Bao Tử: “Hay cô bớt cho bọn cháu chỗ lẻ cho tròn tiền cũng được.”
Cô bán hàng: Sống vĩ đại, chết vinh quang.
…
OK, mọi thứ đã sẵn sàng, giờ chỉ còn chờ thời cơ thôi, khoảng tầm ba bốn giờ sẽ xuất phát đến phạm vi gần trường học =v=.
Nhưng mà…
“A Sâm.”
“Ừ.”
“Hình như em quên mất một chuyện quan trọng rồi.”
“Chuyện gì cơ?”
“Em không biết cách làm hai loại bánh kia Σ (゚д゚lll ).”
“…” Σ (゚д゚lll ).
Anh quay phim: “…” Tôi tha thiết hi vọng tổ hậu kỳ đánh cho tôi vài dòng phụ đề ở đoạn này, ghi là ‘Các bạn xem đài hãy yên tâm, hai người này vẫn chỉ là hai kẻ ngốc mà thôi’.
---
Hoắc Sâm: Không ngờ vợ anh lại là một người nội trợ giỏi như vậy đấy!
Bao Tử: (●°u°●)?
Hoắc Sâm: Kỹ năng mặc cả quá tuyệt luôn!
Bao Tử: ( ̄▽ ̄ ).
Hoắc Sâm: Chả trách mà quần áo của em toàn đồ rẻ tiền thôi!
Bao Tử: QAQ.
Tác giả: Hai người ngốc thế đủ rồi đó (phát điên).
Hoắc Sâm và Bao Tử: Bọn tôi như thế này là do cô tạo nên còn gì!