Vừa nhìn thấy Lâm Sang thì Cúc sợ đến phát run, những hình ảnh đáng sợ của mấy năm trước như những thước phim quay chậm trong đầu cô… Làm cho tay chân cô trở nên lạnh ngắt… Nhất là nhìn căn nhà đáng sợ này mà cả cha mẹ của cô đều đang ở trong miệng cọp làm cho cô kiềm chế không nổi mà run lên từng hồi hoảng hốt!
Nhìn thấy hắn đang bước lại gần cô. Cúc sợ hãi đến một bầu trời đen tối bỗng kéo ập đến trước mắt khi bàn tay to lớn đấy đụng vào người cô!
-Cúc! Cúc! Làm sao vậy con nhỏ này?!
-Để con đưa vợ con vào phòng trước. Tía má lên lầu tắm rửa nghỉ tý đi ạ.
Nói rồi hắn không quên cười đen tối xoa xoa cái bụng phập phồng của vợ mà nói với hai người lớn những lời đen tối:
-Không biết có phải vì đứa nhỏ quấy phá cô ấy không nữa.
Làm hai người lớn cũng bớt lo mà cười lớn tiếng.
___
Lúc Cúc mở mắt ra là trời đã sập tối. Cô choàng tỉnh thấy xung quanh tối đen thì liền sợ hãi định kêu lớn lên thì nhìn thấy có một đôi mắt sắc lạnh đang nhìn về phía mình. Lâm Sang!
-Tỉnh rồi à? Lần này em định trốn đi đâu? Hửm?
-Tôi… Tôi…_ Cúc chỉ biết ấp úng trả lời.
Người đàn ông đáng sợ này từ từ bước lại gần cô, trên tay lại là một vật bén nhọn. Dao! Một con dao nhỏ nhưng nhìn ánh sáng nó lóa lên trong trời mờ liền có thể khẳng định nó vô cùng sắc bén! Vô cùng đáng sợ…
Lâm Sang với tay bắt lấy cái chân nhỏ của Cúc! Lúc này cô mới phát hiện trên đôi chân cô lúc này đã có thêm một cái xích dài từ lúc nào. Tiếng thanh thúy vang lên dường như làm tan nát cõi lòng của người con gái nhỏ!
Cô không phải là chó! Cô không cần bị xích lại!
Nhưng lời chưa kịp nói thì Cúc đã cảm nhận được con dao nhọn đang di chuyển dần trên đôi chân của mình. Cảm giác lạnh lẽo của nó làm cô sợ… Con dao đó bén đến nỗi những sợi lông mao mảnh mai trên chân cô dường như cũng bị nó tước đi không một dấu vết.
-Lần này em trở về nên anh sẽ dân chủ cho em sự lựa chọn, dây xích này hay là dùng con dao này cắt bỏ gân chân? Em yên tâm. Anh làm việc này cả mấy lần rồi, đối với em anh thật nhẹ nhàng há…
Dân chủ cái mẹ gì?! Tôi là bị anh bắt trở về. Đồ khốn nạn!!! Cúc chửi thầm trong lòng nhưng mồ hôi tủa ra như tắm khi lưỡi dao kia lên tới đầu gối cô như định xuống tay thì cô gần như là hét lên:
-Xích! Anh có thể xích tôi lại mà. Đừng cắt chân tôi… Đừng mà… Tôi không muốn ngồi xe lăn…
Lâm Sang cười tà mị rút lại con dao bén nhọn rồi quẳng nó lên sàng mà lấn cả người chèn ép lên cả thân hình con gái thơm nồng… Ưm vẫn hương thơm đó. Hương thơm làm hắn chết mê chết mệt và nơi đó thì muôn phần phấn chấn!
Hắn nhanh chóng xác định được cánh môi mềm của cô để ấn môi mình lên đó, rồi nhanh nhẹn thuận lợi mà đưa chiếc lưỡi dài nhớm nháp vào, hắn khuấy đảo chiếc lưỡi sâu đến tận cuống họng của Cúc để cảm nhận cả cơ thể cô đang co giật mãnh liệt dưới ham muốn bất tận của hắn!
Đến khi Cúc ho khan hắn mới trả lại tự do cho đôi môi sưng đỏ của cô!
Tên này chưa bao giờ hỏi cô tại sao năm đó lại chạy trốn đi, nhưng hành động của hắn thật đáng sợ, còn tía má mà hắn lại dám xích cô trong phòng… Nhưng ba năm nay thật sự hắn cũng chưa đến mức cầm thú hãm hại tía má cô như lời hắn ưa hăm dọa!
Dường như đọc được những gì trong đầu Cúc, Lâm Sang cười ngày càng đậm. Hắn thuận tay vướn lấy remot trên đầu giường bật camera quan sát khắp căn nhà trên màn hình ti vi to rộng trước mắt cho Cúc xem.
Trong màn hình không ai xa lạ mà đó chính là toàn cảnh căn nhà này, và có hai bóng dáng còn quen thuộc hơn nữa. Đó là tía mẹ cô! Tía cô đang chăm sóc mấy lọ cây cảnh ở ban công. Nhưng bỗng dưng một chậu cây từ trên sân thượng lại rớt cách tía cô chỉ một gang tay. Làm hồn vía Cúc cũng khủng hoảng lên. Còn bày tay người nào thì thong thả gác qua bờ vai nhỏ của cô mà mò mẫm lên bộ ngực tròn đầy và thở dài đầy thỏa mãn.
Cúc sợ sệt quay sang nắm lấy cổ áo Lâm Sang mà kêu to trong nước mắt:
-Lâm Sang! Đồ khốn nạn! Anh bắt được tôi rồi còn muốn làm gì tía má tôi nữa?!
Hắn thở ô ô nặng nề nhưng vẫn không quan tâm tới hành động giận dữ của cô vợ nhỏ, cắn cắn vành tai mẫn cảm của cô, sau đó dùng đầu lưỡi xoáy vào đôi tai ngọc rồi thong thả nói:
-Tôi có định làm gì cha mẹ vợ đâu? Chỉ đùa tý thôi mà. Bây giờ tôi cũng tiếp tục cho em lựa chọn. An phận ở lại đây hay muốn ba mẹ em cứ phải gặp những bất trắc “vô tình” như vậy mãi… Nói sao ta, tôi chưa thử cảm giác ức hiếp người lớn tuổi bao giờ… Nhưng chắc cũng không tệ đâu vì đó là tía má em mà…?
-Khốn nạn… Anh là tên khốn nạn mà! Có giỏi thì anh dằn vặt tôi đi! Là tôi bỏ đi mà! Là tôi có lỗi với anh mà _ Nghe những lời nói man rợ, không tình người của hắn làm Cúc vừa giận vừa sợ nhịn không được mà dường như là gào thét lên với hắn!
-Phải! Là em nợ tôi. Nhưng không phải như vậy em sẽ đau hơn vạn lần sao? Không phải như vậy em mới hiểu cảm giác mất đi người em yêu thương nhất sao? Không phải như vậy em sẽ chỉ còn có một mình tôi thôi sao? Ha ha… Tôi rất thích làm điều xấu! Tôi là kẻ cặn bã khốn nạn đối với em mà. Tội gì tôi phải làm quân tử nữa!
Cúc rưng rưng nước mắt nhìn vào gương mặt người đàn ông trong bóng tối này. Hắn điên rồi! Thật sự là bị thú tính làm phát điên rồi! Cùng lắm thì giết cô thôi. Cô cũng không sợ, chỉ là sợ hắn làm bị thương người nhà mình thôi.
Thấy Cúc một vẻ mặc người chém giết không hiểu sao Lâm Sang càng nổi điên hơn nữa, đôi bàn tay thô to nắm lấy bờ vai nhỏ của cô không ngừng lay:
-Là em khốn nạn với tôi trước! Là em có lỗi với tôi trước. Bây giờ còn bày ra bộ dáng đó là sao? Bây giờ không phải em nên xin tôi tha thứ hay sao? Hả?
Bờ vai nhỏ của cô dường như muốn gãy vụn dưới bàn tay như sắt thép của Lâm Sang. Cúc cố gắng bỏ qua nó rồi cười nhạt, khẽ lấy tay đẩy lồng ngực hắn ra:
-Vậy có giỏi anh giết tôi đi. Không giết được thì đừng trút giận lên người khác.
Lâm Sang im lặng không biết nói gì trong giây lát, sau đó bỗng cười ha hả, rồi hắn mạnh bạo chèn ép xuống tiếp đôi môi người con gái độc ác này! Bàn tay ác độc nắn bóp bộ ngực sữa thành đủ hình dạng. Sau đó lấy tay gạt cái áo ngủ lên cao tới tận cổ để lộ phần trên cơ thể non mềm ửng hồng của Cúc. Lâm Sang không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt. Nhìn xuống lại thấy cô gái cứng đầu này cũng lười nhìn vào mặt hắn.
Lâm Sang ác độc đưa ngón tay xuống ngắt mạnh nụ hồng làm cho người dưới thân không khỏi đau thấu tim! Nhưng Cúc vẫn cứng rắn không mở mắt ra nhìn viễn cảnh tồi tệ này. Biết nhất định hắn sẽ làm nhục mình nhưng cô vẫn muốn giữ cho mình một ít tôn nghiêm cuối cùng.
Lâm Sang cười tà bật công tắc làm cả căn phòng sáng toang, như cố tình để cô gái nhỏ hiểu được tình cảnh của bản thân mình lúc này!
Bàn tay như con rắn nước mạnh mẽ luồn vào chiếc quần hồng xinh xắn rồi nhanh nhẹn tuột nó xuống dưới mắt cá của Cúc, sau đó là đến chiếc qυầи ɭóŧ. Đến cuối cùng Cúc cũng có phản ứng. Cô vùng vẫy mong thoát khỏi tên điên này! Nhưng Lâm Sang dường như đã có dự tính trước nên nhanh chóng lôi ra trong hộc tủ đầu giường một chiếc còng tay! Sau đó thì đôi tay Cúc nhanh chóng được cố định, không thể cản trở hắn công thành đoạt đất nữa.
…Thêm sợi xích chân trong cô vô cùng thảm hại!
Lâm Sang dùng đầu lưỡi đi khắp cơ thể cô gái đang run lên bần bật nằm dưới, thấy cô định giả làm cá chết nên mỗi nơi đi qua hắn đều tàn nhẫn cắn xuống không thương tiếc! Cúc đau đến rớm nước mắt nhưng vẫn kiên cường không than!
Bàn tay Lâm Sang cũng không nhàn rỗi mà lần vào hang động bí mật phía dưới, vuốt ve ma sát quanh huyệt động sau đó đưa một ngón tay vào động thịt rồi lại hai ngón, làm cho cô gái nhỏ nhạy cảm không khỏi “Ứm… A…” vài tiếng!
Lâm Sang ác độc khuấy đảo bên trong tường thịt cảm nhận được như có vô số cơ thịt đang xoắn chặt lấy các ngón tay của hắn làm cho bộ phận đàn ông bên dưới phải ngẩng cao đầu.
Các ngón tay linh hoạt gẩy khắp động thịt sau đó động lên được một điểm nhỏ làm cho người con gái không khỏi kêu lên: “Đừng… Đừng động chỗ đó!... Ah…. Ah…”
Hắn nhanh chóng biết được đây là điểm G trong sách báo ưa nói nên nhanh tay móc đẩy hơn nữa, tường thịt càng ngày càng co rút không thôi, còn cô gái nhỏ thì nhịn không được mà rêи ɾỉ không thôi, tiếng nước rỉ ra cũng càng lúc càng nhiều!
Cuối cùng khi các thớ thịt sâu trong âm đa͙σ co rút dữ dội cũng chính là lúc một dòng nước ấm dâng trào ra ngoài không khí! Lâm Sang giơ bàn tay ướt đẫm lên liếʍ láp rồi cười tà dâm mị.
-Sao hả? sướиɠ không? Em nhìn đi, thứ nước da^ʍ đãиɠ này là của em đấy… Vị của nó cũng ngọt như em vậy, nếm thử đi…
Cúc chán ghét xoay mặt sang nơi khác thì Lâm Sang cường thế ép cô phải ngậm mυ"ŧ chúng, sau đó thấy cô ho khan thì mới thỏa mãn bôi loạn đống dịch còn lại lên gương mặt xinh đẹp của cô!
Bây giờ hắn cũng đã nhịn không nổi mà nhanh chóng lột chiếc áo trên người rồi đến chiếc quần dài để lộ ra cơ thể màu đồng khỏe mạnh với các vết sẹo chằn chịt trong vô cùng dã tính. Lúc này thật sự Cúc cũng đã bắt đầu sợ hãi… Đã bao nhiêu năm rồi cô chưa thân mật cá nước cùng ai đương nhiên chịu không nổi loại sinh hoạt mãnh liệt, biến thái này! Cô càng cố gắng vùng vẫy nhưng chỉ nghe lên âm thanh leng keng thanh thúy như tiếng lòng của cô đang đập thình thịch mà thôi.
-Đừng… Lâm Sang… Đừng khiến cho tôi hận anh cả đời.
Quả nhiên người đàn ông trước mắt sượng lại vài giây sau đó nhanh chóng giơ tay lên cao. Cúc nhắm chặt mắt lại chờ đợi cái tát giáng xuống. Cô nghĩ với sức lực của hắn cô chảy cả máu miệng cũng là chuyện không có gì bất thường! Nhưng chờ mãi không thấy cái tát đau điếng giáng xuống, mà chỉ nghe trong không khí một giọng nói trầm thấp đau lòng:
-Có hận tôi cũng sẽ nhốt em lại cả đời…
Rồi nhanh chóng tuột luôn chiếc quần con xuống để “con quái thú” đánh bật ra ngoài. Cúc len lén nhìn mà mồ hôi hột thi nhau chảy… Vì dường như bây giờ thứ đáng sợ ấy còn lớn hơn trong trí tưởng tượng của cô, nó còn có phần đầu hơi vênh về phía trước như đòi mạng người!
Cúc sợ hãi nhưng nào thể giãy ra đành như cá nằm trên thớt để Lâm Sang dùng con quái thú đó đi dạo quanh khắp cơ thể cô. dươиɠ ѵậŧ dừng lại trên bộ ngực no đủ của cô sau đó lượn lờ quanh đó tỏ ý thèm khát của chủ nhân. Lâm Sang thở dài rồi ngồi dạng chân trên người Cúc, hắn lấy tay ép lấy bộ ngực căng tròn của cô rồi sau đó tạo thành khe cho mình đưa đẩy! Để đủ độ trơn hắn còn cố tình nhả nước bọt nên nó cho dễ di chuyển. Tiếng gầm gừ trên người Cúc làm cô ghê tởm, bộ ngực lớn cũng rát khi đụng chạm vào bộ lông mao cứng cáp đàn ông.
Vừa nói dứt câu hắn đã ấn thứ thô to thuộc về mình vào động thịt bé nhỏ của cô làm Cúc không khỏi kêu rên. Nó quá lớn! Cô không biết bên dưới mình có bị thứ này xé rách ra lần nữa không?!
Nếu ba ngón tay kia đưa cô lên đỉnh điểm thì cái chày thịt này đưa cô xuống địa ngục. Đau quá! Dù nước nhờn của phụ nữ vẫn liên tục chảy ra để phụ trợ cho cô bé nhưng dường như cũng không làm cho vật thô to kia di chuyển dễ dàng hơn được tý nào!
Lâm Sang cũng đau cũng khó chịu khi bị chèn ép nhưng trên đó là cảm giác sướиɠ khoái khi chiếm trọn người mình thương. Đêm qua cô ấy bị chiếm đoạt khi say giấc nên hoàn toàn không có biểu cảm gì là mấy, cùng lắm chỉ là rên ư ử vài tiếng. Còn bây giờ Cúc có chau mày, nghiến răng, khuôn mặt đỏ hồng, nhìn rất đáng yêu. Nhịn không được Lâm Sang cũng cuối người xuống hôn lên đôi môi mọng đỏ, rồi liếʍ sạch hết đống nước mắt trào ra hay ứ ở khóe mi. Đôi tay nhẹ nhàng nắn bóp để cho cô thư thái mà chấp nhận hắn.
Dưới thân hắn cũng không động để cô gái nhỏ dần thích nghi nhưng dường như điều này tiếp thêm sức mạnh cho Cúc làm cô to gan cựa quẫy đủ điều, miệng còn lớn tiếng kêu:
-Đồ khốn nạn!... Thoát ra khỏi chỗ này tôi sẽ kiện anh…. Ah….
Nghe những lời chua xót của Cúc, Lâm Sang trầm hẳn xuống, những động tác vỗ về cũng dần chuyển sang mạnh bạo, đôi tay xoa nắn cặp nhũ hoa đầy đặn một cách mạnh bạo làm chúng đỏ lự!
Rất nhanh sau đó cô đã biết tên khốn này làm gì, nhưng thật sự cô quá mệt mỏi không thể nào làm gì nổi ngoài ưm ưm a a theo phản xạ. Vì nếu không người đàn ông dã man kia bảo sẽ cho cô im lặng mãi mãi… Lúc trước cô không tin nhưng nhìn những gì hắn định làm bây giờ cô tin hắn có thể! Nhưng điều Cúc mãi thắc mắc là tại sao Lâm Sang đã khá giả lên rồi vẫn mãi không thể buông tha cho cô?! Nghĩ đến mức đầu óc cũng tê liệt theo cơ thể rồi…
Lâm Sang đặt Cúc nằm lên trên, bên dưới gậy thịt vẫn ra vào đều đặn. Nằm ở phía dưới hắn tranh thủ hôn hít liếʍ láp vùng cổ trắng ngần nhạy cảm của cô, sau đó cảm nhận cô gái nhỏ trên người mình co rụt người lại rồi “Ah… Ah…” không rõ ràng. Cảm giác đó càng sung sướиɠ hơn khi cả thân mình mềm mại của cô trọn trong vòng tay hắn!
Dưới thân gậy thịt không ngừng xoay tròn rồi đâm chọt vào cơ thể cô để tiếng nước òm ọp cứ chảy ra càng lúc càng nhiều. Nhiều lúc kích tình quá khiến Cúc chịu không nổi cô đành khóc thét lên:
-Tha… Tha cho tôi… Ưm…. Ưm… Không … Không đừng đừng chạm vào… Ah… Ah…
Cúc không biết hắn chơi đùa cô bao lâu… Và cô cũng không biết hắn đã làm bao nhiêu thứ… Cô chỉ biết là hiện giờ trời đã tối nhẹm… Còn cơ thể cô đã ngất đi tỉnh lại biết bao nhiêu chập?...
Cô giãy nãy hét la thì mới hay còng đã gỡ bỏ ra tự lúc nào… Nhưng dây xích thì vẫn còn… Cô biết thứ này hắn làm không chỉ đùa với cô, một luồn gió lạnh không ngừng quét ngang cơ thể cô gái nhỏ… Hắn định xích cô lại cả đời sao…
Dường như cũng cảm nhận được sự lo âu của cô gái vừa tỉnh lại, Lâm Sang trả lời:
-Đúng rồi, em không cần nghĩ nữa. Làm quen với nó đi. Từ nay về sau không được anh cho phép em không rời khỏi căn phòng này được đâu. Nhiệm vụ của em là chỉ cần ở lại nơi đây, ngày ngày chờ anh đến… Và làm em… Như lúc nãy.
-Còn nếu em trốn ra được, anh sẽ đánh gãy chân em.
-Không… Không… Anh là đồ điên… Tôi … Tôi…. Anh thả tôi ra đi. Tôi muốn gặp tía má!_Cúc lúc này vừa mệt mỏi, hơi thở cũng yếu ớt, nhìn dường như sinh mệnh rất mỏng manh làm cho lòng Lâm Sang cũng khẽ chùng xuống.
-Nếu em nghe lời, tôi sẽ cho em xuống dưới gặp tía má, chịu không?!
Lúc này cô là kẻ yếu thế nên không dám suy nghĩ nhiều mà gật đầu ngay. Lâm Sang cười tà rồi sau đó quay lưng bước về chiếc tủ trắng gần đó. Vừa mở cửa tủ ra là Cúc đã muốn ngất thêm lần hai. Trong đó treo đủ các thứ linh tinh, nhưng nhìn thì người trưởng thành như Cúc ắt hẳn cũng phải hiểu nó là gì… Nào là đôi còng tay ban nãy, còn có những thứ mô tả hình dạng dươиɠ ѵậŧ kỳ lạ có những gai nhỏ chi chít,…
-Cục cưng, giờ chúng ta chơi cái gì trước khi xuống dưới đây, hửm?