Editor: L’espoir
*
Đôi mắt màu bạc kia phảng phất như có được ma lực, ngay khi nhìn nhau, Tiana khó không kiềm chế được cúi đầu, quỳ lạy dưới chân Solomon một lần nữa.
Kể từ đó về sau, Tiana rời khỏi cung điện, sống trong nhà thờ với tư cách là một Thánh Nữ.
Thánh Nữ cũng không cần người bằng bộ mặt thật của mình, Tiana cũng không cần phải ở trong nhà thờ mỗi ngày, chỉ có ngày cuối cùng của mỗi tháng, nàng mới có thể xuất hiện trước mặt giáo đồ.
Ngày đó nàng sẽ bày ra bộ dáng giống Thánh Nữ, mặc váy trắng, trên mặt đeo khăn che mặt trắng tinh, đi chân trần yên lặng đoan trang đứng trước tượng Thánh Nữ, dùng giọng nói cố ý dịu dàng được Solomon dạy dỗ trấn an từng vị giáo đồ đến cầu nguyện.
Thân phận Thánh Nữ là một bí mật, ngoại trừ rất ít người, không ai biết Thánh Nữ trong nhà thờ là công chúa của họ, Tiana.
Khoảng thời gian Tiana làm Thánh Nữ, đó là khoảng thời gian tự do nhất trong cuộc đời nàng.
Solomon đã dạy nàng rất nhiều điều, rất ít khi gò bó nàng, hắn đã cho nàng sự tự do mà nàng không thể có được trong cung điện.
Trừ ngày cuối cùng của mỗi tháng, Tiana có thể rời khỏi nhà thờ vào những thời điểm khác.
Solomon dường như không sợ nàng bị thương ở bên ngoài, nhưng không thể tiếp tục làm hiện thân của Thánh Nữ, bởi vì chỉ cần hắn muốn, hắn có thể tìm thấy một thiếu nữ như nàng để thay thế chức trách của nàng vào bất cứ lúc nào.
Trong ba năm làm Thánh Nữ của Tiana, đó là ngày vui vẻ nhất trong cuộc đời nàng.
Nhưng biến cố còn nhanh hơn so với tưởng tượng của nàng, khi nàng sắp tròn mười tám tuổi, quốc vương đột nhiên hạ lệnh muốn gả Tiana cho Reynald đã 57 tuổi, đội trưởng của Cung điện kỵ sĩ.
Ở Sehri, nhà thờ, nhà vua và điện kỵ sĩ được chia 3 quyền lực, và Solomon, người có số lượng lớn các tín đồ của đất nước, từ lâu đã khiến phụ thân của Tiana cảm thấy bị đe dọa.
Gả công chúa đang chờ gả cho trưởng kỵ sĩ nắm giữ binh quyền, mượn sức của trưởng kỵ sĩ, không thể nghi ngờ là biện pháp cực tốt để chèn ép Solomon.
Hơn nữa đối với quốc vương mà nói, phương pháp này so với cắt đất phân phong, lôi kéo tiền tài thì quá mức ‘giá cả phải chăng’ rồi.
Chỉ là một nàng công chúa mà thôi.
Giống như lúc trước phụ thân của Tiana không cách nào từ chối quyết định của Solomon chọn nàng làm Thánh Nữ, Solomon cũng không cách nào giữ lại Tiana theo chỉ thị của quốc vương.
Hoặc có thể hắn cho rằng vì Tiana mà chống đối với quốc vương cũng không đáng, vì thế Tiana giống như khi đến nhà thờ, lặng lẽ rời khỏi nơi này, kín đáo trở về hoàng cung một lần nữa, chờ đợi hôn lễ vào nửa tháng sau.
Ngày sinh nhật năm thứ mười tám, Tiana mặc lễ phục satin trắng thánh khiết, trong tiếng chúc mừng oanh oanh liệt liệt, đi tới trang viên của Reynald.
Lâu đài cách trang viên của Reynald một khoảng cách nhỏ, Tiana cưỡi xe ngựa xuyên qua đường phố ồn ào.
Xe ngựa dừng lại, người đàn ông dìu nàng từ trong xe ngựa đi xuống cũng không phải Reynald.
Bởi vì bàn tay kia quá trẻ, tuy rằng phủ đầy vết sẹo cũ kỹ, nhưng vẫn nhìn ra được là bàn tay của một thanh niên.
Reynald là một ông già gần 60 tuổi.
Hắn cẩn thận cầm lấy bàn tay của Tiana đang mang găng tay trắng, cách rất lâu, Tiana vẫn nhớ rõ bàn tay của vị thanh niên ấm áp mà khô ráo ấy, hết sức khác biệt với bàn tay của giám mục Solomon, đó là một bàn tay đã trải qua chiến tranh và tôi luyện.
Cùng với bàn tay của các tín đồ nghèo khổ mà nàng từng gặp cũng không giống nhau, bàn tay này có đường vân khắc sâu, khớp xương thon dài xinh đẹp, sức lực đỡ nàng vô cùng vững chắc.
Đó là một bàn tay cầm kiếm.
Tiana kìm lòng không đặng nghiêng đầu nhìn diện mạo của người nọ, lại chỉ nhìn thấy nửa thân áo giáp màu trắng bạc và một ít sợi tóc ngắn màu đen.
Sau khi thanh niên đỡ nàng xuống xe ngựa, rất nhanh rút lui khỏi bên nàng, cứ như cảm thấy mình cũng không xứng ở nàng lâu như vậy.
Tiana không phải là người vô cớ suy đoán như vậy, bởi vì ở Sehri, màu đen thường tượng trưng cho sự đê hèn và ti tiện.
Sau đó, Tiana mới biết được, người đó là con trai nuôi của Reynald, Adrian.
Mà hắn, cũng sẽ trở thành con nuôi của nàng.
Nhưng điều làm cho mọi người bật cười là con trai nuôi của nàng này, còn lớn hơn nàng vài tuổi.
Phụ vương nàng—— quốc vương sau khi tiếp nhận bàn tay của nàng từ Adrian, kéo nàng và đưa nàng đến Reynald từng bước một.
Trong hai năm ở nhà thờ, Tiana vẫn được ‘bảo vệ’ rất tốt vì không có có thành viên nhà thờ nào dám vi phạm ý muốn của Solomon mà làm nhục nàng.
Hơn nữa sống trong nhà thờ, nàng không cần phải làm theo bất cứ ai ngoại trừ lời dạy dỗ của Solomon.
Nhưng sau khi kết hôn với Reynald, cuộc sống của Tiana đã thay đổi long trời lỡ đất.
Trong năm đầu tiên sau khi kết hôn, vào ngày cuối cùng của mỗi tháng, nàng vẫn sẽ nghe theo lời của Solomon, lặng lẽ đi tới nhà thờ để đóng vai Thánh Nữ.
Nhưng một khi trở lại trang viên, nàng sẽ không còn là tứ công chúa được mọi người yêu mến nữa, càng không phải Thánh Nữ tôn kính.
Trong mắt Reynald, Tiana ngoại trừ có được gương mặt xuất sắc hơn ra, nàng dường như không khác mấy so với rất nhiều tình nhân mà hắn nuôi ở bên ngoài.
Thái độ của Reynald khiến cho tôi tớ trong trang viên cũng không mấy tôn trọng nàng, mà phụ vương của nàng vì mượn sức Reynard, đối với tình cảnh của nàng cũng chỉ là mắt nhắm mắt mớ.
Chỉ khi con trai nuôi của nàng, Adrian trở lại trang viên, những người hầu của trang viên mới giả vờ tỏ ra cung kính.
Tiana khi còn trẻ quá ngu ngốc, nàng đã từng được bảo vệ quá tốt, không biết cách đào tạo thuộc hạ, cũng không biết thu mua tôi tớ, thậm chí còn không biết thái độ bằng mặt không bằng lòng của tôi tớ là khinh nhục nàng.
Nhưng may mắn thay, Tiana cuối cùng đã hiểu được tất cả sau một thời gian.
Cung điện và những âm mưu dường như đã khắc sâu vào xương tủy của hoàng tộc, về sau, nàng bắt đầu làm ra vẻ, lôi kéo những người bên cạnh, trở nên hai mặt, giản trân, khát vọng quyền thế và sự giàu có.
Ngoại trừ khuôn mặt vẫn thuần khiết như hoa bách hợp như trước, đáy lòng nàng đã bị cuộc sống và hôn nhân làm cho tha hóa thành một vũng bùn.
Nhưng đã quá muộn, trong một đêm không ai biết, có người đã đè lên người nàng, cưỡng ép rót một ly rượu độc xuống cổ họng nàng.
Tiana đã chết.
Nàng công chúa thứ tư của vương quốc, không cam lòng chết ở tuổi đôi mươi.