Cho dù sau cùng Thảo Nguyên cũng không đồng ý dùng nụ hôn làm thù lao, nhưng Thiên Tú vẫn đáp ứng lời mời của nàng. Đầu tiên, có thể ăn uống miễn phí một bữa ngon, thứ hai, cậu quả thật cũng muốn biết con Thực Phẩn Quỷ lúc nãy rốt cuộc tới như thế nào, thật sự có người có thể khống chế lệ quỷ sao?
Trải qua lần này Thảo Nguyên cũng không còn tâm tư làm việc gì nữa, nàng cũng rất muốn làm rõ, là kẻ nào đang nhằm vào mình, mục đích là gì?
Họ ở lại trong phòng hội nghị đầy mùi nước ŧıểυ, Thảo Nguyên hủy mọi công việc, nghiêm túc nhìn nhận hết thảy mọi chuyện liên quan tới nàng vào gần đây, bao gồm cả cả công việc và sinh hoạt, nhìn xem có phải mình đắc tội với ai, hoặc ảnh hưởng đến lợi ích của ai hay chăng.
Thiên Tú nhắc nhở: "Tôi sực nhớ vị công tử nhà giàu lúc nãy kia từng dặn cô, khuyên cô đừng tiếp tục đầu tư vào khu đô thị mới nữa, tôi cảm thấy cô có thể nghiên cứu cặn kẽ vào điểm này."
Thảo Nguyên gật đầu, trong tay cầm một chiếc khăn tay bịt mũi, mùi trong căn phòng này quá nồng, chủ yếu là vì gần đây Thiên Tú hơi hỏa vượng. Cho dù như thế cũng phải ở lại nơi này, bởi vì cậu nói, hễ nơi nào có ác quỷ hồn bay phách lạc thì quỷ hồn khác bởi vì sợ hãi nên sẽ không tới gần.
Ngay khi Thảo Nguyên tra tư liệu, Thiên Tú cũng thử liên hệ với nhân viên công tác của Địa Phủ, nhưng bất kể là điện thoại của Hắc Bạch Vô Thường hay Thôi Phán Quan đều không bắt máy, liên hệ thẳng với Phi Cường cũng không có hồi âm vì em trai cậu bận học thi. Cuối cùng hết cách, Tú chỉ có thể dùng phương thức tra Google thường thấy nhất thôi!
Chỉ có điều, lưu truyền trong dân gian đều là một vài truyền thuyết mà thôi, rất nhiều đều là hư cấu và tưởng tượng. Trong đó cũng có không ít người từng gặp quỷ thật sự, nhưng cũng đều là du hồn dã quỷ vô tình gặp được, lệ quỷ chân chính chịu hình phạt trong các tầng địa ngục lớn nhỏ, sau khi hết hình phạt thì trực tiếp đầu thai, gần như rất hiếm khi xuất hiện ở nhân gian.
Thiên Tú nhàm chán lướt web, do Thảo Nguyên ở ngay bên cạnh cậu nên cũng không tiện xem phim người lớn nữa. Xem tin tức đủ các loại trên mạng, cậu mất hết hứng thú rồi chuyển qua chơi game Resident Evil 4 Mobile Edition.
"Móa!" Bị hạ đo ván khiến Thiên Tú không nhịn được mắng to một câu.
"Anh sao vậy, đang yên đang lành mắng chửi cái gì?" Thảo Nguyên ở ngay cạnh Tú xem tư liệu, quan hệ và không khí giữa hai người rất quái dị. Thoạt nhìn giống như nghiêm túc cùng nhau làm việc, nhưng trên miệng Thiên Tú vẫn còn lưu lại chút dấu son môi của Thảo Nguyên, trong không khí còn tràn ngập mùi nước ŧıểυ của hai người, đây rốt cuộc tính là quan hệ gì nhỉ?
Thảo Nguyên vốn mẫn cảm, lúc nào cũng chú ý tới phản ứng của Tú, chỉ sợ cậu xông lên làm điều đó với nàng thêm lần nữa, chợt nghe cậu chửi đổng làm cô nàng giật nảy mình, không nhịn được xì một tiếng.
Thiên Tú nói: "Xin lỗi, tôi không qua phá đảo được."
Rồi Tú quay màn hình smartphone cho Thảo Nguyên xem, sau khi nàng xem xong liền hừ một tiếng: "Làm ơn, tôi đang tập trung."
Rồi cả hai tiếp tục công việc của mình: Thiên Tú chơi game, Thảo Nguyên tra tư liệu. Không khí tiếp tục trầm lắng chi đến khi đột nhiên Tú hỏi quan điểm của Thảo Nguyên về tình yêu như thế nào.
Nàng đáp: "Giữa bạn tình hoặc người yêu, thể nghiệm chính là hai người ở cùng nhau, hưởng thụ hẳn là tình thương yêu lẫn nhau, niềm vui từ sự hòa hợp linh hồn mang lại."
Thiên Tú hỏi tiếp: "Theo cô, ngoài giao hợp ra còn các kiểu biểu hiện tình yêu khác không?"
Thảo Nguyên nhất thời nghẹn giọng, một cô bé còn có nước ŧıểυ ngọc nữ như cô nàng, ngay cả đối tượng đều chưa kiếm bao giờ, cắn răng nói: "Thể hiện tình yêu có rất nhiều kiểu, ví dụ con trai mắc bệnh, người kia ắt sẽ dốc lòng chăm sóc, dâng tặng sự quan tâm và lo lắng, đây chính là biểu hiện của tình yêu, ví dụ như cô gái bất ngờ gặp tai nạn, con trai cam nguyện hiến dâng hết thảy cho cô ta, ví dụ như cô gái mắc bệnh nan y..."
"Được rồi, được rồi." Thiên Tú vội kêu dừng lại, cười khổ nói: "Sao cái tình yêu cô gọi đều vây quanh bệnh viện thế, cô rõ ràng là xem quá nhiều phim truyền hình. Đây rõ ràng là mấy thể loại phim Hàn mà, tai nạn xe, ung thư, không trị khỏi! Tôi đề nghị cô nên xem phim Nhật nhiều hơn, tác phẩm họ diễn mới thực sự bắt nguồn từ tình yêu, mà lại cao hơn tình yêu."
Thảo Nguyên là một cô gái non tơ, trong nhận thức của nàng, nàng cảm thấy sự quan tâm, chăm lo lẫn nhau giữa nam nữ, cùng nhau chia sẻ hạnh phúc, cùng nhau gánh chịu đau khổ, đây chính là tình yêu.
Quan điểm của nàng không sai, vả lại nàng không phản cảm với xxx, cũng đồng ý xxx là một phần trong tình yêu nhưng tình yêu chân chính là gì lại mấy ai có thể nói rõ chứ?
Đặc biệt là sau một hồi ngụy biện của Thiên Tú, cô nàng càng không có tâm tư suy nghĩ về tình yêu, bĩu môi như hờn dỗi vậy, cúi đầu tiếp tục xem tư liệu.
"Bỏ đi, không xem nữa!" Thời gian nửa ngày loáng cái đã trôi qua, Thiên Tú đang chép miệng, nhớ lại mùi vị cơm văn phòng của công ty Nguyên Ngọc, bốn món ăn một món canh, mùi vị cực ngon, hơn nữa không mất tiền. Nhưng Thảo Nguyên lại không có hứng thú gì, cho nên ngay cả suất của cô nàng cũng bị Tú thịt hết.
Một mực xem tư liệu nửa ngày, Thảo Nguyên trước sau vẫn không tìm được manh mối, càng không nhìn ra nơi này có quan hệ gì với yêu ma quỷ quái, cô nàng vứt thẳng tài liệu sang một bên, dựa lưng vào ghế thở dài một hơi. Nàng ta ngửa mặt, ưỡn ngực, hai bầu vυ" với tư thế ngạo nghễ vươn thẳng, Thiên Tú vừa ăn no, không thể kích động, cho nên sau khi cậu nhìn dáng người hấp dẫn và hai bầu vυ" đầy đặn ưỡn thẳng kia liền bắt đầu nấc!
Lúc nãy nghe tiếng ăn cơm chép miệng, uống canh ừng ực, bây giờ ăn uống no say lại bắt đầu nấc, Thái Ngọc Thảo Nguyên chán nản liếc xéo cậu nói: "Chả ra thể thống gì."
Thiên Tú nấc nói: "Người có thể thống hơn chăng nữa thì cũng phải nấc cụt đánh rắm chép miệng mà, cô ăn hết hai suất cơm cô cũng nấc."
"Tôi bảo anh ăn hai suất à?" Thảo Nguyên tức giận lườm cậu, chưa từng thấy gã đàn ông nào không có hàm dưỡng như thế. Nhất là ở trước mặt phái nữ, chả có tí phong độ nào. Đối với đàn ông, bất kể là nàng tiếp xúc hay người yêu tuyệt vời trong ảo tưởng đều là những quý công tử phong độ ngất trời, nho nhã lễ phép, hai người có tu dưỡng và trình độ văn hóa như nhau, có mục tiêu và theo đuổi như nhau, có thói quen sinh hoạt hợp nhau, như vậy mới có thể kính trọng lẫn nhau, ân ân ái ái.
Nhưng người trước mắt này, hoàn toàn là một ông chúa lôi thôi. Nếu là tình huống bình thường, Thảo Nguyên sẽ không có bất kỳ qua lại gì với Tú, nhưng bây giờ thì hôn cũng hôn rồi, nhìn cũng nhìn rồi, chẳng còn gì để nói cả!
Khiến Thảo Nguyên điên rồ và rầu rĩ nhất chính là nàng không ngờ đến bây giờ đều không biết Thiên Tú rốt cuộc làm gì? Lần đầu tiên gặp, Tú là ông chủ một nhà tắm, lần này cậu lại cầm một hợp đồng công trình tới thanh toán hạng mục. Chủ yếu nhất chính là Tú không sợ quỷ, hơn nữa còn có thể thu phục quỷ.
Thiên Tú từ đầu chí cuối chưa bao giờ tự giới thiệu chi tiết về bản thân, bởi vì bản thân cậu cũng không giới thiệu rõ, giới thiệu rõ thì người khác cũng nghe không hiểu, thế nên đành bốc phét pha trò, thích sao thì thích.
"Này, anh bây giờ ăn cũng ăn rồi, uống cũng uống rồi, giờ hãy chuẩn bị một chút đi, tối nay theo tôi đi tham gia tiệc tối." Thảo Nguyên không còn sự lựa chọn nào khác, cô nàng cũng sợ gặp phải quỷ, nói kiểu gì cũng phải kéo Thiên Tú theo.
"Tiệc tối thì tiệc tối, đừng thấy tôi đang nấc, tôi vẫn có thể ăn nữa." Thiên Tú vỗ bụng nói.
"Tôi không hỏi sức ăn của anh." Thảo Nguyên bừng bừng tức giận, đôi mắt hạnh trợn to như chuông đồng: "Buổi tối là một bữa tiệc của giới thượng lưu, tham dự đều là một vài nhân vật nổi tiếng, thậm chí còn có cả lãnh đa͙σ thành phố. Thân là chủ nhà đương nhiên phải ăn mặc cho đúng mực, đây là sự tôn trọng với khách, cũng thể hiện thân phận của mình, anh xem bộ quần áo của anh kìa, thay bộ khác được không, tôi bỏ tiền."
Vừa nghe lời này, Thiên Tú liền phẩy tay không đồng ý, cậu nói: "Không cần, tôi đã có sẵn, không phiền cô đâu."
Thảo Nguyên nhìn Tú với ánh mắt không thể tin, bốn mắt nhìn nhau cho đến khi nàng thở dài, hai tay giơ lên như thể đầu hàng, khẽ nói: "Tùy ý anh."
Nàng còn khối việc như lựa trang phục, tắm rửa, trang điểm,... hơi sức đâu còn lo cho Tú.