Nhật Kí Dạy Dỗ Của Thầy Lục

Chương 32: "Tiết Quả, em muốn làm gì? "

Trước Sau

break

Khi hắn sắp đi đến cửa phòng, Tiết Quả nhìn qua túi sách, điện thoại di động cùng thuốc tránh thai đặt ngay ngắn trên giường, đột nhiên gọi hắn lại: "Lục Khuyết."

Thân hình Lục Khuyết run lên một chút, ánh mắt mang theo tia hy vọng, hắn quay đầu lại nhìn cô.

 

Tiết Quả cầm điện thoại lên, lạnh giọng hỏi: "Nơi này là nhà của anh phải không? Nói tên địa chỉ cho tôi. "

 

Biểt tình của Lục Khuyết nháy mắt cứng đờ, quả nhiên.... cô vẫn muốn báo nguy. Ngay cả một cơ hội cũng không cho hắn.

 

Hắn chỉ có thể khô khốc nói ra địa chỉ nhà.

 

Tiết Quả nhìn bộ dáng lo sợ không yên của Lục Khuyết thì đắc ý cong cong khóe môi. Sau khi uống thuốc tránh thai xong, cô gọi một cuộc điện thoại. Trò chuyện một lúc rồi cúp máy, xoa xoa cái eo nhỏ đau nhức, lúc này mới nghiêm túc đánh giá căn phòng.

Giường lớn đặt giữa phòng, ngoài chỗ cô nằm có chút nhăn nhúm, còn chỗ khác đều không có một tia nếp uốn. Cách gian còn có một căn phòng để quần áo, một loạt bộ âu phục được treo gọn gàng, không có mac áo, chắc là đặt làm riêng. Tiết Quả mở ba cái ngăn kéo trong phòng ra. Ngăn thứ nhất để cà vạt, ngăn thứ hai để đồng hồ, ngăn thứ ba... là qυầи ɭóŧ gấp chỉnh tề.

 

5 năm, lần đầu tiên cô được chứng kiến cuộc sống sinh hoạt của hắn một cách rõ ràng.

 

Tiếng chuông cửa vang lên, chắc là cảnh sát tới.

 

Ngón tay Lục Khuyết run lên, cả người cứng ngắc, hít sâu một hơi rồi máy móc đứng dậy mở cửa.

 

"..... "

 

"..... "

 

Ngoài cửa, anh trai giao hàng trách móc liếc qua Lục Khuyết một cái: "Mở cái cửa cũng lâu như vậy? Ở đây có một người tên Tiết Quả đúng không? Đây là đồ mà cô ấy đặt."

 

".... Cảm ơn." Lục Khuyết không hiểu gì nhận lấy cái hộp, sau đó hắn đi vào phòng ngủ.

 

Quần áo tối qua của Tiết Quả đều bị xé rách, vì vậy cô lấy một chiếc sơ mi của hắn để mặc. Sau khi tắm xong, cô ngồi trên giường, ôm gối xem điện thoại. Áo sơ mi không quá dài, chỉ đủ che đi bộ phận cần che, còn cặp chân trắng nõn của cô hoàn toàn lộ ra ngoài không khí, đồng thời cũng để lộ ra các dấu vết xanh tím do cuộc hoan ái tối qua để lại. Cúc áo cô cũng không cài hai nút áo trên cùng, khiến dấu răng trên xương quai xanh hiện ra rõ ràng. Không biết cô đang xem cái gì mà cười đến mức đầu ngón chân cuộn tròn, nho nhỏ đáng yêu.

 

Hình ảnh kia khiến Lục Khuyết ảo tưởng rằng bọn họ là một đôi tình lữ bình thường. Nhưng hắn nhanh chóng lấy lại tỉnh táo, cười khổ một tiếng: "Đồ em mua tới rồi."

 

"À... " Tiết Quả ngẩng đầu lên: " Mở ra xem thử, mua cho anh đó."

 

"Cho tôi? " Lục Khuyết nghi hoặc mở hộp ra, sau khi nhìn rõ đồ vật bên trong: "...... "

 

Trong hộp có một bộ đồ tình thú nữ tính cùng một cái dươиɠ ѵậŧ giả.

 

Lục Khuyết như hiểu ra được gì đó, ánh mắt đằng sau kính gọng vàng lóe lên: "... Em muốn làm gì? "

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc