Rất nhiều lần nàng bắt được hắn nhân lúc nàng ngủ say thò qua lặng lẽ hôn lên cánh môi và gương mặt của nàng, dùng đầu lưỡi cực nóng liếʍ láp từng tấc da tấc thịt trên người thiếu nữ giao nhân.
A Phù đương nhiên sẽ không giao phối với tên nhân ngư đuôi mãng xà vào thời kỳ lãnh đạm như này.
Trên thực tế hiện giờ nàng nhìn thấy gương mặt mỹ lệ tái nhợt của hắn sẽ sinh ra cảm giác mâu thuẫn và phản cảm, đối với những cái hôn cái chạm của hắn thì càng thấy ghê tởm từ tận đáy lòng.
Cho dù ngoại hình có tinh xảo mỹ lệ như nào thì lột cái túi da xinh đẹp này đi bên dưới cũng chỉ là một khối thịt bị du͙© vọиɠ sinh lý và thú tính khống chế mà thôi.
Nhân ngư đuôi mãng xà này thậm chí còn không có nhân tính và cảm tình như nhân ngư cá mập bề ngoài còn cường tráng hung ác đáng sợ hơn cả hắn, ít nhất nhân ngư cá mập cũng biết yêu quý trân trọng nàng, và cũng nguyện ý tìm hiểu lý giải suy nghĩ của nàng.
Bởi vì sự kháng cự bén nhọn của A Phù cùng với thái độ lạnh nhạt chán ghét rõ ràng làm kiên nhẫn của nhân ngư đuôi mãng xà cũng dần hao hết, ánh mắt hắn nhìn nàng càng thêm âm trầm u ám, thậm chí để lộ ra du͙© vọиɠ táo bạo cuồng loạn.
Trong khoảng thời gian bị hùng nhân ngư này dây dưa, cho dù nàng làm như nào cũng không thể thoát khỏi hắn, đối với thanh niên nhân ngư đuôi mãng xà đang dần mất hết kiên nhẫn tâm tình của thiếu nữ cũng đồng dạng trở nên nôn nóng phiền muộn hơn.
Bọn họ cứ giằng co cứng ngắc như vậy, ai cũng không chịu lùi bước một bước.
Đồ ăn mà nhân ngư đuôi mãng xà săn đem về A Phù cũng không nhận mà dùng thái độ ác liệt ném tới trước mặt hắn, sau đó lộ ra nụ cười khiêu khích châm chọc đối với sắc mặt âm trầm của hùng nhân ngư.
Hiện giờ tâm thái của thiếu nữ giao nhân hoàn toàn khác so với khi vừa mới tới hải vực này, nàng đã chịu đủ rồi, nàng không muốn để mặc người ta đùa giỡn nữa.
Hiện giờ cho dù có phải cá chết lưới rách, bị nhân ngư đuôi mãng xà xé xác ăn thịt thì A Phù cũng sẽ không tùy ý để hắn muốn làm gì với mình thì làm nữa.
Bởi vì sự khác biệt giới tính và chủng tộc, nàng thân là giống cái giao nhân, từ sinh ký và sức mạnh mà nói căn bản không thể đánh thắng được nhân ngư hùng mạnh, vì thế A Phù chỉ có thể lựa chọn tuyệt thực để phản kháng.
Nếu một giống cái mà không ăn đồ ăn giống đực kiếm cho như vậy đã chứng minh từ tận đáy lòng giống cái không muốn tiếp nhận sự theo đuổi của hắn.
Bởi vì nếu như giống cái tình nguyện đi tìm chết cũng không muốn tiếp nhận sự theo đuổi giống đực thì hành vi này chắc chắn hữu hiệu hơn so với bất cứ lời cự tuyệt nào.
Chỉ cần giống đực có sự cao ngạo và lòng tự trọng nếu phải chịu sự từ chối cực đoan như vậy đều sẽ quyết đoán lựa chọn từ bỏ mục tiêu.
Nhưng thiếu nữ giao nhân vẫn xem nhẹ quyết tâm và sự chấp nhất với nàng của nhân ngư đuôi mãng xà.
A Phù không chịu ăn đồ ăn, hắn liền nhai trong miệng rồi môi dán môi mà đút cho nàng, giống như khi nhân ngư cá mập vì bị trúng đục mà mất đi năng lực hành động, nàng cũng làm như vậy, nhưng điểm khác nhau duy nhất chính là, khi đó A Phù là chủ động tình nguyện, hiện giờ lại là bị cưỡng ép cho ăn.
Vì để đề phòng thiếu nữ giao nhân nhổ ra, nhân ngư đuôi mãng xà lấy tay giữ mạt cô, đầu lưỡi trơn trượt thon dài nhét thịt cá vào miệng nàng, sau khi xác nhận A Phù đã nuốt rồi thì mới chịu thả nàng ra.
Cảm giác bị ép cho ăn không dễ chịu chút nào, thiếu nữ giao nhân cảm giác dạ dày như quay cuồng.
Nhưng mà muốn phun ra cũng không được cho nên chỉ có thể khổ sở nôn khan, đuôi cá quẫy thật mạnh quét sạch vỏ sò xung quanh.
A Phù chưa bao giờ trải qua sự tra tấn khổ hình triền miên như vậy, hốc mắt phiếm hồng, nước mắt ngưng tụ thành trân châu không ngừng lăn xuống, cả khuôn mặt tái nhợt không có một tia huyết sắc.
Nhưng chờ nàng nôn khan xong nhân ngư đuôi mãng xà lại không chút thương tiếc mà bơi tới, chuẩn bị lặp lại hành động cho ăn như lúc trước.
Nhìn khuôn mặt tuấn dật tối tăm tái nhợt lãnh khốc của nhân ngư đuôi mãng xà, thiếu nữ giao nhật đột nhiên cảm nhận được sự sợ hãi đến hít thở không thông.
“Không, đừng tới đây...”
A Phù cuộn tròn đuôi cá, rúc trong một góc trong động, cơ thể không khống chế được run bần bật, trong cổ họng nức nở khóc thút thít.
Nhân ngư đuôi mãng xà yên tĩnh nhìn nàng một lúc, sau đó mới cảm thấy ôm lấy nàng, nâng lên cái cằm nhòn nhọn của A Phù, dùng đầu lưỡi đỏ tươi liếʍ khóe mắt khóc đến hồng hồng của thiếu nữ giao nhân.
A Phù chết lặng bị thanh niên nhân ngư ôm vào trong ngực, cảm giác như bị con cự mãng thật lớn cường tráng nguy hiểm cuốn chặt lấy, không thể tránh được.
“...”
Trong ngực hắn phát ra âm thanh than nhẹ ngắn ngủi.
Như đang nói với nàng rằng.
‘ Ngoan một chút.”
“Đừng chống đối ta. ’
......
“Landern! Có manh mối rồi!”
Thanh niên tóc nâu vẻ mặt hưng phấn xông vào thư phòng của Landern, thanh niên tóc vàng mắt xanh đang ngửa đầu tựa lưng vào ghế chợp mắt lập tức mở đôi mắt ra.
“Manh mối gì?” Nam nhân bình tĩnh hỏi, trong giọng nói cũng không rõ có bao nhiêu vui sướиɠ.
Mấy tháng này hắn đã được quá nhiều tin tức giả như vậy rồi.
Từ ban đầu kích động mừng như điên, hy vọng lần lượt đều bị hụt cho nên bây giờ hắn đã không ôm quá nhiều hy vọng có thể tìm được thiếu nữ giao nhân biến mất ở trong biển rộng.
Là hắn quá sơ suất, nếu có thể tìm lại được lần nữa, hắn tuyệt đối sẽ không để thiếu nữ giao nhân có cơ hội rời khỏi hắn.
“Tin tức lần này cực kỳ đáng tin cậy, có thương thuyền lần trước tới Đông Lai từng nhìn thấy một đôi mẹ con nhân ngư xuất hiện ở đá ngầm gần đó, giống cái nhân ngư kia cực kỳ giống với miêu tả của anh, càng quan trọng hơn nữa là ——”
Thanh niên tóc nâu như nghĩ đến tin tức gì đó làm người ta cực kỳ phấn chấn, tựa như một nhà khoa học cuồng nhiệt, hai mắt sáng lên ȶᏂασ ȶᏂασ bất tuyệt nói: “ŧıểυ nhân ngư đi theo bên cạnh giống cái nhân ngư, ngoại hình giống anh đến bảy tám phần, vô cùng có khả năng là con của anh... Aaa, Landern chờ một chút, tôi còn chưa nói xong đâu!”
......