Nhất Kiến Chung Tình (NP)

Chương 19

Trước Sau

break

Trình Nghiệp dùng một cái áo choàng to rộng đem thân thể Lương Xán bao bọc chặt chẽ, ôm cô đặt xuống ghế sau xe của hắn rồi lại xoay người trở lại lều trại kia cùng Chu Thừa An thu thập tàn cuộc.
"Lát nữa cậu lái xe của Chu Tĩnh Hảo về, tôi đưa A Xán đến khách sạn Hoành Thánh." Chẳng mấy chốc hai người đã dọn dẹp sạch sẽ.
"Lát nữa cậu đến bên kia trực tiếp báo số phòng cho lễ tân là được." Trình Nghiệp mở của xe rồi quay về phía Chu Thừa An nói.
"Được."
Khu nghỉ dưỡng Hoành Thánh là khu nghỉ dưỡng gần biển, cũng là sản nghiệp dưới danh nghĩa của Trình Nghiệp.
Trình Nghiệp lái xe đưa Lương Xán vào Hoành Thánh, hắn dừng xe lại, xuống xe mở của ghế sau, bế Lương Xán đi vào khách sạn.
Trước cửa khách sạn, nhân viên công tác nhìn chủ tịch ôm một cô gái đi vào, da thịt nơi đùi dưới của cô đều lộ ra ngoài. Hai gã nhân viên công tác vội vàng đứng lên chào Trình Nghiệp, Trình Nghiệp gật đầu mở miệng nói: "Một lát nữa có một vị tiên sinh họ Chu đến đây, các người để lại phòng 1212 cho hắn, mang thêm chút đồ ăn lên." nói xong liền quay đầu đi về phía thang máy. Nhân viên phục vụ ở đó vội vàng ấn nút, nhìn theo Trình Nghiệp đi vào thang máy.
Trình Nghiệp cúi đầu nhìn cô gái nhỏ trong lồng ngực không biết đã tỉnh dậy từ lúc nào, cặp mắt cô mở to, lộ ra vẻ hồ nghi, chỉ nghe thấy cô nhẹ giọng mở miệng nói: "Đây là chỗ nào?" Trong thanh âm còn mang theo âm điệu khàn khàn. Lương Xán vừa nghe thấy giọng của mình, bất tri bất giác cả gương mặt cô bỗng đỏ bừng như trái cà chua chín, trong đầu lại hiện lên cảnh tượng cùng hai người đàn ông trong lều trại bên bờ biển kia. Trình Nghiệp thấy cô đỏ mặt tới tận mang tai, mắt hàm ý xuân, cái mũi nhỏ lả lướt xinh đẹp, đường cong rõ ràng, cái môi anh đào nhỏ nhắn hơi chu lên.
Hắn mải ngắm cô đến mức hầu kết bắt đầu chuyển động, ánh mắt dần âm trầm nhưng hắn vẫn ẩn nhẫn, chỉ có hắn mới biết cự vật dưới thân kia đã sớm thức tỉnh. Đúng lúc này, cửa thang máy mở ra, nhưng hắn lại không có ý muốn bước ra ngoài.
Hắn đè thân thể Lương Xán trên màn hình quảng cáo trong thang máy, ngăn chặn đôi môi cô. Thang máy dừng lại, hai người ở bên trong vẫn ôm hôn mãnh liệt. Trình Nghiệp nắm lấy hai chân Lương Xán để hai chân cô vòng qua eo mình. Hai tay Lương Xán ôm chặt lấy cổ hắn. Trình Nghiệp đem cô ôm đến dưới camera theo dõi, như vậy hình ảnh camera thu được chỉ có đỉnh đầu hai người.
©ôи th!t dưới thân hắn đã sớm thẳng đứng, một tay hắn kéo khóa quần, móc ra cây gậy nóng bỏng kia, trực tiếp cắm vào huyệt động. Bởi vì lúc trước có rửa sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong nên lúc này hắn tiến vào cũng không quá thuận lợi. Hắn thẳng lưng, chậm rãi từng chút một, chỉ cắm đến một nửa đã không thể tiếp tục đi vào. Hắn lựa chọn ròi khỏi, sau đó lại tiếp tục tăng thêm lực tiến công, lặp đi lặp lại vài lần như vậy ©ôи th!t cũng thành công tiến vào huyệt động.
“Ân a ~~a~ ~~” Thân thể Lương Xán bị hắn lấp đầy phát ra tiếng rêи ɾỉ thoải mái.
Trình Nghiệp tùy tiện đỉnh lộng vài cái trong thân thể cô, liền duỗi tay xuống ấn nút mở cửa. Cửa thang máy mở ra, hắn ôm Lương Xán bước ra ngoài, ©ôи th!t hắn vẫn vùi trong ŧıểυ huyệt cô, theo từng bước đi mà ra ra vào vào. Trình Nghiệp sải bước dài, chỉ vài ba bước chân đã đến cửa phòng. Hắn duỗi tay ấn trên khóa vân tay, cửa phòng mở ra, hắn nhanh chóng ôm Lương Xán bước vào, dùng một chân đóng cửa lại. Vừa xoay người, hắn lại đem Lương Xán đè trên cửa, động tác dưới eo vẫn tiếp tục không ngừng.
"Ân... a....a..." Phía sau là cửa phòng lạnh lẽo, phía trước là thân thể nóng bỏng của người đàn ông, Lương Xán bị đè ở trên cửa, âm thanh kết hợp dâm mĩ vang lên khắp căn phòng. Cứ như vậy hơn mười phút Trình Nghiệp mới dừng lại động tác, dâm thủy của Lương Xán theo ©ôи th!t hắn chảy xuống, bám trên quần tây, ướt một mảng lớn.
Trình Nghiệp ôm Lương Xán đi vào bên trong phòng, khom lưng đem cô gái nhỏ đặt ở trên giường, lại đè cô ra làm thêm mấy chục cái mới rút ©ôи th!t ra: "Bảo bối nhỏ, một lát nữa lại cho em, em nhất định sẽ thích." Nói xong hắn liền đi vào phòng tắm.Lương Xán mặc kệ mọi thứ, nhấc một góc chăn lên. Hiện tại cô không muốn nghĩ nhiều như thế. Ở lều trại hai tên đàn ông kia đã hành hạ cô mệt đứt hơi, hiện tại cô chỉ muốn nghỉ ngơi một chút.
Trình Nghiệp khoác áo chàng tắm đi từ phòng tắm ra. Chu Thừa An cũng vừa đến. Hắn buông Lương Xán ra, cũng vào phòng tắm rửa. Khi nãy ở bãi biển đầy cát, thân thể hắn cũng bị dính dính, cảm giác tương đối khó chịu. Khi hắn ra ngoài, thức ăn cũng đã được đưa tới. Hắn xốc chăn lên, nhẹ nhàng nói: "Xán Xán, có đói bụng không, ra ăn một chút đi." Chu Thừa An thấy đôi mắt cô không muốn mở, duỗi tay nhéo cái mũi nhỏ của cô, cô gái nhỏ mơ mơ hồ hồ trợn mắt nhìn hắn. Nghe rõ lời Chu Thừa An vừa nói, cô lại nhắm mắt lại trả lời: "Em không đói bụng, vừa mới ăn rất nhiều đồ ăn vặt."
"Vậy em có muốn tắm rửa một chút hay không? Trên người em cũng dính không ít cát."Lương Xán giương ánh mắt u oán nhìn Chu Thừa An “Đó là bởi vì ai?”.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc