Nhiệm Vụ Cuối: Công Lược Nam Thị, Lưu Lại Huyết Mạch!

Thế giới 1- Chương 3

Trước Sau

break

Sau khi tiêu hóa hết ký ức của nguyên chủ, cô mới biết rằng, cô gái này hôm nay vì trượt chân ngã xuống nước mà chết đuối nhờ vậy mà cô mới chiếm được cơ thể này. Bây giờ cô chính là nguyên chủ, tức là Tống Uyển.  

“Nguyệt Nha, ta muốn uống nước.” Tống Uyển lên tiếng, cảm giác cổ họng mình khô đến mức sắp bốc khói.  

Cô hầu gái vội vàng chạy đi rót nước, một cô hầu khác tên Nguyệt Dung đỡ cô ngồi dậy.  

Tống Uyển uống liền hai cốc nước, lúc này cảm giác khô khốc trong cổ họng mới dịu đi đôi chút.  

“Tiểu thư, cuối cùng người cũng tỉnh rồi!” Nguyệt Nha mắt đỏ hoe nói.

“Ngươi ở đây trông chừng tiểu thư đi, ta sẽ đi thông báo cho tướng gia và phu nhân.” Nguyệt Dung lên tiếng.

“Vậy tỷ mau đi đi, muội ở đây chăm sóc tiểu thư.” Nguyệt Nga gấp gáp trả lời, thúc giục Nguyệt Dung chạy đi báo tin.

Nguyệt Dung rời khỏi phòng, Nguyệt Nha lại đỡ Tống Uyển ngồi tựa lưng lên gối

“Thống Tử, cơ thể hiện tại này có giống cơ thể thật của ta không?” Tống Uyển thầm dùng ý thức giao tiếp với hệ thống.

[Ký chủ, cơ thể này đúng là một đại mỹ nhân, giống chị đến tám phần. Có điều đôi mắt của cô ấy trông thuần khiết và vô hại hơn mắt của chị một chút, còn lại thì dường như không có gì khác biệt.] Hệ thống trả lời.

“Thống Tử, ngươi có loại linh đan diệu dược nào giúp ta lập tức khỏe lại không?” Tống Uyển thực sự không chịu nổi trạng thái yếu ớt này.

[Ký chủ, tôi có đủ loại đan dược, nhưng cần dùng điểm tích lũy để đổi. Hiện tại chị có 500 điểm tích lũy khởi đầu.] Hệ thống nói.

“Vậy ít nhất ngươi cũng phải cho ta xem ta cần loại thuốc nào chứ.” Tống Uyển có chút bất đắc dĩ.

[Được thôi, tôi sẽ mở giao diện đổi thưởng ngay!] Hệ thống vừa nói xong đã hiện lên một bức tường trong ý thức của cô.

Trên đó là vô số loại đan dược và đạo cụ nhỏ, Tống Uyển nhìn đến hoa cả mắt. Cuối cùng, cô dùng 400 điểm tích lũy để đổi lấy một viên Khôi Phục Đan, một viên Bách Độc Giải Độc Đan, hai viên Mỹ Nhan Hoàn, một viên Sản Hậu Khôi Phục Đan, hai viên Sinh Tử Đan, một viên Song Tử Đan, một viên Long Phụng Hoàn và một chai Tinh Phẩm Ba Đậu Thủy. Để phòng bất trắc, cô còn đổi thêm hai viên Cấp Cứu Hoàn.

Tống Uyển nhắm mắt mua sắm thả ga. Tất cả đan dược cô đổi được đều được hệ thống cất gọn vào một chiếc túi thêu rồi thần không biết quỷ không hay đeo lên thắt lưng của Tống Uyển.

Tống Uyển vừa mở mắt chưa được bao lâu thì hai bóng người vội vã bước đến bên giường.  

“Uyển Nhi, để con chịu khổ rồi!” Hứa Thị ngồi xuống bên giường, nước mắt bắt đầu rơi.  

Hứa Thị thời trẻ là một tài nữ nổi danh khắp kinh thành, hơn nữa còn được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân của đô thành. Nhờ nhan sắc tuyệt trần, bà được gả cho Tiêu Thừa Tướng, lúc đó mới chỉ là một quan viên ngũ phẩm. Cả đời Tiêu Thừa Tướng chỉ có một thê tử và một đứa con trai, đối với Hứa Thị luôn yêu thương như ngọc ngà châu báu.  

“Uyển Nhi, đại phu sắp đến rồi, con còn thấy khó chịu ở đâu không?” Tiêu Duệ cũng lo lắng lên tiếng.  

“Cữu cữu, con đã không sao rồi, người đừng lo lắng.” Tống Uyển cố gắng gượng cười.  

“Cữu mẫu, người cũng đừng vì con mà lo nghĩ quá nhiều. Bây giờ con đã ổn rồi, người đừng khóc nữa.” Tống Uyển khàn giọng, nhẹ nhàng lau nước mắt cho cữu mẫu.  

“Uyển Nhi, con nói gì thế? Từ nhỏ con đã mồ côi cha mẹ, chúng ta xem con như con gái ruột mà nuôi nấng. Nếu con xảy ra chuyện gì, ta biết ăn nói thế nào với song thân đã qua đời của con đây?” Hứa Thị càng thêm áy náy.  

Tống Uyển: “Mỹ nhân này chắc làm từ nước, sao nói vài câu đã khóc rồi? Cơ mà cữu mẫu vừa thơm vừa mềm, cữu cữu đúng là có phúc lớn!”

Hệ thống: [Ký chủ, chị có cần cân nhắc đến cảm nhận của tôi không...]  

Tống Uyển: “Ngươi á? Chẳng có gì đáng để ta bận tâm cả.”

Hệ thống: [Chỉ có thế giới của ta là đầy tổn thương...]
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc