Sau khi cùng mọi người trong vòng bạn bè bàn chiến lược quảng cáo, Nhan Khê lấy máy tính bản ra, bắt đầu vẽ phát họa. Trước cùng biên tập nhà xuất bản thương lượng xuất bản tiếp một tập truyện, cô vẽ liên tục mấy bản vẽ, bởi vì công việc bận quá, vẫn chưa kịp giao bản thảo.
Ngay từ đầu cái này chỉ để vẽ cho vui, chỉ là vì muốn mẹ cô vui vẻ hơn khi bà đang bệnh, bây giờ đã trở thành niềm yêu thích của cô, không phải ai cũng thích mấy tập truyện tranh của cô, có thể vì nhân vật dưới ngòi bút của cô mà cảm thấy xúc động, trong lòng cô đã vui sướng lắm rồi.
Vẽ một hồi, cô dụi dụi mắt, đứng dậy xuống lầu rót cho mình ly nước, đi ngang qua thư phòng Tống Hải, phát hiện đèn thư phòng còn sáng, nên gõ gõ cửa: Ba, ba chưa ngủ sao?
Nhan Nhan. Tống Hải quay đầu nhìn con gái ở cửa, tháo kính mắt xuống, Ba xem xong mấy phần văn kiện này sẽ ngủ ngay.
Nhan Khê xuống lầu rót cho Tống Hải ly nước: Ba đừng thức khuya quá, thân thể quan trọng hơn.
Tống Hải cười để bút trong tay xuống, xoay người nhìn Nhan Khê: Hôm nay đi tham gia buổi ra mắt giới thiệu trò chơi của Nguyên Dịch hả?
Nhan Khê gật đầu: Dạ, đến hội trường xem một chút, trò chơi rất thú vị.
Mấy người bạn già của ba, xế chiều hôm nay có hỏi ba, các con định khi nào kết hôn. Tống Hải bất đắc dĩ lắc đầu cười nói, Những lão già này ở nhà thúc giục con gái bọn họ kết hôn thì thôi đi, lại còn thúc giục đến nhà chúng ta nữa, thật sự là xen vào việc của người khác mà.
Mọi người bình thường không phải hay chơi chung với nhau sao, có lẽ mọi người cũng chỉ là có ý tốt quan tâm nhau thôi. Nhan Khê để ly nước bên tay trái Tống Hải, Nhưng mà bây giờ con chưa có dự định kết hôn.
Con chưa có niềm tin với Nguyên Dịch? Tống Hải cười hỏi. Hôm nay ông đã xem qua video clip phỏng vấn, thằng nhóc Nguyên Dịch kia rõ ràng muốn kết hôn với con gái ông, lại lo lắng truyền thông nói con gái ông trèo cao ham giàu, cho nên tự mình nói ra trước, không cho truyền thông có cơ hội đoán bậy đoán bạ.
Anh ấy rất tốt, cũng không phải không tin tưởng anh ấy, ở cùng anh ấy rất vui, con không cần giả làm thục nữ, anh ấy cũng sẽ không lấy bối cảnh gia đình để nói chuyện. Tuy ngoài miệng anh ấy thích nói đàn ông nên thế này thế kia, nhưng bình thường lúc ở cùng anh ấy, anh ấy sẽ luôn luôn chuẩn bị tốt mọi chuyện, không hề chạm đến điểm mẫn cảm của con. Nhan Khê nở nụ cười, Gương mặt anh ấy có hơi hung ác một chút, nhưng trong tim lại là người đàn ông rất dịu dàng, dịu dàng đến đáng yêu.
Không ngờ con lại đánh giá cao cậu ta như vậy. Trong lòng Tống Hải có chút tư vị không rõ, mắt thấy người đàn ông quan trọng trong lòng con gái đổi thành người khác, người làm ba như ông, muốn điều chỉnh tốt tâm tình thật không dễ dàng, Nếu trong lòng con cậu ta tốt như vậy, sao lại không muốn kết hôn?
Con nghĩ đến sẽ phải chia sẻ giường của mình, không gian riêng tư của mình với người khác, có chút không biết làm thế nào. Nhan Khê ngồi xuống sofa, giọng nói có chút mơ hồ, Ba, ba nói có phải con có vấn đề không?
Nhan Nhan, có phải vì ba và mẹ con ly hôn, làm cho con sợ hôn nhân không? trong lòng Tống Hải có chút khổ sở, dù cho ông và Nhan Vận cố gắng đối xử tốt thế nào, nhưng hai người bọn họ ly hôn, vẫn có ảnh hưởng tới Nhan Nhan.
Ba, ba nghĩ gì vậy chứ? Nhan Khê dở khóc dở cười, Tuy ba và mẹ ly hôn, nhưng hai người đối với con một chút gì cũng không thiếu, nên con làm sao mà sợ hôn nhân được chứ. Con chỉ là... Nhan Khê bất đắc dĩ cười nói, Chỉ là không có thói quen chia sẻ giường ngủ, chia sẻ cuộc sống với một người, con sợ mình không thể quen với sự thay đổi này.
Thật là, nếu con sống với cậu ta không quen, có thể quay về ngôi nhà này với ba.
Nhan Khê: Ba, ba thật sự tốt vậy sao? Giống như có mùi châm ngòi ly gián ở đây.
Trong phút chốc, bỗng Nhan Khê cảm thấy, có lẽ ba cô cũng không phải muốn cô kết hôn đến vậy, chỉ là có ý hỏi vài câu.
Ba đùa con thôi. Thấy vẻ mặt con gái biểu hiện hết cách, Tống Hải nhịn không được nở nụ cười, Con cũng đã nghĩ đến việc khi cùng cậu ta sống với nhau, sẽ có những điều gì không quen, chứng tỏ con đã bắt đầu nghĩ đến vấn đề kết hôn với cậu ta rồi.
Nhan Khê nghe vậy thì ngây người.
Nếu thật sự con chưa từng nghĩ sẽ trải qua cả đời với cậu ta, thì làm sao có thể suy xét đến mấy vấn đề này? Tống Hải bật cười, Bình thường là một đứa bé thông minh như vậy, sao đụng phải chuyện của bản thân, thì ngu ngốc rồi hả?
Đều do anh ấy không có việc gì thì nhắc đến chuyện kết hôn, con mới nghĩ đến mấy việc này. Nhan Khê thẹn quá thành giận nói, Ba, con đi ngủ đây.
Khó mà thấy được dáng vẻ ngại ngùng của con gái bày ra trước mặt mình, Tống Hải vui tươi hớn hở nhìn con gái vội vàng rời khỏi thư phòng. Nhưng nghĩ đến con gái là vì thằng nhóc thúi khác mà ngại ngùng, Tống Hải lại cảm thấy không quá sảng khoái, hai cảm xúc đan xen giao đấu gay gắt trong lòng ông, sau cùng ông gấp tập tài liệu lại, tâm tình đêm nay phức tạp, không thích hợp làm việc.
Tục ngữ nói tình trường đắc ý, tất sẽ có phương diện thất ý, Nhan Khê và tổ chương trình hao phí không ít tinh lực mới hoàn thành xong chủ đề quan hệ gia đình này, bởi vì cấp trên cảm thấy chủ đề này quá mức nhạy cảm, nên kế hoạch phát sóng chương trình vào tối thứ tư bị hoãn lại.
Mấy ngày kế tiếp, Nhan Khê và tổ chương trình đều đang suy nghĩ biện pháp làm sao để cho chương trình được xét duyệt thông qua. Có đôi khi vội vàng đến mệt mỏi nên lên mạng, nhìn thấy rất nhiều quảng cáo về trò chơi của công ty Nguyên Dịch, trang đầu weibo của cô và vòng bạn bè, cũng có người bắt đầu chơi trò này, thậm chí còn thật tình tiến cử với người khác.
Nhan Khê... Nhan Khê không