Chiều xuống, Lâm Sang thật sự dẫn Cúc về nhà ba mẹ. Trên đường đi, hắn nắm chặt lấy tay cô, mỗi lần đi trên con đường đê lại chỉ cô cảnh bọn trẻ cưỡi trâu đang thong thả ra về, lâu lâu còn chỉ về phía chân trời nơi chim đang bay về tổ ấm, miệng luôn cười nhẹ nói về những chuyện ngày xưa. Đi đến gần ngôi nhà ngày xưa của mình Lâm Sang bỗng im lặng. Cúc thì từ đầu đến cuối đều lặng người.
Nếu là lúc trước hẳn cô cũng không đến nỗi nào sợ hãi hắn như bây giờ, còn bây giờ cô nhìn Lâm Sang chẳng khác gì một tên côn đồ, dã loại! Hắn đành tâm làm những chuyện không bằng cầm thú với cô!
Sau khi Cúc tỉnh dậy, đầu óc chưa kịp tỉnh táo đã nghe những lời như nước đá dội vào mặt: “Em biết rồi đó, theo nguyên tắc xưa nay thì khi nào nhà gái không có lý do mà từ hôn thì phải đền tiền sính lễ lại gấp hai, gấp ba lần. Gia đình em bây giờ trả lại nổi không?”
Hắn hỏi đúng! Gia đình cô bây giờ mỗi bữa cơm qua ngày còn khó chứ huống gì đền lại hắn một trăm triệu… Nên dù muốn dù không cô cũng đành cam chịu mà theo hắn lên Sài thành sống như vợ chồng thôi… Cúc nghẹn ngào muốn khóc!
Thấy cô gái bên cạnh cũng lặng người, Lâm Sang khẽ dừng lại, hắn kéo cằm cô lên mới thấy khóe mắt cô đỏ hoe. Cả cơ thể người con gái chỉ cao đến ngực hắn, dưới bóng chiều nhìn cô như trở lại năm đó hình dáng cô nữ sinh vì bị mẹ mắng mà đứng bên hắn khóc run run, làm người khác thật sự muốn hết lòng che chở, bảo vệ!
Lâm Sang quặn thắt lòng, thật ra hắn không muốn cô ghét hắn, càng không muốn làm cô sợ, nhưng mỗi lần cô mở miệng ra là hắn lại sôi lửa giận. Nên trong lúc giận quá, hắn mới nói những lời tổn thương cô. Nếu không phải vì cô hắn đâu cần quay về nơi đầy đau khổ này, đâu cần tìm mọi cách để bảo vệ cô khỏi những gã khốn nạn kia, cũng đâu cần bán mạng để chu toàn cho tương lai hai đứa!!!
Nên hắn mặc kệ, cô thích hắn cũng được, ghét hắn cũng chả sao, chỉ cần có cô bên cạnh, thì thân xác thôi hắn cũng thỏa mãn!
Vén tóc mai của Cúc lên, Lâm Sang kéo tay cô đặt lên ngực mình, tay còn lại thì vòng qua ôm eo cô vào lòng, hôn nhẹ lên đỉnh đầu Cúc. Quả nhiên vừa phản ứng kịp thì Cúc đã đẩy hắn ra, cô lắp bắp:
-Đừng… Đừng làm vậy, mọi người nói chết!
Hai chân do không vững mà bị kẹt lại một vũng sình trên đường quê. Lâm Sang cười khổ, lắc đầu rồi nửa ngồi nửa quỳ xuống, ý bảo cô lên đi, hắn cõng cô. Mặt Cúc đỏ đến tận mang tai, cô thật sự xấu hổ sắp không có chỗ chui rồi! Nhưng hai chân do hắn hành hạ lúc ban trưa mà bây giờ đau ê ẩm, vùng tam giác giữa chân còn không ngừng sưng đỏ, đi đứng cũng bất tiện, khó chịu! Nếu còn đứng đây không biết thì còn bao nhiêu mất mặt nữa!
-Lên mau đi, bà xã! Không khéo ba mẹ lại trông!
Cúc cuối cùng cũng leo lên lưng Lâm Sang. Hắn đi chậm rãi vô cùng, khóe môi không ngừng cong lên, thể hiện tâm trạng vô cùng tốt! Cúc mệt mỏi, nhắm mắt bỏ mặc ánh mắt của những người qua lại trên đường quê, nằm trọn trên bờ vai rộng lớn của hắn, dù sao trên danh nghĩa cô và hắn cũng đã vợ chồng rồi! Họ muốn nói gì, cô cũng mặc… Cô mệt mỏi quá rồi!
Trên đường đê, bóng lưng hai người trẻ hòa làm một khối hài hòa kéo dài theo nắng chiều xuống dần trông đẹp vô cùng!
…
Vừa đến nhà ba Cúc đã ra đón hai người. Ông vỗ vai Lâm Sang giọng rõ ràng vui vẻ:
-Sao con nói phải về thành phố gấp mà! Bây giờ lại về đây ăn cơm với hai ông bà già này rồi?!
Lâm Sang gãi gãi đầu, hắn nhìn sang Cúc, thật thà nói:
-Tại em ấy nói nhớ ba mẹ, nên con không còn cách nào khác đành dời lại ngày về Thành phố ạ!
Ông cú đầu Cúc, miệng quở trách nhưng ánh mắt lại nồng đậm yêu thương. Vậy là cuối cùng con gái độc nhất của ông cũng lấy được một người đàn ông thương nó thật tình rồi. Cũng may không phải lấy chỉ vì số tiền sính lễ. Làm cha mẹ ai lại mong con gái mình lấy một người không quen biết. Nay tận mắt thấy thằng nhóc này hết mực chiều con gái mình như vậy, ông cũng yên tâm phần nào! Vì từ xa ông thấy hắn ngại Cúc đi lại đường quê khó khăn mà cõng cô đi vào, gần đến nơi còn đặt cô xuống, mang giày vào cho cô, sau đó nắm tay cô dắt vào. Ông mong tình cảm hai đứa nhỏ này luôn tốt mãi như bây giờ thì lòng ông mới cảm thấy nhẹ nhàng được!
-Bà ơi, ra mần một con gà đãi hai vợ chồng con Cúc coi bà!
Mẹ Cúc nhìn thấy con gái, nước mắt nhịn không nổi mà muốn tuôn trào, nhưng nhìn sang Lâm Sang – thằng con rể mới này, bà không khỏi ngại ngùng. Lúc xưa, bà cứ nghĩ nó là hạng người không có tương lai, nào ngờ đây người ta quay về còn giúp đỡ gia đình bà. Bà thật sự tủi thẹn không ít, chỉ trách mình không có mắt nhìn người, mới không xem trọng người ta!
Lâm Sang cười cười, hắn bỏ tay Cúc ra, nói với hai người lớn tuổi:
-Để con làm cho! Ba mẹ ngồi nói chuyện với Cúc đi. Sợ ngày mai hai đứa con lên Sài Gòn mần ăn rồi lâu lâu mới về thăm ba mẹ được. Con lo cô ấy sẽ nhớ hai người lắm đấy ạ!
Câu nói thật tình lại giàu tình cảm, làm cho hai người lớn tuổi vô cùng vừa ý về thằng rể mới này!
Nói rồi, cả thân người cao to của hắn thật sự ra sau vườn, bắt gà rồi làm thịt. Tay chân hắn tuy thô to nhưng làm việc nhà thật sự cũng rất khá. Chưa đầy một tiếng thì nồi cháo gà đã được dọn lên. Hắn không cho ba mẹ vợ vào bếp phụ, nhưng mẹ Cúc nói quá hắn đành để bà giúp đỡ hắn! Lúc hắn nhặt rau, bà liên tục cảm ơn hắn, còn nói với hắn về tính tình trẻ con, khó chiều của con gái, mong hắn đừng để bụng nếu nó làm chuyện gì quá đáng. Suốt buổi nói chuyện, Lâm Sang nói ít đúng dạng đàn ông mạnh mẽ, chỉ vâng dạ làm mẹ Cúc cảm giác thằng con rể này cũng khá vâng lời, lễ phép, thiện cảm của bà với hắn tăng lên không ít!
Chỉ chưa đầy hai tiếng sau một bữa cơm gia đình thịnh soạn theo kiểu miền Tây đã được dọn lên bàn tròn nhỏ giữa nhà: một đĩa gỏi gà, một nồi cháo nóng, một đĩa cá kho tiêu kèm với cơm trắng. Cả nhà bốn người quây quanh dùng cơm, trò chuyện đến tận bảy tám giờ tối. Cha Cúc vui đến mức ông còn sai cô đi mua một ít rượu đế về để cùng “chén tạc chén thù” với Lâm Sang. Nào ngờ thằng con rể này xót vợ nên chủ động đòi đi. Cuối cùng không hiểu tửu lượng thấp hay gì mà Lâm Sang mặt đỏ phừng phừng, môi mỏng cứ cười suốt, đôi khi còn quay sang không kiêng nể mà quàng vai bá cổ ba vợ.
Đang vui, mẹ Cúc cũng lắc đầu, thật sự hai người đàn ông này to đầu rồi mà còn như trẻ con. Bà dìu ba cô đi về phòng, cũng bảo hai vợ chồng Cúc ở lại phòng cô sáng mai rồi đi, bảo cô dìu Lâm Sang đi vào phòng.
Cả thân hình Lâm Sang như chú gấu to, Cúc nghĩ sao cũng thấy mình dìu không nổi, lạnh nhạt đứng dậy dọn bát đũa, rồi xoay người đi tắm, bỏ mặc hắn nằm gục trên đi văng nhà. Nếu ba mẹ có bảo cô cũng tiện thể nói không dìu nổi hắn!
Cửa nhà tắm ở dưới quê cô đơn giản chỉ là dừng lại bốn vách bằng ván, không kiêng chắc, bên trên phủ một lớp bạc, nên cũng có những kẻ ưa giở trò, nhưng vì gia cảnh cũng khó khăn, nên Cúc cũng đành thở dài chấp nhận. Dội lên người một ca nước mưa, cảm giác tê cóng phủ kín cả người Cúc. Bỗng cửa nhà tắm bị người ta mở ra, Cúc hoảng hồn. Cô vừa định hét lên thì một bàn tay to đã kịp bịt miệng cô.
-Là anh. Đừng la!
Lâm Sang!!! Hắn chèn nửa người vào không gian nhà tắm chật hẹp sau nhà Cúc, làm cô một phen hoảng vía! Cô định nói gì đó nhưng do bị hắn bịt chặt miệng nên chỉ có thê “a… ưm…” không rõ ràng!
-Em không la thì anh thả ra, chịu không?! _ Lâm Sang thổi khí vào tai Cúc, bàn tay to còn lại bắt đầu không yên phận chạy xuống bộ ngực tròn của cô xoa nắn, hắn thỏa mãn thở dài!
Cúc vừa gật đầu, Lâm Sang thật sự buông tay.
-Cứu… Ưm…
Hắn thuận tay dùng sợi xích đem theo lòn vào khe cửa, chốt lại. Miệng hờn trách:
-Em không ngoan, vợ à! Phải phạt mới được.
Cúc lắc đầu, mái tóc vừa được dội nước cũng vì vậy mà lung lay, gió qua khe cửa lòn vào làm cô lạnh phát run. Nhưng người đàn ông vô sỉ giả say ban nãy lại một bộ dáng tỉnh táo, ép sát cô vào khay nước mà xoa nắn cả người cô. Ngón tay đầy vết chai lướt qua hai nụ hoa dựng thẳng đứng trong không khí, say mê đến mức buông tay đang bịt miệng cô. Hắn biết cô gái nhỏ này sẽ sợ thẹn mà không dám kêu lên đâu!
-Ưm…
Lâm Sang cúi người xuống bú mυ"ŧ bầu vυ" tròn ướt nước, tiếng “chần chậc” của nước bọt vang lên. Hắn hôn đôi gò bồng cao bên trái thì bên phải bàn tay lại xoa nắn, cảm nhận từng thớ thịt mềm nằm gọn trong bàn tay mặc hắn chà đạp sung sướиɠ đến mức cậu nhóc phía dưới chiếc quần đùi cũng đội quần cao lên.
Hắn lấy tay dùng nắp đậy khay nước lại, bế Cúc đặt lên trên. Kéo hai chân của cô ra, nhìn vào khu rừng tam giác được cạo sạch sẽ, khu vườn chỉ còn lại là một hình tam giác nhỏ đầy đặn. Hắn nhớ phía dưới khu rừng rậm ấy là khu vườn đào nguyên màu hồng phấn mọng nước, chỉ cần để một ngón tay vào là như có vô số miệng nhỏ hút chặt lấy hắn, nước nhờn trong suốt có mùi thuộc về riêng cô chảy ra. Nhớ lại cảnh tượng cái động nhỏ này thế mà lại có thể chứa được cậu nhỏ to lớn của hắn, Lâm Sang không khỏi nuốt nước bọt.
Hắn đưa chiếc lưỡi dài ra quét lên trên khe thịt hồng phấn, làm Cúc rướn người, cái lạnh của thân trên không đáng sợ bằng cái lưỡi nhám hạt vị giác của hắn đang dày xéo trên âm vật của cô. Cúc bất giác phải rên lên: “A… Ah… Ưm… Đừng… Đừng mà!”
Lâm Sang bỏ mặc tiếng kêu “Đừng” của Cúc mà tiếp tục dùng lưỡi càn quét bên trong động thịt hồng phấn. Chỉ khoảng hai phút sau quả nhiên nước nhờn đã chảy ra, Lâm Sang cười đểu hút vào nghe thật kích tình. Cúc thẹn thùng kẹp chân lại. Cô đã lấy nhầm quỷ đói ngàn năm hay sao mà đụng nơi nào hắn cũng có thể ép buộc cô thế này?!
Cảm giác xấu hổ làm cho tâm tư nữ giới càng nhạy cảm hơn nữa, Lâm Sang rít hơi dài để có thể hút hết mật dịch nơi động đào nguyên làm Cúc run rẩy cả người. Bàn tay của hắn còn chưa yên phận mà một tay vén rừng rậm ra, đôi khi còn ác ý giật giật nhúm lông đen trên đó, làm Cúc phát hoảng. Thấy cô giãy dụa muốn thoát xuống dưới bàn tay đang giày vò đám cỏ hoang bỗng chuyển sang bóp chặt cặp mông trắng mịn. Một tay như con rắn nước trườn lên đùa giỡn đôi nhũ hoa, xoa bóp chúng thành đủ mọi hình dạng, một tay thì kéo hạt đậu ra, làm cô suýt xoa kêu đau hắn mới thỏa mãn buông ra.
Đùa giỡn xong thân thể của Cúc, hắn tiến lên hôn lên môi Cúc, cảm nhận từ khóe mặt cô đang ép ra hai giọt lệ, miệng ưm a, hai tay run run ôm ngực mình. Lâm Sang khẽ lung lay, có phải hắn có phần hơi quá đáng không?!
Cúc sợ sệt nhìn con quái vật to đen nổi đầy gân xanh, màu tím than đang chuẩn bị chọc vào lỗ nhỏ của mình. Cúc khóc lớn hơn, bạo gan ôm cổ hắn, thở hổn hển van xin:
-Đừng mà… Anh đừng làm ở đây… Em lạnh quá… Đừng… mà… Đừng mà…
Lâm Sang cười đểu! So với việc thỏa mãn thằng em nhỏ của mình thì hắn phát giác ra bản thân mình biến thái hơn khi nghe cô vợ nhỏ này van xin mình. Hắn thật sự “động lòng trắc ẩn”, tay bóp mạnh ngực trắng của cô đến hiện ra năm dấu ngón tay, nghe cô phát thét lên, hơi thở dồn dập mà thỏa mãn!
-Kêu tôi là gì?! _ Hắn vuốt ve hai quả đào lung lay, bàn tay còn lại lòn ra sau chụp lên mông cô ép sát cái bụng phẳng của Cúc lên trên con quái thú của hắn. Để cô vợ nhỏ này biết hắn cơ khát cơ thể cô thế nào… Ah… Chỉ là đám lông mao mềm mại của cô mà cậu em của hắn đã rỉ ra dịch trắng rồi…
-Lâm Sang…
Nghe cô gọi cả họ tên mình, hắn nhướn mày, đẩy cậu em thô to vào hơn phân nữa nghe một tiếng “phọt”; đồng thời Cúc cũng muốn thét lên chói tai, hơi thở gấp gáp không thôi:
-Đừng…. đừng mà… Ông xã…. Ưm… _ Cô lấy tay bịt miệng mình lại để tránh kêu ra những tiếng kêu xấu hổ. Nếu không ở quê thì mọi người sẽ kéo đến xem, chắc cô không còn mặt mũi đi đâu!
Tiếng “Ông xã” vừa buông ra, Lâm Sang rút cậu em thô to nhà mình ra vài phần, chỉ đề đầu nấm ẩm ướt ngay tại cửa huyệt thịt của cô chờ đợi. Tay với lấy cục xà phòng gần đó xoa lên người Cúc, tranh thủ đùa giỡn cả thân hình của cô. Cúc biết thể lực mình làm không lại hắn. Năm đó, ở làng Tân An này dù là hai ba người đàn ông cũng khó bì với sức cậu nhóc Lâm Sang. Huống hồ gì bây giờ hắn dường như được thổi phồng lên, cơ bắp cuồn cuộn, nhìn vào ai cũng phải vài phần e dè.
Cúc đẩy đầu hắn ra, miệng run run cắn chặt môi vào nhau đến tươm máu để tránh những tiếng kêu xấu hổ! Lâm Sang không vừa lòng, dùng môi lưỡi đả kích thêm hạt châu nơi ngoài cửa động làm dòng nước nhờn vui sướиɠ từ cơ thể phụ nữ không ngừng chảy ra làm cô bật rên lên. Lâm Sang nghe cô rêи ɾỉ mới thỏa mãn tiếp tục thoa xà phòng cho cô. Cúc thẹn thùng ngồi trên khạp nước, để hắn thay cô tắm rửa sẵn tiện vuốt ve, mơn trớn khắp da thịt.
Chưa bao giờ người con gái ưa sạch sẽ như cô lại cảm thấy việc tắm táp đáng sợ đến như vậy! Gần mười lăm phút trôi qua cùng người đàn ông cao to trong không gian ẩm thấp, xoay qua xoay lại là cô lại đụng vào hắn. Mà ngại ngần nhất vẫn là đụng vào cậu em ngẩng cao đầu sau lớp lông mao cưng cứng đâm đau cô.
Chà sát xong toàn thân Cúc, Lâm Sang quay sang đê tiện hỏi:
-Còn em chưa tắm cho anh?!
Cúc giận run cả người. Là ai ép cô trong không gian khó chịu như vậy, bây giờ còn đê tiện kêu cô tắm cho hắn! Cô không làm được!!! Cúc né tránh cục xà phòng, lách người qua thì Lâm Sang kéo cô lại, ôm trong vòng tay to lớn của mình, môi mỏng gặm cắn vành tai nhỏ:
-Ông xã say rồi… Em mà không tắm cho anh thì đừng trách anh làm loạn chọc đến ba mẹ vợ nha…. Ah… Ah… Mông em sao mềm quá vậy, nếu không tắm cho anh thì cho anh đâm vào nhé… Ưm…
Nói rồi ai đó còn vô sỉ dùng vật cứng chắc thô to cạ lên cạ xuống mông mềm của Cúc.
Hắn xoa bóp bầu ngực sữa bại lộ trong không khí của cô, rồi tay còn lại cầm vuốt ve lên xuống thằng nhóc to mập gần hai mươi căng ti mét của mình. Cúc đứng người, Lâm Sang lại ác ý vuốt ve môi cô:
-Hay em muốn lấy cái này hầu hạ ông xã, hửm?!
Chữ “hầu hạ” hắn cố ý kéo dài, còn dùng tay bấm nhẹ vào cuống họng cô, gợi lại cho Cúc ký ức không mấy tốt đẹp về nơi đàn ông của Lâm Sang. Mùi vị tanh tưởi nồng đượm hơi thở phái nam, lại thô to khủng khiếp, lại nhớ nơi đó hắn dùng để đi ngoài, để đi vào cơ thể cô, Cúc lập tức muốn nôn mửa. Mắt thấy người đàn ông trước mắt sắp chịu không nổi cô mới lấy tay cọ sát vật đàn ông này!
Lâm Sang lim dim đôi mắt hẹp lại hưởng thụ cảm giác đôi tay nhỏ của cô mềm mại lại ấm áp xoa nắn dươиɠ ѵậŧ của mình. Cảm giác thật khoái hoạt, nhưng tốc độ của cô cứ chậm rì rì, thật sự muốn bức chết hắn sao?! Vừa định kéo tay cô lên xuống mau lẹ cho mình bắn ra thỏa mãn thì hắn nghe thấy Cúc liên tục hắt hơi. Hắn mới hoảng hồn, nhớ ra mình dày vò cô nơi ẩm thấp này cũng gần nửa giờ rồi. Thể lực Cúc vốn không tốt, thêm nữa trưa nay bị hắn ép làm trên sàn nhà, hoa tâm sưng đỏ không thôi ban nãy chính hắn cũng thấy. Bây giờ lại còn bị hắn đùa giỡn đủ kiểu, cả người còn toàn là xà phòng chưa được xả nước, lại thêm gió lạnh thổi từ bên ngoài vào. Lúc này Cúc nghe tiếng mẹ kêu cô vọng từ nhà vào:
-Bây làm gì mà tắm lâu vậy?! Trời tối rồi lẹ lên đi. Thằng Sang say rượu đi đâu nữa rồi! Vô kiếm nó tiếp má này! Hai cái đứa này… Haizz…
Thấy Cúc nhìn mình với ánh mắt oán hận, Lâm Sang cười cười, lấy tay mở khạp nước ra, xối nhanh lên người cả hai. Sau đó rồi mới lấy khăn tỉ mỉ lau người cho cô, rồi bảo cô mặc quần áo vào đi!
Thật ra, từ lúc hắn sờ soạng khắp người cô thì cô đã ngượng chín mặt rồi, bây giờ chút tôn nghiêm cuối cùng của cô hắn cũng định lột xuống luôn sao?! Cúc khẽ khàng xoay người qua, e lệ nói với Lâm Sang:
-Lâm Sang. Anh ra ngoài cho em thay đồ đi, được không anh?!
Đôi mắt cô còn cố tình chớp chớp vài cái, môi mỏng khẽ chu lên nhìn hắn như hồi xưa mỗi lần đi học cố tình nhờ hắn chờ về. Quả nhiên Lâm Sang nghe theo không một lời phản bác. Hắn nhanh chóng mặc ngay quần đùi vào rồi ra ngoài trước cho mẹ Cúc yên tâm. Trước khi đi còn hôn lên môi cô một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, sau đó dặn cô sớm ra ngoài, sợ cô bị cảm lạnh thì hắn cũng chẳng vui nổi!
Hắn đi rồi, Cúc ngồi bệt xuống ghế nhựa, bụm mặt khóc nấc lên. Người đàn ông cô lấy phải là Lâm Sang nhưng là ác ma! Là ác quỷ quay về đòi nợ mà! Hắn luôn như sói đói rình rập cơ thể cô, trò biến thái gì cũng dám làm. Không biết đến khi lên Sài Gòn chỉ còn cô với hắn thì hắn sẽ còn làm gì cô nữa… Bây giờ cô chỉ biết tên đàn ông thô bạo đó ưa mềm ghét cứng, nên cô đành thuận theo để bảo vệ an toàn và chút tôn nghiêm còn sót lại của mình thôi!
Thoát khỏi hắn thì gia đình cô phải hoàn lại cả trăm triệu, tiền đâu mà hoàn? Mà thêm vào đó hắn bây giờ thuộc dạng lưu manh, ác bá biết hắn có nhẫn tâm ra tay với thân sinh của cô không. Người đàn ông này đặc biệt đáng sợ… Trên giường. Nhìn xuống nơi sưng đau ê ẩm của mình cô lại nhớ đến sự thô bạo của hắn mà thoáng rùng người…
Gần mười phút trôi qua Cúc vội lau khóe mắt sưng đỏ mà đi vào kẻo mẹ trông!