Nhìn Người Không Thể Nhìn Bề Ngoài

Chương 78 - Chương 78

Trước Sau

break
Nguyên Dịch kì kèo mè nheo ở nhà Nhan Khê không chịu đi, sau cùng lại ăn cơm tối, mới không tình nguyện mà ra về. Lúc về, anh nhịn không được nghĩ, nếu anh và Nhan Tiểu Khê hiện tại là vợ chồng thì tốt rồi, như vậy anh và Nhan Tiểu Khê sẽ không cần phải tách ra rồi.

Tài xế thấy tâm tình Nguyên Dịch tựa hồ rất tốt, vì thế mở nhạc trong xe lên, mở một bản nhạc nhẹ nhàng du dương.

Trong đêm đen đèn đường rực rỡ huy hoàng, một bản nhạc song ca, Nguyên Dịch bỗng cảm thấy, có lẽ hôn nhân cũng không đáng sợ đến thế, nếu có thể cùng Nhan Tiểu Khê sống chung cả đời, dường như rất tốt.

Nhan Khê mở cửa phòng vẽ tranh ra, khi trên hành lang truyền đến tiếng động, đứng dậy đi tới cửa, Tống Hải đi tới chỗ rẽ nơi cầu thang.

Ba. Gọi Tống Hải lại, Nhan Khê đi tới chỗ Tống Hải, Ba đến sofa ngồi một lát, con dọn cơm tối ra cho ba.

Ba ngủ lâu đến vậy sao. Tống Hải ngáp một, Đừng dọn cơm tối, bây giờ ba không muốn ăn gì hết.

Không ăn gì sao được, giữa trưa ba uống nhiều rượu như vậy, buổi tối lại không ăn một chút gì, sao dạ dày chịu nổi? Nhan Khê từ trong phòng bếp mang cháo đã nấu xong ra, đặt trước mặt Tống Hải, Ba, cái tật xấu uống rượu này của ba cũng phải sửa lại rồi.

Đổi đổi đổi, nhất định sẽ thay đổi. Tống Hải bưng cháo lên ăn một miếng, cháo mang theo vị ngọt của trái cây, rất ngon, Cháo trái cây?

Biết khẩu vị của ba sẽ không được tốt, cố ý nấu cho ba. Nhan Khê cười, Con thấy trưa hôm nay ba rất vui.

Đương nhiên là ba vui rồi, Nguyên Dịch có thể bỏ nhiều tâm tư như vậy để mừng sinh nhật ba, có thể thấy được con ở trong lòng nó có bao nhiêu quan trọng. Tống Hải ăn cháo, ăn xong chén cháo lót bụng, Ba lo nhất, chính là kiểu tổng giám đốc giàu có này đối với tình cảm sẽ không để tâm, hiện tại cuối cùng có thể yên tâm được rồi.

Chẳng lẽ không phải vì anh ấy tặng ba đồng hồ kim cương, nên ba vừa ý rồi sao? Nhan Khê chỉ chỉ đồng hồ chói mắt trên cổ tay ông.

Ba con là người tục khí vậy sao? Vẻ mặt Tống Hải nghiêm chỉnh, Nếu tính như vậy, ba con vừa ý là cậu ta cho một đoàn siêu xe tới đón ba, vậy mới được gọi là làm mọi người chú ý, làm vô số người qua đường quay đầu lại nhìn.

Đoàn siêu xe? Nhan Khê đầu đầy mờ mịt, Đoàn siêu xe gì ạ?

Con không biết việc này sao? Tống Hải thấy Nhan Khê vẻ mặt mờ mịt, mới biết thì ra cô một chút gì cũng không biết, Thì là cho một đội siêu xe gắn đầy hoa phía trên, chạy đến ta công ty ba đón ba đến tiệc sinh nhật.

Nhan Khê: ...

Chỉ là tưởng tượng một chút mấy hình ảnh này, Nhan Khê đã cảm thấy mình có chút chịu không nổi, Nguyên Tiểu Nhị là một tổng giám đốc giàu có, rốt cuộc là nghĩ sao mà ra được mấy chủ ý này chứ, mà cố tình ba cô lại thích như vây.

Thôi, mọi người vui vẻ là tốt rồi. Nhan Khê nhận mệnh, một người là ba cô, một người là bạn trai cô, cô còn có thể nói cái gì nữa, đương nhiên chỉ có thể tiếp tục mỉm cười, sau đó tiếp tục để bọn họ chơi được vui vẻ.

Bây giờ là thời đại nào đây, làm con gái làm bạn gái đều không dễ dàng gì.

Trở lại phòng, Nhan Khê đăng mấy bức tranh đã vẽ xong lên weibo, thuận tay mở tin tức, cảm thấy tâm lý lúc nãy mình đã chuẩn bị đều bỏ không.

Dùng hoa tươi gắn thành chim hạc là cái gì?

Hoa tươi gắn thêm kim cương tạo thành chữ thọ?

Ghép thêm chữ hỷ vào nữa, thành luôn một đội xe hoa rồi.

Nhan Khê không còn can đảm để lướt xuống bình luận nữa, tắt trang tin tức, yên lặng đọc bình luận của mấy bức vẻ vừa rồi mình mới đăng lên, nhìn bình luận trong nhóm người khu tiểu thiên sứ, mới làm cho tâm tình cô bình phục lại.

Sáng sớm hôm sau, Nhan Khê cũng không đến đài truyền hình, mà cùng Triệu Bằng đến đầu đường phỏng vấn một số bạn học nhỏ chuẩn bị đến trường, hỏi về mối quan hệ với ba mẹ chúng có yêu thương chúng hay không

Quả thật đúng là những đứa trẻ, đối diện với máy quay cực kỳ hoạt bát, có một số thì thẹn thùng một chút, nhưng phần lớn đều trả lời rất chắc chắn là yêu.

Đương nhiên, cũng có mấy đứa nhỏ trả lời không thích, lý do là mẹ chúng đều thu hết tiền mừng tuổi của chúng.

Nhan Khê bị những ngôn ngữ trẻ thơ này chọc cười, nhưng từ trong những lời nói của những đứa trẻ này có thể thấy, bọn chúng là được ba mẹ tỉ mỉ bao bọc mà lớn lên.

Làm xong đoạn phỏng vấn này, Triệu Bằng tắt máy quay, nhìn đồng hồ, thở ra một hơi: Sắc trời này xem ra giống như là muốn có tuyết rồi.

Thời tiết Năm nay có vẻ quái dị, vào thời gian này lúc trước, đã sớm có tuyết rơi đầy, nhưng mà năm nay ngoại trừ bên ngoài có rơi một trận tuyết nhỏ, ngay cả một trận mưa tuyết cũng chưa thấy

Ưm. Nhan Khê kéo mũ trên đầu, dậm chân nói, Anh Triệu, chúng ta về đài thôi.

Hai người bị đông lạnh đến khi vào trong xe, mới dám cởi mũ khăn quàng cổ và bao tay trên người xuống, Triệu Bằng nói: Sáng sớm quay những tư liệu sống này, kỳ chương trình này của chúng ta hoàn toàn tương phản, có thể sử dụng được không?

Sao không dùng được, em cảm thấy những tư liệu sống này rất tốt. Trái lại Nhan Khê cảm thấy, những đứa trẻ với khuôn mặt tươi cười xán lạn này, còn có những phiền não nhỏ nhặt đáng yêu, là tư liệu sống thập phần trân quý, Quan hệ ruột thịt, lại không chỉ có mặt mâu thuẫn, mà ấm áp hài hòa cũng rất tốt.

Nhan Khê vẫn kiên trì làm chương trình của mình, cô vẫn cảm thấy, phê phán hoặc là khích lệ, cũng không xem như là chuyện tốt. Những người mẫn cảm, khi xem tivi, sẽ cực kỳ dễ dàng sản sinh đồng tình. Tỷ như có mấy đứa trẻ khi xem tin tức ba mẹ ngược đãi con cái của mình, ghi tạc nội dung này ở đáy lòng, nếu

break
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc