Chương 68:
Úc Thanh Ninh tức giận xông vào phòng làm việc của Hạ Vũ, ‘ầm’ một cái đặt nửa ly nước trái cây cầm trong tay ở góc bàn của anh, thư ký của Hạ Vũ đang cầm một phần tài liệu cho anh ký, hai người ngẩng đầu nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Úc Thanh Ninh đều sợ hết hồn.
Thư ký Đỗ lập tức quan tâm, "Úc tiểu thư, sao lại làm đổ nước trái cây lên người vậy? Chỗ của tôi có khăn giấy ướt, lấy cho cô một hộp đi vào toilet lau một chút nhé."
Úc Thanh Ninh không để ý tới phản ứng của anh ta, nhìn Hạ Vũ kích động nói, "Hạ Vũ! Quản lý mẹ của con trai anh đi! Cô ta rõ ràng đã có con rồi, sao có thể trơ trẽn quyến đi rũ anh Hạo Nhiên như vậy! Không phải cô ta hay đi cùng anh tham gia hội chợ của chị Tương Linh sao, anh đi ra ngoài cùng mẹ đứa bé lẳng lơ như thế không sợ mất mặt à?"
Vẻ mặt Hạ Vũ không thay đổi, trước tiên cúi đầu bình tĩnh ký xong phần tài liệu, đóng lại giao cho thư ký dặn dò, "Hôm nay giao cho phòng tài vụ xử lý luôn." Sau đó mới lạnh nhạt nhìn Úc Thanh Ninh nói, "Thanh Ninh, em kêu anh là gì, sao càng lớn càng không có phép tắc thế hả? Chú Úc để anh trông chừng em, chứ không phải để anh mặc cho em tha hồ ầm ĩ, nếu em còn như vậy thì anh sẽ nói với chú ấy anh không làm được công việc này, để cho chú ấy đón em trở về!"
Úc Thanh Ninh mím môi, "Thật phiền phức, lúc em ở nước ngoài có nhiều người lớn hơn anh, em cũng trực tiếp gọi tên bọn họ đấy!"
Hạ Vũ không hề cử động, "Đây là ở trong nước!"
Úc Thanh Ninh bất đắc dĩ sửa đổi cách gọi thành "Anh Hạ Vũ", lại gấp gáp, "Anh quản lý mẹ của con trai anh đi!"
Hạ Vũ thản nhiên nói, "Thanh Ninh, em chững chạc một chút đi, thực tế là để em ở trong bệnh viện học một chút việc, đừng hao hết tâm tư vào việc theo đuổi ngôi sao, con gái dè dặt một chút mới có người thích. Còn em điên điên khùng khùng ngày ngày vây quanh minh tinh nam, nóng lòng muốn dán cả người vào người ta, đối phương sao có thể coi trọng em? Thật ra vóc người của em xinh đẹp, xuất thân lại rất tốt, không kém hơn so với bất kỳ cô gái nào."
Sự kiêu căng của Úc Thanh Ninh lập tức giảm xuống rất nhiều, nhỏ giọng hỏi, "Ngay cả anh cũng cảm thấy em quá chủ động, cho nên anh Hạo Nhiên mới không coi trọng em?"
Hạ Vũ suýt chút nữa bị cái vấn đề nhàm chán này làm cho tức giận, từ trước đến giờ anh ghét nhất loại phụ nữ trong đầu chỉ có tình yêu, nhìn thấy là phiền, cảm thấy nhất định là rất ngu ngốc mới đạt đến cảnh giới ngu ngốc như vậy.
Trong mắt anh, Úc Thanh Ninh vẫn luôn là một cô gái nhỏ hoạt bát lanh lợi, may mắn có điều kiện tốt: xuất thân ưu tú, diện mạo xinh đẹp, hiện diện như một cô em gái nhỏ đáng yêu, không ngờ bản chất vẫn là một cô bé ngốc nghếch có ánh mắt nông cạn, bị minh tinh nam mê hoặc làm cho đầu óc rồi mù, thật sự là làm cho anh rất thất vọng.
Vốn muốn mượn Úc Thanh Ninh theo đuổi Lý Hạo Nhiên để cho anh ta phân tâm, không ở chung một chỗ với Diệp Gia Dĩnh. Bây giờ xem ra tính toán này hoàn toàn không thể thực hiện được rồi.
Chỉ sợ ở trong mắt Lý Hạo Nhiên, Úc Thanh Ninh luôn luôn bày ra vẻ mặt si mê, hành động giống fan cuồng nhiệt với anh ta không sánh bằng với vẻ hào phóng, lanh lợi, còn có thể thường xuyên mượn rượu để đùa giỡn, có cá tính và hấp dẫn của Diệp Gia Dĩnh.
Hạ Vũ kiên nhẫn đáp lại, "Lý Hạo Nhiên nghĩ như thế nào anh không rõ, cũng không có hứng thú đi đoán, anh chỉ dùng thân phận anh trai và người giám hộ tạm thời của em để nhắc nhở, em như vậy rất giống những fan cuồng nhiệt không có đầu óc, bên cạnh Lý Hạo Nhiên không bao giờ thiếu những người phụ nữ này. Nếu em còn tiếp tục làm loạn thì ngoại trừ sẽ làm cho người ta phiền chán cũng không mang lại hiệu quả gì, đưa bao nhiêu ly cà phê, nước trái cây cũng vô dụng thôi, chỉ lãng phí điều kiện tốt đẹp của mình!"
Úc Thanh Ninh bị anh đả kích, giống như khí cầu bị xì hơi xẹp xuống, cúi đầu, "Em đúng là fan của anh ấy, nhưng em không phải là fan cuồng nhiệt không có đầu óc!" Giọng nói trở nên hơi tủi thân, "Năm ngoái em ở nước ngoài nghe nói có một diễn viên trong nước được điện ảnh XXX trao giải thưởng lớn lúc đó rất vui mừng, ở trước mặt bạn cùng lớp cũng cảm thấy rất hãnh diện, nên đặc biệt đi xem bộ phim đoạt giải này, trong bộ phim đó anh Hạo Nhiên diễn vai một sinh viên đại học rất nghèo khó, anh không biết anh ấy diễn hay thế nào đâu! Em xem thấy đoạn cuối phim anh ấy chạy như bay trong mưa, vội vàng đi gặp bạn gái cũ lần cuối, lúc đó em rất cảm động, nếu chưa từng trải qua thực tế thì sẽ không diễn ra hiệu quả như vậy! Khi đó em đã bắt đầu sùng bái anh ấy!"
Hạ Vũ nhức đầu, "Thanh Ninh, em đã lớn chừng này rồi, đừng ngây thơ như vậy nữa! Anh ta là diễn viên, nếu có thể nhận được giải thưởng thì tất nhiên phải có kỹ thuật diễn rất tốt, những đoạn cảm động kia cũng là diễn xuất mà ra, là giả!" Vẫy vẫy tay, "Em mau sửa sang lại một chút, bây giờ với cái dáng vẻ nhếch nhác này đừng nói Lý Hạo Nhiên, sợ rằng ngay cả em trai đưa đồ ăn cũng sẽ ghét bỏ em. Buổi chiều làm việc cho tốt, tối anh dẫn em về ăn bữa tiệc lớn, hôm nay trong nhà có nhập về cá hoa vàng thôn quê đấy."
Úc Thanh Ninh ảo não kêu lên một tiếng, "Bây giờ dáng vẻ của em rất tệ à! Trời ạ, sao em lại dùng bộ dạng này lớn tiếng nói chuyện với anh ấy cả buổi chứ?" Vội vã mượn hộp khăn giấy ướt của thư ký Đỗ chạy vào toilet xử lý.
Hạ Vũ nhìn bóng lưng của cô ta mà buồn bực cau mày, ngược lại thư ký Đỗ rất thích thú, cầm nửa ly nước trái cây cô ta để lại, nhìn dáng vẻ dường như là chuẩn bị tự động giải quyết luôn, "Úc thiểu thư là một cô gái xinh đẹp hiếm thấy vẫn còn ngây thơ như vậy, thật là đáng yêu!"
Hạ Vũ hỏi, "Cậu không cảm thấy em ấy như vậy có hơi ngốc