thực sự em không cố ý đâu, thực ra em rất muốn cùng anh làm chuyện đó, nhưng chỉ là có chút ngượng ngùng, nào nào nào, có làm lại không, bọn mình thử lại một lần nữa? Tôi lấy hết sức chớp chớp đôi mắt tỏ vẻ ngây thơ.
Lạc Mộ Thâm bật phắt dậy, đôi mắt tròn xoe sáng ngời nhìn tôi: Thật à? lại lần nữa?
Vâng, thử lại lần nữa. Tôi liền gật đầu, đôi bàn tay nhỏ đặt phía trước ngực, tỏ vẻ rất chân thành ngoan ngoãn, anh Đại Thâm, anh yên tâm, lần này em sẽ phối hợp tuyệt đối!
Lạc Mộ Thâm vẫn còn chút nghi ngại nhìn tôi: Được rồi, cho em một cơ hội.
Trời, sao lại thành cho tôi một cơ hội rồi?
Anh Đại Thâm, bắt đầu đi? tôi xoạch một tiếng rồi nằm xuống giường, tỏ vẻ coi thường cái chết.
Em...đừng có làm cái tư thế cứng đờ như thế được không, thế này sẽ khiến đàn ông không có chút cảm hứng nào đâu. Lạc Mộ Thâm nghiêm túc nói, thế này làm anh nghi ngờ thành ý phối hợp nghiêm túc của em đấy.
Vậy, xin lỗi ạ, không có kinh nghiệm, thế thế này thì sao? Tôi liền lật người lại, tạo một tư thế rất gợi tình và dễ thương, thế này được không?
Thế này nhìn miễn cưỡng lắm, Lạc Mộ Thâm nhìn tôi, bắt đầu hứng thú chuẩn bị, trong đôi mắt sâu thẳm tràn đầy vẻ ham muốn.
Thực sự mà nói tôi cảm thấy Lạc Mộ Thâm này rất thành thạo, bởi vì tôi cảm thấy anh ấy không chỉ có kinh nghiệm phong phú, cơ thể cường tráng, mà còn rất gợi cảm, có thể khiến cho đối phương bị kích thích tới tột đỉnh.
Tôi cũng vờ như rất hào hứng, nhẹ nhàng đưa đôi chân thon gọn trắng nõn của mình lên không trung, miệng thì yểu điệu nói: anh Đại Thâm....
Trong giọng nói mang theo âm thanh yểu điệu, gợi tình.
Lạc Mộ Thâm lại quay người đè lên trên tôi, bắt đầu cho màn dạo đầu.
Anh ấy đúng là một diễn viên xuất sắc.
Còn tôi thì vẫn như một diễn viên không chuyên, bị đạo diễn nhắc nhở nhiều lần.
Với những cái vuốt ve từ từ của anh ấy, tôi lại bắt đầu cảm thấy kích thích, và cũng lại bắt đầu hồi hộp trở lại:
Hắt......xì....
Việc không may lại xảy ra rồi.
Tôi tin là trong lúc này Lạc Mộ Thâm chắc chắn rất muốn tóm lấy hai chân của tôi rồi quẳng tôi xuống lầu bẹp dí như một con cóc dưới đó.
Em xin lỗi anh Đại Thâm....không phải là em cố ý, em vẫn còn rất...hồi hộp, hắt....xì tôi vừa hắt xì vừa nói, hay là chúng mình hít thở một chút, sau đó tạo lại cảm hứng, tồi tiếp tục. Tiếp tục cái đầu em ý! đôi mắt đó của Lạc Mộ Thâm nhìn tôi chứa đầy vẻ tức giận, đầu lợn, em nói đi, ai đã cử em đến đây thế, có phải là thằng sếp Dạ Thiên Kỳ của em không, có phải em muốn hủy hoại anh, để kiếp sau anh phải cạo trọc đi tu tụng kinh có đúng không.
Em đâu có, thực sự em rất hồi hộp, anh cho em thời gian, để em....làm quen làm quen, sẽ rất nhanh thôi, thực ra khả năng thích nghi của em rất tốt đấy. Tôi tỏ vẻ đáng thương nói.
Sao có thể tin em được. Lạc Mộ Thâm đẩy tôi sang một bên giường, thuận tay vứt cho tôi chiếc áo sơ mi vừa nãy cởi ra lên người tôi, mau mặc vào, đừng ở đây khiêu khích anh nữa, còn chưa làm được gì cả. Chán chết, anh đi ngủ đây.
Tôi mấp máy miệng nhưng không nói được gì, anh ấy chắc chắn đã tức giận rồi, a a a, tha cho em, không phải là em cố ý mà.
Lạc Mộ Thâm lại đi rửa mặt một lần nữa, sau đó quay lại giường nằm, không nhìn tôi, quay người sang một bên.
Tôi ngồi dưới ánh đèn, im lặng nhìn cơ thể cường tráng hấp dẫn của anh ấy, cảm giác như máu mũi của mình sắp muốn chảy ra rồi.
Gã này sao lại có thể hấp dẫn đến như thế, gợi cảm đến như thế?
Thế là, tôi đưa tay ra, từ từ sờ lên thân hình gợi cảm của anh ấy....
Này....đầu lợn, em tránh xa anh ra chút, em mà cứ sờ soạng như thế. Thì anh không quan tâm em có hồi hộp hay không, hắt xì hay không, chuẩn bị xong hay chưa, anh sẽ cưỡng ép em, rồi chụp luôn cái bao cao su lên đầu em đấy. Lạc Mộ thâm giận dữ nói.
Biết rồi. Tôi nhẹ nhàng đưa tay ra, ôm lấy eo của Lạc Mộ Thâm.
Eo lưng của Lạc Mộ Thâm rất săn chắc, cũng rất khỏe khoắn, có một đường cơ nổi lên, tôi khẽ lấy tay đo đường cơ ấy.....
Đầu lợn, anh đã cảnh cáo em rồi, đừng có sờ mó lung tung, nếu không, hậu quả tự chịu đấy. Giọng nói gắt gỏng của Lạc Mộ Thâm từ phía trước truyền lại.
Nhưng mà, em muốn anh ôm em ngủ. Tôi khẽ nói.
Đúng là bó tay với em thật rồi đấy. Lạc Mộ Thâm thở dài quay người lại, đưa đôi tay dài ra ôm lấy tôi, nhưng anh ấy vẫn cứ nhằm mắt không thèm nhìn tôi. Tôi nhờ có anh trăng bên ngoài chiếu vào mà có thể nhìn thấy được từng nét như một nghệ thuật điêu khắc trên khuôn mặt tuấn tú của anh ấy, nhìn cặp lông mày dài trên đôi mắt ấy, tôi càng cảm thấy anh ấy hấp dẫn hơn, và cứ ngắm như thế một hồi, tôi khẽ nhắm đôi mắt mình lại.
Anh Đại Thâm.... Tôi khẽ nói.
Ừ? Lạc Mộ Thâm ậm ừ nói.
Em thích mãi mãi được anh ôm em như thế này lắm. Tôi nhẹ nhàng nói, em chỉ cần được ôm như thế này, là em thấy đủ lắm rồi.
Nhưng anh không thỏa mãn đâu, anh là đàn ông, điều anh cần không chỉ là thế này. Lạc Mộ Thâm vẫn giận dỗi nói.
Em biết rồi biết rồi, đây cũng chỉ là tạm thời thôi mà, đợi em điều chỉnh được rồi, mọi thứ sẽ suôn sẻ thôi. Anh cũng nên lấy trái tim của một người đàn ông để bao dung em một chút chứ, em chỉ là một cô gái bé nhỏ, em cũng đâu có đơn giản gì. Tôi khẽ nói, đưa ngón tay, nghịch ngợm gạch một đường lên mũi Lạc Mộ Thâm.
Khi kéo ngón tay xuống đến miệng của anh ấy, anh ấy liền há miệng, bất ngờ cắn lấy ngón tay tôi.
Đau... Tôi liền kêu lên nói.
Đau là đúng rồi. Lạc Mộ Thâm nghiến răng nói, ai bảo em cứ hành hạ anh như thế. Đột nhiên cảm thấy cái cậu Đường Nhiên đấy đúng là cũng đáng thương thật.
Tôi cười.
Trong vòng tay của anh ấy, tôi khẽ nhắm mắt, đúng vậy, nằm trong vòng tay của anh ấy, thực sự tôi thỏa mãn rất thỏa mãn.....