Tên của cô là Lý Diên Nhi, sống ở nông thôn, sống cùng ông nội, còn bố đã đi làm thêm ở nơi khác.
Bởi vì ở rất gần nhà của thôn trưởng, cho nên quan hệ của cô với thôn trưởng rất tốt, được coi như là con gái cùng cha khác mẹ trong gia đình họ, thường xuyên ở nhà bọn họ ăn cơm, thôn trưởng rất yêu thương cô và đối xử với cô cực kỳ tốt.
Cô là một trong số ít những cô gái trong làng.
Mỗi ngày tụ tập chơi đùa với những chàng trai cùng tuổi.
Họ đều rất thích cô, mỗi ngày đưa cô xuống sông bắt cá, bắt nòng nọc, đào sâu dưới tàng cây.
Bởi vì cô là con gái nên rất sợ sâu, chưa bao giờ dám tới gần, chỉ đứng ở bên cạnh nhìn, cũng may bọn họ cũng rất ít dọa cô.
Lúc học trung học cơ sở, cô vẫn đến nhà trưởng thôn như thường lệ, lên lầu hai, phát hiện cửa phòng khóa chặt, bên trong phát ra âm thanh đứt quãng mập mờ, như là tiếng rêи ɾỉ của phụ nữ vậy.
Cô không hiểu, gõ cửa, bảo họ mở cửa.
Bên trong chợt vang lên âm thanh xột soạt rầm rầm, qua một hồi lâu, bọn họ mới mở cửa cho cô.
Những tiếng rêи ɾỉ kia cũng biến mất.
Ti vi trong phòng đang chiếu phim luân lý gia đình, nói về quan hệ mẹ chồng nàng dâu cẩu huyết của nhà giàu.
Cô không rõ nguyên do, đi vào dứt khoát ngồi xuống, anh hai Vương Minh Sâm chuyển kênh truyền hình tới chương trình hoạt hình cô thường xem.
Bốn người tiếp tục ngồi xem.
Cô rất thích thú xem chương trình đó.
Từ nhỏ cô đã không thích xem TV, cũng không thích xem phim, duy chỉ thích mỗi phim hoạt hình.
Nhưng phần lớn thời gian cô đều xem cùng anh em nhà họ Vương, bọn họ thích tiên kiếm, Harry Potter, hoặc là dùng TV chơi game, rất ít khi cô có thể xem được hoạt hình.
Hôm nay tự dưng bọn họ nguyện ý chiếu kênh hoạt hình mà cô thích.
Cô xem rất chuyên tâm, tâm tư hoàn toàn đặt vào trong chương trình trên TV, hoàn toàn không chú ý tới ba cặp mắt của ba anh em nhà họ Vương rất là, với lại thân thể của bọn họ cũng nhích lại càng gần.
Cho đến khi một bàn tay sờ lên đùi của cô, vẫn đang tiếp tục mò vào trong váy.
Cô hơi ngứa.
Cô lấy tay anh ra, dịch ra một chút, lại tiếp tục xem TV.
Một bàn tay khác chạm vào lưng cô.
Hoạt hình đang đến hồi đặc sắc, cô nhúc nhích một lúc, thấy hay không chịu nổi nên mặc kệ, một lòng xem ti vi.
Rốt cuộc, không có gì hấp dẫn hơn TV vào thời điểm đó!
Họ cũng quen với phản ứng của cô rồi.
Dù sao cô từ nhỏ đã như vậy, luôn im lặng đi theo phía sau bọn họ, không ầm ĩ không nháo, ngoại trừ có lần bị ngỗng lớn nuôi ở đầu tây thôn mổ khóc rung trời, những lúc khác đều an tĩnh giống như búp bê vải.
Còn là một con búp bê vải trắng nõn xinh đẹp.
Anh ba Vương Minh Lục nhỏ tuổi nhất, không kiềm chế được nhất, từ phía sau ôm lấy cô hôn lên.
Khi nụ hôn của anh ta chạm vào cổ cô, ướt át và nóng bỏng đến mức không thể chịu nổi.
Anh ta đè cô xuống dưới người, xốc váy cô lên, muốn nhìn vào giữa đùi cô.
Cô luống cuống, một là không biết Vương Minh Lục muốn làm gì, hai là bởi vì anh ta đang che lại không cho cô xem TV.