Tiên đế băng hà, nghi thức tang lễ cùng lễ đăng cơ của tân đế rườm rà đến mức khiến người ta kiệt sức, chỉ loay hoay thôi cũng đủ như bị lột ba tầng da.
Trường Xuân Cung lại càng tấp nập người ra người vào, nối tiếp không ngừng. Yến Uyển từ mở mắt đến nhắm mắt, chẳng khác nào con quay quay tít, không có lấy một phút ngơi nghỉ.
Thân thể tuy mỏi mệt, nhưng trong lòng nàng lại ngập tràn vui sướng. Tuổi trẻ mà, chỉ cần ngủ một giấc là tinh thần liền khôi phục sáng láng.
Việc tiên đế băng hà cũng vừa khéo xác thực giấc mộng kỳ lạ của nàng. Mà Hoàng hậu cũng đúng là được an trí ở Trường Xuân Cung. Từ một cung nữ ở Tứ Chấp Khố – nơi suốt ngày không thấy ánh mặt trời, Yến Uyển giờ đây đã trở thành tiểu cung nữ ở Trường Xuân Cung, có cơ hội diện kiến thiên nhan.
Hoàng hậu vừa nhập cung, sự vụ chồng chất, lại còn phải lo liệu lục cung, công chúa và a ca hai bên. Cung nhân trong phủ đều được đưa vào cũng còn thấy không đủ, cho nên phải tuyển thêm người mới.
Yến Uyển nhờ thân thế trong sạch, lanh lợi hiểu chuyện, được Liên Tâm – người thân cận bên Hoàng hậu – để mắt tới, đưa vào nội thất hầu hạ.
"Xuất thân trong sạch" – nghĩa là không có liên hệ mờ ám với người trong cung, không phải tai mắt của ai cài vào.
Yến Uyển soi mình trong chậu nước đồng, đôi má phúng phính càng khiến khuôn mặt nàng tròn đầy dễ thương, khác xa với dáng vẻ yêu kiều, yểu điệu sau này khi nàng đã gầy đi và trưởng thành.
Lúc này, nàng không có nét nào giống Ô Lạp Na Lạp Như Ý – người hiện giờ vẫn đang là Thanh Anh Trắc Phúc Tấn – điều đó giúp nàng an tâm đứng vững ở Trường Xuân Cung, tranh thủ thời gian ổn định chỗ đứng.
Dù dần dần được Liên Tâm coi trọng, Yến Uyển vẫn chỉ là một cung nữ bình thường trong Trường Xuân Cung, không có cơ hội hầu hạ Hoàng hậu – bởi người thật sự được sủng ái chỉ có ba người: Tố Luyện, Liên Tâm và Triệu ma ma.
Hoàng hậu không hề để ý đến nàng, điều đó có nghĩa là nàng không có cơ hội xuất đầu lộ diện. Đó là điều không thể chấp nhận được.
Đáng tiếc thay, trong giấc mộng – hoặc chính là đời trước – nàng bị vây khốn ở Tứ Chấp Khố, ngày ngày bị vắt kiệt sức bởi lao động nặng nhọc, sau lại rơi vào tay Kim Ngọc Nghiên, chịu đủ tr·a t·ấn, sống không bằng chết. Nàng khi đó chỉ mong sống sót, làm gì có cơ hội nghe ngóng tin tức ngoài Khải Tường Cung.
Mãi đến năm Càn Long thứ mười một, nhờ có Tiến Trung ra tay giúp đỡ, nàng mới trốn thoát được.
Tiến Trung à... nghĩ đến cái tên này, tim nàng lại âm ỉ đau.
Tiến Trung, Xuân Thiền, Lan Thúy, Vương Thiềm – đã từng là những người nương tựa nhau vượt qua mùa đông giá rét, lưng tựa lưng sưởi ấm. Trong mộng, bọn họ làm sao lại mơ hồ chia xa như thế? Vì sao khi đó nàng lại sinh lòng nghi kỵ mà không thể nào kiểm soát?
Yến Uyển không biết đáp án, nhưng nàng tin lần này mình sẽ không bước vào vết xe đổ.
Trước năm Càn Long thứ mười một, ngoài việc tiên đế băng hà, Nhị A Ca mất sớm, hay Nhàn phi bị đồn hãm hại con vua rồi bị đưa đến lãnh cung... thì nàng – như một người bị nhốt, vừa điếc vừa mù – chẳng biết gì về những đại sự đó. Giờ nghĩ lại, thật là tiếc.
Dù vậy, Yến Uyển không nản lòng – đường là để người đi, nàng nhất định sẽ đi được.
Không ngờ, ông trời như cũng đang giúp nàng. Ô Lạp Na Lạp Thanh Anh – người luôn tự nhận tình thâm với Hoàng đế – lại bị Thái hậu ra lệnh lấy danh giữ đạo hiếu ở Cảnh Nhân Cung mà cấm túc ba năm.
Ô Lạp Na Lạp thị luôn khinh thường chuyện tranh sủng, từng mắng thẳng vào mặt các phi tần lấy lòng Hoàng đế là “không an phận, không đoan chính, là hồ ly tinh mê hoặc quân thượng”, còn ép Uyển Quý Nhân phải xin lỗi sau khi được thị tẩm, cấm các phi tần có con dám vọng tưởng đến ngôi Thái tử.
Nàng luôn coi ngôi hậu và ngôi thái tử như của riêng mình cùng con mình.
Nếu đã là chính cung Hoàng hậu, lại thượng vị đường đường chính chính, vậy thì giờ đây hãy cứ thật thà mà giữ đạo hiếu ba năm đi – đừng trách người khác không khách khí.
Yến Uyển cười lạnh trong lòng.
Nếu Như Ý vẫn “không an phận, không thành thật”, dám làm những chuyện “mê hoặc chủ tử, tranh đoạt sủng ái”, vậy thì nàng không ngại học theo Dung Bội, dạy cho kẻ ấy một bài học – để kẻ xem thường cung quy, xem thường Hoàng hậu phải biết thế nào là phép tắc.
Lấy tĩnh chế động – hiện tại, người nên nôn nóng là Ô Lạp Na Lạp Thanh Anh, người đang như con thú bị nhốt.
Thái hậu đã phá hết con đường chính đáng của nàng ta, giờ nàng ta có làm gì cũng đều là thủ đoạn thấp hèn, đều là sai.
Còn nàng, Ngụy Yến Uyển – chính là sẽ bắt lấy từng sai lầm của Ô Lạp Na Lạp Như Ý, lấy đó làm bậc thang cho chính mình bước lên mây xanh.
Và rất nhanh thôi, cơ hội của nàng đã đến...