Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung

Chương 82: Vạn quỷ tập kích thành (5)

Trước Sau

break
Đại nội hoàng cung, trong phế điện, ba vị giai nhân thanh tú, ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, tay bấm pháp quyết, hai mắt khép hờ, tỏa khí trang nghiêm, nhìn qua giống như Quan Âm áo trắng thanh tú xinh đẹp, thái độ trang nghiêm kia, càng khiến lòng người nhộn nhạo.

Ở ngoài điện, một thiếu niên anh tuấn chậm rãi đi vào trong điện, nhìn ba vị mỹ nữ ngồi xếp bằng tu luyện, mỉm cười, lộ vẻ ngơ ngác.

Người ở giữa, tướng mạo tuyệt mỹ, nhưng tuổi vẫn còn nhỏ, nhìn qua hình dáng không quá mười hai mười ba tuổi. Nhưng Lý ŧıểυ Dân cũng không bị bề ngoài của nàng lừa gạt, u hồn tu luyện ba trăm năm, cho dù nội tâm thuần khiết như tờ giấy trắng, nhưng tuổi so với mình lại lớn hơn nhiều.

Ở hai bên, hai nữ tử bạch y xinh đẹp trẻ tuổi mặt như băng sương, nhắm mắt tu luyện tập trung cao độ, ngay cả tiếng bước chân của hắn cũng phảng phất giống như không nghe thấy. Lý ŧıểυ Dân cũng không thèm để ý, chỉ là nhìn thân thể mềm mại gợi cảm của các nàng, âm thầm nuốt nước miếng, trong lòng đang tính toán, nên thuyết phục các nàng như thế nào, để bồi tiếp mình cùng nhau vui vẻ.

Thiếu nữ xinh đẹp ở giữa đã luyện xong một vòng chu thiên, chậm rãi mở to đôi mắt sáng ngời, nhìn thiếu niên đang mỉm cười ở phía trước, trong mắt không khỏi lộ vẻ vui mừng, ở trên bồ đoàn yêu kiều đứng lên, dịu dàng nói:

"Công tử, người đến lúc nào vậy?"

Lý ŧıểυ Dân mỉm cười, đi ra phía trước, ôm thân thể ấm áp mềm mại của nàng vào lòng, khẽ vuốt bộ ngực sữa, vừa vuốt ve vừa trêu đùa:

"U Nhi càng ngày càng xinh đẹp, thân thể cũng mềm mại như vậy, xem ra tu luyện có thành tựu nha!"

Sắc mặt U Nhi đỏ bừng, đẩy cái tay làm chuyện xấu của hắn ra, nhìn trồm nhị nữ Phong Sương ở hai bên, thấy các nàng còn đang nhắm mắt tu luyện, mới yên tâm, tựa vào lòng Lý ŧıểυ Dân, ôn nhu nói:

"Công tử, tu luyện của ta vẫn chưa hoàn thành, lần đại chiến trước không tham gia được, xin công tử thứ lỗi!"

Lý ŧıểυ Dân lắc đầu cười nói:

"Không sao không sao, ta biết nàng tu luyện tới giai đoạn quan trọng, cho dù đi ra, cũng không có tác dụng lớn lắm. Chi bằng cố gắng tu luyện, tương lai mới có tác dụng lớn."

Nhưng ở trong lòng hắn, lại thầm nghĩ:

"Chuyện này không có gì phải xin lỗi, chỉ là nàng bây giờ khi tu luyện, chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, thật đúng là trêu người!"

Vì để vãn hồi điểm tổn thất lớn như vậy, tay Lý ŧıểυ Dân ở trên người nàng gia tăng vuốt ve, miết nhẹ mông thơm, bàn tay thò vào trong quần áo trực tiếp vuốt ve linh thể non mịn, cúi đầu hôn mạnh lên đôi môi anh đào kiều diễm của nàng, khiến cho U Nhi chốc chốc thở gấp, nén tình vất vả đẩy hắn ra.

Nhị nữ Phong Sương cũng đã mở mắt, yêu kiều đứng lên, xoay người, nhìn bọn họ bình tĩnh.

Lý ŧıểυ Dân bị các nàng nhìn thấy liền giật nảy mình, vội vả buông eo thon của U Nhi ra, đi tới vái dài, cười nói:

"Phong di, Sương di, hai người khỏe a! Mấy ngày nay, nhờ có hai người chiếu cố cho U Nhi!"

Sương di chỉ lạnh lùng ừ một tiếng, nét mặt vẫn như cũ lạnh nhạt không thay đổi. Còn Phong di lại che miệng cười khúc khích:

"Chúng ta bảo vệ công chúa, là việc nên làm, nhưng thành ra lại quấy rầy các người thân thiết, thật xin lỗi."

Nàng thường ngày lạnh lùng băng sương, nụ cười này, giống như trăm hoa nở rộ, quyến rũ vạn phần, Lý ŧıểυ Dân thấy vậy tim đập thình thịch, trong lòng thầm nghĩ:

"Phong di nhìn ta cười, chẳng lẽ là có ý với ta sao?"

Hắn chắp tay cười nói:

"Trong cung đình, còn có một vài nữ quỷ hồn không nghe lời, ta là đàn ông xử trí càc nàng thì không hay cho lắm, chi bằng mời Phong di đến giúp ta xử lý, có được không?"

Phong di che miệng cười nói:

"Công tử nếu đã nói vậy, thiếp thân có gan dám không tuân lệnh sao?"

U Nhi lương thiện hiểu ý gật đầu nói:

"Nếu là như vậy, Phong di người cứ đi cùng công tử, ta và Sương di ở chỗ này tu luyện cũng tốt."

Lý ŧıểυ Dân trong lòng mừng thầm, nhưng lại giả bộ bình tĩnh, cùng nhị nữ nói qua vài câu, rồi dẫn Phong di đi ra, hướng tẩm cung của mình.

Ngoài cửa phòng, mấy thái giám cung kính hành lễ, đồng thanh kêu lên:

"Lý công công, ngài đã trở về!"

Do hắn có công lớn, lại có phẩm cấp cao, bởi vậy Chu hoàng hậu phái rất nhiều thái giám tới hầu hạ hắn. Nhưng Lý ŧıểυ Dân lại không thích bọn họ, chỉ bảo bọn họ đứng ở ngoài cửa bảo vệ, chuyện sau cánh cửa, không được quan tâm.

Lý ŧıểυ Dân gật đầu cười nói:

"Tốt lắm, các ngươi lui xuông. Ta trong này, không cần người hầu hạ."

Bọn thái giám khấu đầu xong liền đi mất, Lý ŧıểυ Dân dẫn Phong di vẫn còn ẩn hình đi vào nhà trong, tùy ý vung tay, liền có rất nhiều u hồn cung nữ ở trong phòng bay tới bay lui, cầm nến trong tay, chỉ chốc lát liền thấy trong phòng rất nhiều ngọn nến lung linh, sáng rực cả phòng.

Đang ban ngày thắp nến, Lý ŧıểυ Dân cũng không ngại lãng phí, chỉ cần trong phòng đủ sáng, không khí đủ lãng mạn là tốt rồi.

Phất phất tay, chúng u hồn bay ra, chỉ để lại Lý ŧıểυ Dân cùng Phong di, nhìn nhau mỉm cười.

Lý ŧıểυ Dân mặc dù muốn trực tiếp đem Phong di đặt trên giường làm chuyện vui sướиɠ, nhưng lại sợ nàng trở mặt, nếu lại lộ ra bộ dạng lạnh như băng lần nữa thì thật không hay, lúc đầu bị tỷ muội các nàng bắt, bây giờ lòng vẫn còn sợ hãi, hai nữ tử này tính tình cương liệt, không thể đùa như thế được.

Hắn đưa ra danh sách quỷ hồn trong cung, chỉ vào chúng nữ trong đó cười nói:

"Phong di, đây là danh sách nữ quỷ hồn, xin Phong di sau này quản lý những nữ tử đó, không biết Phong di có thời gian không?"

Phong di che miệng cười nhẹ nói:

"Công tử sai khiến, thiếp thân đương nhiên nghe lệnh."

Nàng cười rộ lên, càng thêm quyến rũ, sóng mắt lưu chuyển, trong đó đầy phong tình vạn chủng, càng làm cho lòng Lý ŧıểυ Dân rung động, cơ hồ nghẹt thở. Text được lấy tại

Hai người tới bên cạnh bàn ngồi xuống, cẩn thận thảo luận phải làm thế nào quản lý các quỷ hồn này. Phong di hình như rất thích công việc quản sự, đối với từng chỗ nhỏ trong đó, đưa ra rất nhiều giải thích.

Lý ŧıểυ Dân một bên vừa nói chuyện, một bên lại tâm hưu ý vượn, lén đánh giá Phong di bên cạnh. Dưới ánh nến lung linh, giai nhân da trắng như tuyết, tỏa ra chút ánh sáng trong suốt. Mà eo thon tinh tế của nàng, tưởng chừng có thể một tay ôm lấy, lại thêm bộ ngực sữa cao vút, khiến Lý ŧıểυ Dân không thể nhẫn nại được nữa, lặng lẽ vắt tay qua, lén lút sờ soạng một bên hông nàng, tay vừa chạm liền có cảm giác mềm mại, thoải mái vô cùng, còn muốn sờ thêm lần nữa.

Giọng nói tinh tế của Phong di đột nhiên ngừng lại, ngẩng đôi mắt đẹp, mỉm cười nhìn Lý ŧıểυ Dân, dịu dàng hỏi:

"Công tử, ngươi đang làm gì vậy?"

Lý ŧıểυ Dân thấy nàng không tức giận, trong lòng bình tĩnh vô cùng, vươn tay ra, siết lấy vòng eo tinh tế của nàng, nghiêm trang nói:

"Phong di, cái này, là do ta nghĩ tới một phương pháp tu luyện, nếu có thể song tu, tu luyện đối với mọi người đều có tiến cảnh, cũng có rất nhiều ích lợi!"

Vừa nghe được có thể trợ giúp tốc độ tu luyện nhanh hơn, Phong di quả nhiên con mắt sáng ngời, vui vẻ nói:

"Phương pháp theo như lời công tử, rốt cuộc là cái gì?"

Lý ŧıểυ Dân mỉm cười, từ trong lòng rút ra sách cổ, giở đến nửa đoạn sau của Âm Dương song tu, chỉ ra trong đó đó có một đoạn người quỷ song tu, đặt trước mặt Phong di, sau đó liền mỉm cười quan sát nàng.

Phong di quả nhiên bị nội dung trong sách cổ hấp dẫn, xem kỹ một hồi lâu, đem nội dung trong đó ghi tạc trong lòng, ngẩng đầu lên trông thấy Lý ŧıểυ Dân đang ngây ngốc nhìn mình, trong lòng mừng thầm, nhưng lại cố ý che mặt thở dài nói:

"Đáng tiếc thiếp thân đã ba trăm năm nhưng lại chưa từng xuất thế, trên đời làm gì quen biết nam tử nào, cho dù muốn song tu, cũng phải đi đâu để chọn người thích hợp?"

Lý ŧıểυ Dân thấy môi duyên của nàng hàm chứa nét cười, biết nàng đã đồng ý, không theo nàng nói nhảm nữa, liền đứng dậy, một bên ôm nàng vào trong ngực, cánh tay đặt dưới lưng ngọc cùng bắp chân, xốc lên đi tới bên giường, một bên lại cúi đầu, khẽ hôn cổ ngọc má phấn của nàng.

Lúc đang muốn hôn lên môi anh đào thì Phong di lại kinh hoảng từ trong lòng hắn giãy ra, cánh tay ngọc nắm ở cổ hắn, run giọng nói:

"Công tử, người đây là đang làm cái gì vậy?"

Lý ŧıểυ Dân lộ vẻ vô tội, cười nói:

"Phong di, đây là ta đang giúp nàng a! Nàng nghĩ xem, nàng vừa nói không biết nam tử nào có thể giúp nàng song tu, chúng ta việc gì phải nhọc công bỏ gần tìm xa, ở trong hoàng cung, nɠɵạı trừ ta, còn có thể có ai nữa?"

Phong di khẽ cắn môi anh đào, mỉm cười duỗi ngón tay ra, ấn lên trán hắn một cái, sẵng giọng:

"ŧıểυ sắc quỷ, được tiện nghi lại còn muốn làm ra vẻ thông minh!"

Lý ŧıểυ Dân cũng không quản nhiều như vậy, liền nâng gáy nàng, hôn lên môi anh đào.

Nữ tử có dáng người cao ráo này, so với hắn còn cao hơn một chút, vì để phối hợp hôn hắn, không thể không khom gối xuống, cùng hắn hôn thật sâu, nhưng lại cảm giác đầu lưỡi của hắn chui loạn trong miệng, cứ quần lấy cái lưỡi thơm tho của nàng, khiến lòng nàng đầy mê loạn. Tư vị như vậy, cũng do Phong di say mê võ học cùng tu luyện chưa từng trải nghiệm qua, không khỏi "ừm" một tiếng, ngây ngất trong nụ hôn say đắm thuần thục của thiếu niên.

Sau khi hôn xong, Phong di xụi lơ trong lòng Lý ŧıểυ Dân, cả thân thể mềm mại nhu nhuyễn, đôi mắt đẹp mê ly, nhìn hắn si ngốc.

Lý ŧıểυ Dân thấy bộ dạng nàng như vậy, trong lòng ngứa ngáy, cũng không muốn chạy tới giường xa như vậy, lúc này liền cởi quần áo của nàng ra, đặt nàng ở trên bàn, ôm chặt lấy thân thể mềm mại, dùng sức xông vào trong linh thể của nàng.

Vừa tiến vào thân thể của nàng, Lý ŧıểυ Dân liền thoải mái rêи ɾỉ. Thân ngọc của nàng, mịn màng mềm mại, khi vuốt ve cùng xâm nhập ngọc thể của nàng, tựa như có gió xuyên qua linh thể của nàng, thổi nhẹ thân thể mình, khiến cho lỗ chân lông khắp cả người Lý ŧıểυ Dân vô cùng thoải mái, liền ôm chặt nàng, gia tăng lực đa͙σ, khiến cho Phong di chốc chốc thở gấp, nũng nịu rêи ɾỉ không ngừng, bị thiếu niên nhỏ hơn mình ba trăm tuổi này làm cho cơ hồ xuất hồn lần nữa, bay thẳng lên thiên giới.

Mấy phen mây mưa, Phong di ngất đi vừa tỉnh lại, cố gắng dựa vào kiến thức trong sách cổ, giữ cho linh thức không bị diệt, cảm giác Lý ŧıểυ Dân ôm chặt mình, thân hổ chấn động kịch liệt, phun nguyên dương vào trong linh thể của mình, cảm giác nóng bỏng kia, khiến cả người Phong di hơi nóng lên, vừa mừng vừa sợ, vội vàng vận khởi tâm pháp viết trong sách cổ, lấy linh lực bao bọc đoàn nhiệt lưu trong bụng lại, nâng cao tu luyện.

Lý ŧıểυ Dân thở dốc một lát, nhìn giai nhân mắt ngấn lệ nóng dưới thân, bộ dạng xinh đẹp thật khiến cho người ta xót xa, không khỏi cúi đầu, hôn thật sau lên đôi môi đỏ mọng của nàng, cảm giác cả người vẫn còn sảng khoái thoáng mát, cũng vận khởi tâm pháp, cùng nàng song tu, trợ giúp tiên lực tiến cảnh.

Một cổ linh lực, ở trong cơ thể bọn họ lưu chuyển, ngoài chỗ nhẹ nhàng, lại thêm chầm chậm như gió mát thổi qua khiến đôi nam nữ tuấn mỹ cả người sướиɠ khoái, không khỏi lại quấn lấy nhau, tiếp tục mây mưa.

Phong di ép vào bàn, đứng khom lưng, Lý ŧıểυ Dân từ phía sau ôm chặt lấy ngọc thể mịn màng mát rượi của nàng, cảm giác được niềm thích thú thân được gió thổi hiu hiu, nhìn tuyết thỏ trước bộ ngực sữa cao vút đong đưa, không khỏi vươn tay ra, bắt lấy đôi vυ" đầy đặn mềm nhặn, tùy ý vê nặn.

Hồn đang bay trên trời, rêи ɾỉ đến đoạn cao trào, đột nhiên nghe một thanh âm lạnh như băng từ bên ngoài truyền vào:

"Tỷ tỷ, ngươi không kháng cự nổi tâm ma, đã cùng hắn làm, có đúng không?"

Tuấn nam mỹ nữ đang trong lúc giao hợp kinh hãi, ngẩng đầu nhìn ra, đã thấy ngoài cửa phòng ngủ, một giai nhân xinh đẹp thanh tú nhỏ tuổi đang đứng, dáng người cao ráo, mặt như sương lạnh, lạnh lùng nhìn bọn họ.

Phong di đỏ mặt, bị Sương di nhìn thấy bộ dạng bản thân như vậy, vô cùng xấu hổ, che mặt run giọng nói:

"Muội muội tốt, ngươi thực ra không biết, chúng ta là đang tu luyện! Song tu âm dương như vậy, có thể trợ giúp rất nhiều để tiên lực tiến cảnh, nhất định có thể… có thể khiến chúng ta sớm đạt tới cảnh giới quỷ tiên!"

Sương di ngẩn ra, nhìn tỷ tỷ giao hợp cùng Lý ŧıểυ Dân, trên mặt hình như có chút kinh ngạc.

Lý ŧıểυ Dân trong lòng tuy hoảng, nhưng lại lộ ra vẻ mặt chính khí, ở bên cạnh đỡ lời thay Phong di:

"Phong di nói không sai, chúng ta quả thật là đang tu luyện, tuyệt không lừa dối! Sương di nếu không tin, liền lên thử một lần, tu luyện lúc này, đủ sánh bằng công sức mấy năm!"

Lời này của hắn mặc dù khoa trương, nhưng cũng không phải là không có căn cứ. Vốn là có lòng giúp người làm vui, thà rằng chính mình chịu mệt, cũng phải giúp hai vị mỹ nữ tu luyện thành công, trợ lực nhiều phương diện cho bản thân, ai ngờ Sương di lại không hề cảm kích, hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:

"Ý tốt như thế, Sương nhi không dám nhận! Công tử hay là cùng tỷ tỷ song tu đi!"

Lý ŧıểυ Dân ngẩn ra, nhìn giai nhân áo trắng thản nhiên phất tay bỏ đi, không khỏi cúi đầu ủ rũ, thầm than trong lòng:

"Thật là chó cắn Lữ Đồng Tân, không biết lòng người tốt! Ta lao lực như vậy giúp tỷ tỷ nàng tu luyện, nàng liền nghĩ ta dễ dãi sao?"

Nhưng Sương di hiểu lầm, mặc dù khiến tâm linh thiếu niên thuần khiết bị tổn thương nghiêm trọng, nhưng cũng khơi dậy trong hắn hào tình vạn trượng:

"Hừ, nàng không tin lời ta nói, ta càng phải giúp linh lực của tỷ tỷ nàng tăng mạnh, tương lai so với nàng mạnh hơn vài lần, khi đó nàng còn không khóc lóc đến xin ta thương nàng? Đến lúc đó, ta còn không mặc kệ nàng à!"

Có hào tình tráng chí như vậy, Lý ŧıểυ Dân lập tức ôm chặt giai nhân trong lòng, công kích mạnh mẽ lên thân thể mềm mại mảnh khảnh như phong tinh linh, khiến cho nàng ngất đi vài lần, đau khổ xin tha, lúc này mới ngưng cuộc khổ chiến bên cạnh bàn, rồi lại bế nàng lên giường, mây mưa lần nữa.

Đang đến lúc quan trong, Phong di run rẩy ôm chặt hắn, trong lòng Lý ŧıểυ Dân đột nhiên thu được tin tức do Nguyệt nương từ xa truyền tới:

"Chủ nhân, chúng ta đã thu được tình báo, Tần Tiên Nhi quả nhiên có chuyện!"

Lý ŧıểυ Dân tinh thần chấn động, trước đó vài ngày, bởi vì độc giác quỷ và hỏa quỷ hồn gây loạn, khiến công việc tình báo trong thành Kim Lăng không thể đạt tới hiệu quả như ý. Bây giờ đã tiêu diệt đám chướng ngại kia, công việc tình báo cuối cùng cũng đi vào quỹ đa͙σ, Lý ŧıểυ Dân liền phái một ít thành viên có khả năng tình báo cao đi thám thính Tần Tiên Nhi, sưu tầm tình báo về nàng. Quả nhiên không bao lâu, đã có tình báo tường thuật lại.

Nhưng mỹ nhân dưới thân còn đang nũng nịu ôm lấy cổ hắn, dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn hắn, trong lòng Lý ŧıểυ Dân mềm nhũn, quyết định cứu người thì cứu đến cùng, tiễn Phật thì đưa đến Tây Thiên, một bên ngầm đưa tin bảo Nguyệt nương đợt một chút, đặc biệt không được rình coi, để tránh chuyện thật sự bị mắt hột; một bên bắt đầu làm động tác kịch liệt, tiên lực lưu chuyển, từ chỗ giao hợp, nhanh chóng chảy qua kinh mạch, cải tạo linh thể của nàng, khiến nàng trong lúc kịch liệt run rẩy, đạt tới đỉnh du͙© vọиɠ.
break
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc