Nhất Lộ Thành Tiên: Ký Sự Tu Tiên Của Nữ Phụ

Chương 4

Trước Sau

break
“Nha! Tiểu thư, ta là Tường Vi mà! Nô tỳ là nha hoàn thân cận của tiểu thư đó! Ngay cả tên của ta cũng là tiểu thư đặt cho kia mà… Tiểu thư thật sự không nhớ gì hết sao?” – cô bé xưng là Tường Vi cuống quýt lên tiếng, gương mặt đầy sốt ruột.

Mộc Dao chỉ lắc đầu đáp lại.

Mỹ nhân kia im lặng nhìn chằm chằm vào nữ nhi một lúc lâu. Bị nhìn chằm chằm như thế, Mộc Dao cũng thấy khó chịu trong lòng. [Chết rồi, lỡ nàng ấy nhìn ra điều gì bất thường thì sao? Trong truyện thường nói mấy vụ ‘đoạt xác’ là bị phát hiện đấy thôi…]

Nàng cảm thấy tình huống hiện tại chính là đoạt xác điển hình. Nếu vậy thì cái tiểu quang cầu bị mình nuốt lúc nãy… chẳng lẽ chính là nguyên thần của thân thể này? Nghĩ tới đó, Mộc Dao không khỏi hoảng hốt, chỉ sợ bị bại lộ, vội vàng gắng sức làm ra vẻ ngây thơ, vô hại như một đứa trẻ năm tuổi nên có.

May thay, mỹ nhân dùng thần thức kiểm tra quanh thân nàng một hồi, cũng không phát hiện có dấu hiệu gì bất thường. Linh hồn và thân thể vẫn hoàn toàn hòa hợp như một, không có vết tích của bị chiếm xác. Nàng thở phào nhẹ nhõm. Tuy Dao Nhi trông có vẻ im lặng hơn ngày thường, e là do mất trí nhớ, nhưng chỉ cần con không sao là tốt rồi. Mất trí cũng chẳng sao, còn nhỏ mà, có thể dạy lại từ đầu…

Nghĩ vậy, mỹ nhân liền dịu dàng xoa đầu Mộc Dao, giọng nói vô cùng ôn nhu:

“Dao Nhi, ta là nương đây. Nếu con không nhớ gì cũng không sao, trước hết phải dưỡng thân cho thật tốt đã. Chờ khi thân thể con hồi phục, nương sẽ từ từ kể lại cho con nghe mọi chuyện.”

Mộc Dao ngoan ngoãn gật đầu. Mỹ nhân nở nụ cười hiền, lại dặn dò nàng nghỉ ngơi cẩn thận rồi xoay người rời khỏi phòng, đi về hướng nhà bếp.

Sau khi di nương rời đi, Tường Vi liền ríu rít kể lại mọi chuyện đầu đuôi cho Mộc Dao nghe. Nhờ lời kể của nha hoàn nhỏ này, Mộc Dao cũng đã dần hiểu rõ tình hình từ đầu đến cuối.

Càng nghe, nàng lại càng thấy có gì đó quen thuộc mơ hồ... nhưng nhất thời không nghĩ ra nổi.

Thì ra nàng không xuyên đến một triều đại lịch sử quen thuộc nào đó, cũng chẳng phải Hán triều như nàng từng đoán. Mà đây là một thế giới hoàn toàn hư cấu – Huyền Linh đại lục.

Thế giới này hoàn toàn khác với nơi nàng từng sống. Ở đây, thực lực là tất cả. Người người đều lấy tu tiên làm mục tiêu. Chỉ cần trong người có linh căn, liền có thể bước chân vào con đường tu đạo.

“Linh căn” chia làm hai loại chính: ngũ hành linh căn – gồm Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, và dị linh căn – gồm Băng, Phong, Lôi, Ám. Ngoài ra còn có linh căn cực hiếm: Hỗn Độn linh căn.

Trong đó, tốt nhất là dị linh căn – loại linh căn được hình thành từ hai thuộc tính dị biến. Người sở hữu dị linh căn không những tu luyện nhanh, không gặp bình cảnh, mà còn sở hữu lực công kích mạnh mẽ vượt trội.

Đơn linh căn – tức chỉ có một loại linh căn – cũng được xem là cực kỳ quý hiếm, vì tốc độ tu luyện nhanh và không gặp trở ngại.

Mỗi linh căn đều có độ thuần tịnh, với giá trị cao nhất là 100. Nếu độ thuần tịnh đạt mức tuyệt đối, thì dù là đơn linh căn hay dị linh căn, cũng sẽ được gọi là Thiên Linh Căn – căn cơ tu tiên bậc nhất trời ban!


Tiếp theo là song linh căn – tức là tổ hợp của hai thuộc tính linh căn. Ví dụ như Thủy – Mộc, Kim – Thủy, hay Thổ – Kim… Những tổ hợp tương sinh như vậy giúp việc tu luyện trở nên nhanh hơn người thường, tuy nhiên vẫn không thể sánh được với đơn linh căn hay dị linh căn.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc