Nhân Ngư Và Giao Nhân

Chương 59: Gặp nhau

Trước Sau

break



Cho dù ánh sáng tối tăm, nhìn không rõ lắm nhưng nhân ngư có năng lực có thể nhìn được trong bóng đêm, cho nên ŧıểυ nhân ngư có thể nhìn được rõ ràng từ trong dòng nước bẩn trong hồ dần dần ngoi lên bộ dáng của một sinh vật đáng sợ.

Đó là một hùng nhân ngư đang bị thương, thân thể kiện thạc cường tráng một cách dị thường, đuôi cá của hắn không có vảy mà nhân ngư thường có mà lại là bóng loáng trắng xám cứng cáp, đồng tử dựng đứng hẹp dài sắc bén nhưng tròng trắng nhiều thoạt nhìn đem lại cho người ta cảm giác âm trầm sợ hãi nguy hiểm.

“... Nhân loại?”

Hùng nhân ngư hơi nghiêng đầu, yết hầu phun ra giọng nói khàn khàn trầm thấp, mang theo từ tính âm lãnh nguy hiểm.

“Mùi trên người của ngươi... Rất kỳ quái, rất quen thuộc...”

Hùng nhân ngư lầm bầm nỉ non, tròng mắt không phải của nhân loại chuyển động qua lại, sau đó dừng lại trên người Aaron.

ŧıểυ nhân ngư lập tức sởn tóc gáy, sống lưng sinh ra cảm giác lạnh băng đến tận xương.

Hùng nhân ngư này đem tới cho hắn cảm giác nguy hiểm, thậm chí là còn đáng sợ hơn cả nhân ngư đuôi mãng xà thân mang kịch độc kia.

“Ngươi là, con…của nàng ấy?”

Lời của hùng nhân ngư khựng lại, ngữ khí chợt trở nên cổ quái lên, nhưng cảm giác áp bách quanh thân cảm giác lại giảm bớt không ít.

Aaron lập tức nhẹ nhàng thở ra, cậu kinh nghi nhìn hùnh nhân ngư xa lạ này bị nhân loại nhốt ở hầm ngầm, thử hỏi: “Ngươi quen biết mama của ta sao?”

Có lẽ là ŧıểυ nhân ngư có mái tóc và gương mặt tương tự với thiếu nữ giao nhân đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ hồi ức của nhân ngư cá mập, cảm giác uy hiếp làm người ta sợ hãi chậm rãi tiêu tán.

“Nàng... Hiện tại có tốt không?”

Hùng nhân ngư nghẹn ngào chậm rãi hỏi.

Aaron có chút chần chờ, cậu không phân biệt được quan hệ của hùng nhân ngư này và mama, nhưng từ thái độ của hắn cũng không khó đoán ra được hắn có quen biết với mama, hơn nữa thái độ của hắn còn tốt hơn nhiều so với tên nhân ngư đuôi mãng xà luôn tỏ thái độ lạnh băng bài xích với cậu.

Chẳng lẽ này hùng nhân ngư mới là cha của cậu sao?

Tuy ŧıểυ nhân ngư cũng thông minh nhưng vì không có kinh nghiệm trải đời, cho nên cậu vẫn ở trạng thái ngây thơ vô tri với thế giới bên ngoài.

Nhưng rất nhanh cái đầu nhỏ của cậu đã linh hoạt nghĩ ra một cách.

Nói không chừng có thể lợi dụng hùng nhân ngư này để đánh bại được nhân ngư đuôi mãng xà kia, tốt nhất là để bọn họ tàn sát nhau đến ngươi chết ta sống, như vậy cậu có thể trở lại bên cạnh mama.

Tuy rằng phỏng đoán hùng nhân ngư này là ‘ cha ‘ mình nhưng theo quan niệm của ŧıểυ nhân ngư cũng chẳng có cảm giác không muốn xa rời, dù sao ở trong đa số các gia định đều là người mẹ chăm sóc những đứa nhỏ, còn người cha đều là công cụ hình người sướиɠ xong cung cấp tinh trùng liền biến mất, cho nên chủng tộc nhân ngư này cũng không có khái niệm tình thương của cha như núi.

ŧıểυ nhân ngư nhanh chóng chuyển nhanh mấy suy nghĩ trong óc nhưng bên ngoài vẫn là biểu tình ngây thơ đơn thuần.

“Ngươi là cha của ta sao?”

“... Cha?”

Nhân ngư cá mập ngẩn người, ngay sau đó trên mặt lộ ra biểu tình hoang mang.

Bởi vì các nhân ngư cũng không hiểu được từ ngữ đặc biệt chỉ có nhân loại mới hiểu được này ‘cha’ , ở trong tộc đàn của nhân ngư, ngoại trừ bạn lữ thì ngay cả con nối dõi cũng chỉ là một hành vi kéo dài chủng tộc theo bản năng mà thôi, xét thấy nhân ngư sống một mình bài xích toàn bộ thế giới thì gần như chẳng có nhân ngư nào vẫn sẽ luôn chăm sóc một ŧıểυ nhân ngư cho đến khi nó lớn cả.

Nhưng mà nhìn ánh mắt khó nén nổi cảm giác thân cận ướt át của ŧıểυ nhân ngư này, nhân ngư cá mập không tự chủ được nhớ tới thiếu nữ giao nhân mỹ lệ nhu thuận, nàng cũng luôn thích dùng ánh mắt làm nũng này để nhìn hắn, sau khi hắn hoàn thành được nhiệm vụ nàng giao cho thì thiếu nữ giao nhân sẽ dùng vẻ mặt vui sướиɠ hôn lên gương mặt hắn, hình như là khen thưởng cho hắn vậy.

So với những giống cái nhân ngư lãnh đạm khác, cảm xúc của thiếu nữ giao nhân càng thêm phong phú, hắn vĩnh viễn cũng đoán được nàng còn bao nhiêu mặt mà chưa cho hắn biết.

Nhân ngư cũng không cảm xúc phong phú như giao nhân, nhưng mà nhân ngư cũng là giống loài có trí tuệ cao, cũng sẽ nảy sinh lòng hiếu kỳ với những việc khác nhau.

Rõ ràng giao nhân thiếu nữ dù đẹp nhưng lại rất yếu đuối, khi nhìn ngoại hình của nàng thực đắn đo nhưng trên thực tế bọn họ ở chung đều là hắn bị nàng nắm đằng chuôi.

Kỳ quái chính là, hắn cũng không ghét loại cảm giác này, có lẽ là bởi vì cách mà thiếu nữ giao nhân khống chế hắn, ở trong mắt hắn không quá phản cảm.

Hắn như là thích được khống chế như vậy.

Nhân ngư cá mập thở dài một tiếng, nhìn ŧıểυ nhân ngư có gương mặt tương tự với thiếu nữ giao nhân hắn nhịn không được mà bơi bơi đến nhưng lại động đến những dây xích ở trên vách tường, những phần bị nước che lấp cũng đã hoàn toàn lộ ra.

Lúc này ŧıểυ nhân ngư mới kinh ngạc phát hiện, thì ra những cái xích lớn đen như mực ở trên tường dùng để trói buộc hùng nhân ngư này.

Xương bả vai của hắn bị đinh sắt trên dây xích đó xuyên qua, vết thương ở đuôi cá và eo cũng bị xích quấn vào đến nỗi vùng da xung quanh trắng bệch, bởi vì vậy cho nên hùng nhân ngư này chỉ có thể chịu bị nhốt trong cái hầm ngầm âm u chật chội này.

Đối với sự khiếp sợ của ŧıểυ nhân biểu tình của nhân ngư cá mập lại rất bình tĩnh lạnh nhạt, hắn nâng đôi mắt lên, nhìn về phía ŧıểυ nhân ngư lớn mật dám xâm lấn vào cấm địa của nhân loại này, nghẹn ngào cảnh cáo.

“Rời khỏi nơi này đi, vĩnh viễn đừng tới gần sinh vật nguy hiểm mang tên nhân loại này.”

Tiếng nói của nhân ngư cá mập vừa dừng lại, lối đi nhỏ ở bên kia liền vang lên một loạt tiếng bước chân trầm ổn hữu lực.

...
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc