Thành phố S, trong nhà Lương Xán.
Lương Xán nằm trên chiếc giường quen thuộc, nhớ lại cuộc tình một đêm hoang đường ngày hôm qua.
Lúc trước cũng không phải cô chưa từng nghĩ tới loại chuyện này, ngày đó cô luôn chắc chắn cho rằng lần đầu tiên của mình sẽ dành cho người kia, cho dù hắn ta không hiếm lạ cũng không thích loại người như cô.
Chuyện quan trọng nhất hiện tại chính là gọi điện thông báo cho Chu Tĩnh Hảo. Lúc trước không gọi là vì cô không biết làm sao giải thích với Chu Tĩnh Hảo, từ ngày hôm qua đến bây giờ di động đều bị cô nhấc lên lại đặt xuống không biết bao nhiêu lần. Đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên, chỉ hai giây sau người ở đầu dây bên kia liền tiếp nhận.
Giọng nói Chu Tĩnh Hảo thập phần nôn nóng: “Xán xán….. tối hôm qua cậu đã chạy đi đâu vậy, như thế nào không cùng tớ nói một tiếng, vừa đi toilet đã không thấy người đâu, tớ phải tra camera, sau đó anh trai còn nói cậu bị Chu Thừa An mang đi!”
“Sao lại thế này, cậu cùng hắn ta quen biết từ lúc nào. Anh tớ còn nói hình như hai người đang kết giao, nếu hắn ta là bạn trai của cậu tại sao tớ lại không biết được chứ? Rốt cuộc mọi chuyện là như nào?”
Lương Xán cũng không muốn dấu giếm Chu Tĩnh Hảo liền trực tiếp nói: “Tớ cùng hắn lên giường rồi.”
“Ai??? Chu Thừa An??”
“Ừm!”
“Cậu... Không phải... Khoan đã...! Cậu... Hai người là quan hệ yêu đương?”
“Không phải…… Là tình một đêm.”
“Ôi thần linh ơi……!” Biểu tình trên mặt Chu Tĩnh Hảo lúc này đã không thể dùng từ khó coi mà phải là khiếp sợ để hình dung.
“Chu Thừa An, hắn không phải cái người có vị hôn thê bỏ trốn khỏi hôn lễ mấy tháng trước hay sao?"
“Đúng vậy… Hơn nữa lúc ấy tớ cũng ở hiện trường hôn lễ nhìn thấy, nhưng là tại người nhà tớ đều không đi được nên tớ mới phải đến đó.”
“Đó là lần đầu tiên tớ nhìn thấy hắn” như là sợ bạn tốt hiểu lầm cái gì Lương Xán lại bỏ thêm một câu như vậy.
“Cậu như thế nào… Không phải cậu vẫn luôn có tình cảm với Trình Nghiệp sao? Như thế nào lại nghĩ thông suốt, từ bỏ được cây tùng vạn năm kia về với rừng cây bao la rộng lớn vậy?"
“Cái gì cây tùng tùng vạn năm? Cái gì là rừng cây kia chứ?”
“Trình Nghiệp không phải 33 tuổi rồi sao? So với cậu mà nói còn không phải cây tùng già? Rừng cây chính là người theo đuổi cậu a, nhiều như vậy… hết người này đến người khác, còn không phải là rừng cây……”
Lương Xán nghe vậy thì không còn gì để nói……
Chu Tĩnh Hảo lại tặc lưỡi, nhỏ giọng hỏi Lương Xán, như là sợ có người nghe lén.
“Chu Thừa An ở trên giường công phu thế nào? Cả đêm vài lần? Một lần dài bao nhiêu phút? Cảm giác hẳn là cũng không tệ lắm đi? Của hắn có lớn không? Có dài không?”
Lương Xán không nghĩ tới Chu Tĩnh Hảo sẽ hỏi cái này “Cậu nghĩ cái gì vậy? Sao lại nói đến loại chuyện đó rồi?" Cô không thể không cảm thán người chị em này của cô có bộ não nhảy số quá nhanh rồi.
"Tớ chỉ tò mò chút thôi. Nếu không thể nói vậy liền thôi đi"
Lương Xán đương nhiên sẽ không nói, nhưng cô cũng biết ngượng ngùng mà.
Lương Xán nhớ lại buổi sáng hôm nay Chu Thừa An còn chạy tới trước mặt cô nói rằng hắn nghiêm túc, một lòng muốn chịu trách nhiệm với cô.
Nói thật Lương Xán không quá tin tưởng, nhưng khi nhìn đến biểu tình nghiêm túc cùng kiên định kia của hắn...
Haizz! Không được nghĩ! Không được nghĩ đến hắn nữa…
“Bảo bối! Cậu nói thử xem ngày hôm nay tớ gặp được ai?”
“Ai vậy”
“Là tình nhân trong mộng của cậu đó, Trình Nghiệp!”
“Cậu nói cái gì?” Lương Xán lớn tiếng hỏi.
“Hôm nay tớ đi tìm anh trai, hắn cũng ở công ty, hẳn là cùng anh tớ hợp tác hạng mục gì đó. Xán Xán cậu còn nghe không đó?”
“A…Đợi khi hắn trở về liền nói! Tớ với hắn đã không còn quan hệ từ lâu rồi.” Người nào đó khẩu thị tâm phi, giống như nhất định phải biểu hiện đặc biệt không sao cả mới có thể che giấu sự khác thường dưới đáy lòng mình lúc này.
Chu Tĩnh Hảo đương nhiên nhìn ra bạn tốt mình là loại vịt chết vẫn còn cứng mỏ. Nhưng cô cũng biết, muốn cởi chuông cần phải tìm người buộc chuông. Trừ khi là người đó nói dừng lại nếu không Lương Xán vẫn sẽ không từ bỏ hắn.
Chu Tĩnh Hảo không nói nữa, cô nghĩ Lương Xán cần không gian yên lặng.
Tại sao hắn lại trở về? Không phải hắn vẫn luôn muốn ở bên đó hay sao? Lương Xán ngồi ở trên giường không ngừng suy nghĩ.
Trình Nghiệp, là tình đầu của cô, khi cô 19 tuổi, không biết vì điều gì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà chạy đi thực tập lúc được nghỉ hè, gặp phải nam nhân 29 tuổi Trình Nghiệp kia.
Một Trình Nghiệp 29 tuổi đã trải qua biết bao va đập của cuộc đời, trưởng thành, nội liễm, luôn giữ được sự bình tĩnh. Trên thương trường hắn sát phạt, quyết đoán. Có người còn nói tuy rằng tuổi hắn không lớn nhưng lại làm việc thập phần tàn nhẫn, không để lại đường lui cho đối thủ.
Nhưng hắn lại có một gương mặt cùng khí chất hoàn toàn không tương xứng với tuổi tác. Lần đầu tiên Lương Xán gặp hắn, điều mà cô nghĩ đến chính là ôn nhuận như ngọc, khiến người đối diện cảm thấy hắn thực ôn nhu. Nhưng mà tất cả chỉ là ngụy trang. Dù sao khi đó Lương Xán mới chỉ 19 tuổi, nhìn đời không thấu ngược lại hắn càng hấp dẫn đối với cô.
Càng là kiểu người thần bí nội liễm càng dễ dàng khiến ŧıểυ cô nương trầm mê trong đó.
Sau này cô vẫn luôn một mực chạy theo hắn khiến hắn cùng cô kết giao. Khi mẹ Trình Nghiệp tìm được cô, yêu cầu cô rời khỏi Trình Nghiệp bởi vì tuổi của cô quá nhỏ. Cô không muốn nghe chạy đi tìm Trình Nghiệp, lại thấy có người con gái khác ở trong nhà hắn. Sau đó liền không còn sau đó nữa, cô đem số điện thoại hắn kéo đen, còn bản thân thì trốn ở một góc, chính mình gặm nhấm vết thương.