Tâm trạng của Du Yến không tệ, vì gặp lại người quen cũ, tuy nói người quen này bây giờ vẫn xem vẫn rất xa lạ, nhưng với sự ăn ý giữa hai bọn họ, có thể sẽ rất nhanh sẽ quen thuộc lại.
Tuy nói kiếp này Du Yến vứt bỏ tính cách của phá gia chi tử, nhưng vừa nhìn thấy Cảnh Hân, Đỗ Phi Phi đều bên cạnh mình, cô liền không nhịn được kích động, vừa kích động, tính đại gia bị kìm nén đã lâu liền cuồn cuộn xông lên.
Cô soái khí vỗ tay, nói: “Trưa nay mời hai người đi ăn món Pháp.”
Cảnh Hân bị làm người vô hình hồi lâu, lúc này vừa nghe đến thức ăn ngon, liền bổ đến, hai mắt sáng trưng, kêu lên: “Chị Yến, đi đâu ăn món Pháp vậy!”
“Không mong tốt nhất, nhưng mong đắt nhất, nơi nào đắt nhất thì đến đó ăn!”
Cảnh Hân tức khắc quỳ một chân trên đất, hô lên “Nữ vương đại nhân vạn tuế vạn vạn tuế!”
Đỗ Phi Phi đưa hai tay che mặt, hít sâu một hơi, trong lòng thầm nhủ mình nhất định phải bình tĩnh, bởi vì sự hợp xướng của hai người trước mặt chọc mù hai mắt cô.
Thế là, Du Yến uy vũ bá khí dẫn đầu, Cảnh Hân hoạt bát nhảy loạn, theo sau là Đỗ Phi Phi với vẻ mặt sống không bằng chết, một hàng ba người, thanh thế to lớn ra khỏi tòa cao ốc của công ty.
Chiếc xe màu trắng của Du Yến đã đậu trước cửa lớn công ty hồi lâu, tuy Cảnh Hân từng ngồi qua vài lần nhưng mỗi lần bước lên, cô vẫn mang theo vẻ mặt sùng bái thần linh, động tác cũng vô cùng cẩn thận, hệt như đi trên băng mỏng.
Biểu hiện này của cô nàng khiến khóe môi Đỗ Phi Phi co rút.
Cảnh Hân phát hiện Đỗ Phi Phi nhìn mình, còn rất tốt bụng lấy thân phận người đến trước để cảnh báo cô.
“Chị phải cẩn thận đó, nếu không làm hỏng chiếc xe này, chị Yến sẽ bắt chị bán thân gán nợ đấy!”
Nghe lời của cô, Đỗ Phi Phi mặt không đổi sắc, dịch mông ra chút, cách Cảnh Hân xa chút, nghe nói bệnh ngốc có thể lây lan, cho nên cô cần cách xa kẻ ngốc này càng xa càng tốt.
Du Yến nghe thấy lời của Cảnh Hân, cười khúc khích: “Hân Hân, bán thân gán nợ, quy định này chỉ áp dụng cho mỗi em thôi.”
Cảnh Hân trợn to mắt, không thể tin được nói: “Tại sao?! Thế những người khác làm hỏng xe thì thế nào?”
Du Yến nhún vai, “Những người khác làm hỏng sẽ dùng gậy đánh chết, em xem chị đối với em có tốt không, em chỉ cần bán thân gán nợ là được rồi.”
Cảnh Hân nghe xong, liền cảm động, “Chị Yến, chị tốt với em quá.”
Đỗ Phi Phi lắc đầu thở dài, trong lòng thầm nghĩ đứa nhỏ này trẻ như thế đã từ bỏ việc trị liệu rồi.
Trên đường đến nhà hàng, Du Yến nhận được điện thoại của Dư quản gia, Dư quản gia nói lúc người làm dọn phòng, bị một túi tiền trong tủ phòng ngủ dọa sợ, thế là ông đặc biệt gọi điện hỏi cô làm sao xử lý túi tiền này, nếu không có dặn dò gì, bọn họ chuẩn bị chia tiền luôn.
Lúc này Du Yến mới nhớ ra túi tiền bị cô lãng quên, vội nói tiền này là do Cố tiên sinh đánh mạt chược thắng được, vô cùng có ý nghĩa, ai cũng không được phép động vào, buổi chiều cô sẽ cầm số tiền này cùng Cố tiên sinh hẹn hò.
Sau khi gác máy, Du Yến liền kể chuyện đêm qua cho Cảnh Hân và Đỗ Phi Phi, còn vô cùng tự hào khen tài đánh mạt chược của Cố tiên sinh một phen.
“Anh ấy đánh mạt chược hệt như hệ thống chơi tự động vậy, không cần suy nghĩ, hơn nữa phần lớn đều là anh ấy thắng, chị ngồi xem thấy những người khác đều sắp khóc rồi.”
“Cố tiên sinh thật lợi hại.” Cảnh Hân khen ngợi.
“Cố tiên sinh là ai thế?” Nói hơn nửa ngày, chỉ có Đỗ Phi Phi vẫn ở ngoài cuộc, hai người chỉ lo bàn luận Cố tiên sinh lợi hại ra sao, căn bản không ai nhớ đến việc giới thiệu cho cô.
“Cố tiên sinh là chủ tịch Cố Hành Viễn của tập đoàn Cố Thị đó.” Cảnh Hân nghe cô hỏi, liền tốt bụng giải đáp cho cô.
Thông qua lời giới thiệu của cô, Đỗ Phi Phi càng choáng hơn, Cố Hành Viễn - cái tên này thường xuyên xuất hiện trong bảng top người giàu có, cô đương nhiên nghe qua về anh, nhưng lúc nghe Du Yến nhắc đến Cố tiên sinh, giọng điệu vô cùng thân thiết, chẳng lẽ giữa bọn họ có quan hệ gì ư? Cùng người giàu có kết bạn, không phải chỉ là chuyện xảy ra trong cổ tích thôi sao?
Dường như nhìn ra sự nghi hoặc của cô, Du Yến cười tủm tỉm nói: “Cố tiên sinh là chồng em.”
Dường như nghe thấy tiếng của hệ thống vô tình tàn nhẫn kêu lên: K-O!
Đỗ Phi Phi phun ra một ngụm máu, trọng thương, hai người còn lại trong xe vì cô mặc niệm một phút.
...
Đỗ Phi Phi cảm thấy hôm nay vô cùng ảo diệu.
Sau khi cô trở thành người đại diện của Du Yến, phát hiện ra rất nhiều chuyện khiến mình khó thể chấp nhận.
Du Yến là một ngôi sao nhỏ tương đối nổi tiếng!
Du Yến là một ngôi sao nhỏ tương đối nổi tiếng thích ra vẻ!
Du Yến là con gái của Du Chính Thiên, là một ngôi sao nhỏ tương đối nổi tiếng thích ra vẻ!
Du Yến là vợ của Cố Hành Viễn, là con gái của Du Chính Thiên, cũng là một ngôi sao nhỏ tương đối nổi tiếng thích ra vẻ!!!!
Đỗ Phi Phi cảm thấy, sau khi về mình nên viết sẵn di thư, nội dung hẳn là nên viết thế này: Thầy ơi, hình như em phát hiện ra rất nhiều chuyện không phải, nếu như một ngày nào đó thầy không tìm được em, thế không cần hoài nghi, em khẳng định là bị diệt khẩu rồi.
Người có não bộ rộng mở thật sự không thể thương tâm.
Đỗ Phi Phi có thể thấy được tương lai đầy hứa hẹn của mình - làm một CEO, gả cho cao phú soái, đi lên đỉnh cao của đời người!
“Phi Phi, mong để não bộ của chị nghỉ ngơi chút đi.” Du Yến cười tủm tỉm nhìn cô, lời nói ra khiến Đỗ Phi Phi bị dọa đến suýt tè ra quần.
Cô ấy sao biết được mình đang nghĩ gì? Chẳng lẽ cô nàng có thuật đọc tâm?
Du Yến và Đỗ Phi Phi sống cùng nhau đã nhiều năm, vô cùng hiểu đối phương, chỉ cần nhìn sắc mặt của cô, Du Yến cũng liền đoán được trong não cô đang nghĩ gì.
Chỉ tùy tiện nói một câu, gương mặt của Đỗ Phi Phi liền lộ ra vẻ ‘hoàn toàn bị đoán trúng’, khiến Du Yến vô cùng buồn cười, trong lòng thầm nghĩ Đỗ Phi Phi trẻ tuổi hơn chút, quả nhiên dễ đối phó hơn nhiều.
Sau khi ăn trưa xong, Du Yến liền đưa Cảnh Hân và Đỗ Phi Phi về, rồi về nhà mình.
Sáng nay cô đã hẹn Cố tiên sinh, chiều sẽ đi dạo phố, sau đó sẽ ra ngoài ăn tối, ăn xong lại đi xem phim. Mà chi phí tiêu dùng cho hôm nay sẽ dùng tiền hôm qua thắng được, cho nên cô phải quay về lấy tiền.
Nếu đổi lại là Du Yến kiêu căng bốc đồng của kiếp trước, vốn dĩ sẽ không thể tưởng tượng, sẽ có một ngày như hôm nay, bản thân lại vô cùng mong chờ buổi hẹn hò cùng Cố Hành Viễn, cũng không tin bản thân nảy sinh tình cảm với anh.
Nhìn thấy anh sẽ vui vẻ, không gặp sẽ nhớ nhung, lúc bên cạnh anh liền không nhịn được muốn làm những hành động thân thiết, càng thích cùng anh làm loại chuyện xấu hổ kia.
Đủ loại cảm xúc khác thường đã chứng minh rõ, cô yêu anh rồi.
Đem từ tình yêu tốt đẹp như thế đặt lên người Cố tiên sinh, Du Yến cảm thấy không còn có chuyện gì có thể tuyệt diệu hơn.
Kết hôn năm thứ hai, cô yêu rồi, đối tượng được cô yêu, là người chồng bị cô lạnh nhạt đã lâu, nghĩ lại cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng trọng sinh là loại chuyện không thể tưởng tượng nổi nhất cũng đã phát sinh rồi, Du Yến cho rằng không có chuyện gì có thể dọa được cô nữa.
Những biến cố liên tục xảy ra, cùng với trải nghiệm sinh ly tử biệt, cô loạng choạng quay về nơi bắt đầu, vốn cho rằng là trời cao để cô quay về chuộc tội, lại không nghĩ đến, cô vẫn có thể gặp được người đàn ông hoàn mỹ thế này.
Cô đoán, kiếp trước trước hẳn đã bận rộn cứu cả vũ trụ, cho nên kiếp này mới có phúc khí như thế.
Cũng không biết tình cảm của Cố tiên sinh dành cho cô là thế nào.
Nhưng mặc kệ ra sao, yêu chính là phải tự giành lấy. Cách nghĩ này vừa xuất hiện, cô liền phát hiện bản thân có chút háo hức, không chờ được nữa.
Cố tiên sinh, anh chuẩn bị tiếp chiêu đi! Biu~biu~biu~
Cố tiên sinh vẫn không biết, mình đã nằm trong tầm ngắm của vợ mình, hệt như gấu nhìn trúng mật ong, Bạch Cốt Tinh nhìn trúng thịt Đường Tăng, miệng chảy đầy dãi.
Cố tiên sinh không nhận thức được nguy hiểm đến gần, hôm nay từ đầu chí cuối đều duy trì tâm tình vui vẻ hệt như mặt trời rực rỡ, hơn bốn giờ chiều, anh liền bắt đầu dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị tan làm.
Triệu Thiêm cầm tài liệu đứng bên ngoài suốt nửa ngày, không dễ gì mới lấy hết dũng khí gõ cửa, muốn mặc kệ tất cả, chặn boss lại xử lý hết công việc trước rồi hẳn nói sau, nhưng anh ta vẫn chưa kịp giơ tay lên, cửa đã bị bên trong mở ra.
Cố tiên sinh áo mũ chỉnh tề từ bên trong bước ra, sau khi tầm mắt quét qua tài liệu trên tay Triệu Thiêm, lại vờ như không thấy gì cả, thu tầm mắt về!!!!
Sau đó lại đi lướt qua anh, tự mình rời đi.
...
Triệu Thiêm nhìn theo bóng lưng của Cố Hành Viễn, thoáng cái hóa đá,
Đây có còn là ông chủ lớn yêu nghề kính nghiệp của mình khônggggg...
Nói đến việc đi dạo mua sắm, Du Yến và Cố tiên sinh đều không có mục đích cụ thể, trong nhà cái gì cũng không thiếu, quần áo hay trang sức đều là thiết kế đặt riêng từ nước ngoài, vốn dĩ không cần mua gì.
Cho nên hai người vào trong trung tâm mua sắm cao cấp, chỉ đành không mục đích dạo quanh.
Sau đó Du Yến phát hiện có khu trò chơi điện tử, dù sao cũng có thể giảm bớt sự nhàm chán trong lúc dạo phố.
Đừng xem Cố tiên sinh cao cao tại thượng, đa͙σ mạo là thế. Thật ra nɠɵạı việc đánh mạt chược rất giỏi, các trò chơi điện tử anh cũng chơi đến cực đỉnh, đua xe, đột kích, phi tiêu, không thứ nào có thể làm khó được anh, khiến cho Du Yến không nhịn được muốn quỳ hai gối bái phục.
Thế là sau đó cô không cho anh chơi nữa, mà bắt anh chỉ có thể đứng bên cạnh xem cô chơi, không còn cách nào khác, chơi cùng với Cố tiên sinh, cô vốn bị tấn công đến không ngóc đầu lên nổi, muốn chơi vui, chỉ đành gạt anh sang một bên.
Hôm sau trên các bìa tạp chí lớn, đều đăng bức ảnh Du Yến đang cầm súng điện tử, chơi đến rất hăng say, lọt vào khung ảnh còn có người đứng đầu Cố gia Cố Hành Viễn đại danh lừng lững, chỉ thấy anh tay trái cầm quần áo, tay phải cầm trà sữa, gương mặt chăm chú dõi theo Du Yến.
Bức ảnh này còn có tiêu đề rất tương xứng - Lộ diễn kim chủ đằng sau của nữ ngôi sao mới nổi Du Yến, chủ tịch tập đoàn Cố Thị Cố Hành Viễn!!!!