Chỉ là phía dưới của cô bé quả thật đã bị chơi cho sưng đỏ không chịu nổi nên lúc này cậu thanh niên cũng không nóng vội làm thêm một lần nữa. Cái lỗ âm đa͙σ ngon miệng như vậy thì cậu có thể hưởng dụng từ từ.
Nguyễn Cao Thiên Tú: hai mươi hai tuổi, đang còn là sinh viên. Con trai đầu của Nguyễn Lê Quang Minh và Cao Thị Thùy Trang, rất được cha mẹ cưng chiều từ nhỏ do có nhãn mác "anh hùng diệt quỷ dữ cứu thế gian". Tuy sống trong nhung lụa nhưng cậu lại thích sống tự lập và được cha mẹ đồng ý và thường chu cấp đầy đủ (lý do thật sự là cậu có mười bảy đứa em trai lẫn gái do vậy trong nhà thường rất ồn ào trong khi cậu lại ưa tĩnh mịch mới xin cha mẹ ra ngoài ở riêng).
Hiện tại cậu là CEO của một nhà tắm công cộng dành cho nữ trong một khu biệt thự cao cấp ở Thảo Điền.
Bạn gái đầu tiên của cậu tên Phạm Thị Huỳnh Thư sở hữu đôi mắt to, sống mũi cao và bờ môi chúm chím. Nàng vốn là con gái của một gia đình giàu có, năm nay có nguyện vọng muốn thi vào một trường chuyên có tiếng ở thành phố nên gia đình đã mua một căn biệt thư cao cấp ở Thảo Điền để nàng cư ngụ, đồng thời cũng vừa tiện ôn thi vừa đi học. Một hôm, cô bé đến nhà tắm công cộng của Thiên Tú để tắm rửa thì bị "đánh gục" tại chỗ bởi dáng người cao lớn vạm vỡ, lạnh lùng có phần kiêu ngạo. Thế là nàng thành bạn gái từ đó của Thiên Tú.
Một hôm, Huỳnh Thư được Thiên Tú chở vô bar chơi đến khuya và nàng say khướt được Tú chở về nhà tắm công cộng của cậu. Bế nàng lên phòng của mình, cậu đặt nàng nằm xuống giường. Vừa toan quay người đi thì Huỳnh Thư nắm lấy tay cậu không chịu buông, còn kéo cậu làm cậu ngã lên người cô bé..
"Anh ơi, anh đừng đi, ở lại với em đi, em yêu anh." Nàng nửa tỉnh nửa mê nói sảng, chỉ vào ngực mình mà nói.
Thiên Tú lúc này cứ ngây người ra, thì ra nàng rất yêu cậu. Niềm sung sướиɠ dâng trào, cùng với việc cô nàng ở dưới cứ ngọ nguậy làm ngọn lửa trong cậu bùng cháy, không kiềm chế mà hôn đôi môi đỏ mọng ấy, cuốn chiếc lưỡi thơm tho, cùng hòa quyện với nàng. Cậu hôn bé Thư được một lúc thì nàng cũng bắt đầu tỉnh hơn, thấy người yêu đang hôn mình cô bé vừa mừng vừa sợ, lấy tay đẩy người cậu ra rồi thì thào: "Em xấu lắm phải không anh?"
Thiên Tú: "Ngoan, không khóc, em khóc làm anh xót lắm."
Huỳnh Thư: "Em xấu lắm phải không?"
Thiên Tú: "Bậy nào, em lúc nào cũng đẹp hết."
Huỳnh Thư đơ người ra: "Hả?"
Nhìn bộ dạng ngây ngô của người yêu làm Tú buồn cười và yêu thương hơn, hôn chụt lên môi cô bé rồi nàng tỉnh táo lại luôn. Nụ hôn này lại dấy lên ngọn lửa trong người cậu, thế là không chuồn chuồn lướt nữa Tú thật nhẹ nhàng đặt lên môi nàng một nụ hôn nồng nàn, mυ"ŧ hết mật ngọt, cuốn chiếc lưỡi ấy cùng cậu hòa nhịp. Cô bé bị Thiên Tú hôn đến ngất ngây quên cả mọi thứ, chỉ biết đáp lại theo quán tính. Sự ngây thơ này càng làm nơi nào đó của Tú thật căng cứng, cậu lật người nàng lại, hôn lên vành tai làm nàng run rẩy, một tay cậu ôm nàng, một tay cậu kéo dây kéo chiếc váy ôm trọn cơ thể tươi trẻ, đầy quyến rũ đó.
Kéo Huỳnh Thư đối mặt lại với mình, Thiên Tú tiếp tục tìm kiếm đôi môi mê người làm cậu không dứt ra được đó, đồ trên người cô bé và cậu đã bị cậu lột ra hết từ lúc nào. Hai bầu vυ" non căng tròn của nàng thật mê người, đôi tay cậu lần mò bóp nắn nó, bàn tay cậu nắm hết trọn vẹn.
Hô hấp Thiên Tú dồn dập, còn bé Thư thì như rút cạn sức lực, mặc người yêu muốn làm gì thì làm, cô bé chỉ có thể thuận theo mà không biết gì.
Tú cúi xuống hôn ngấu nghiến bầu vυ" căng tròn ấy, một tay bóp nắn, móp méo biến hình của bên kia, nàng như thuốc phiện làm cậu bay bổng ngất ngây.
Vì biết đây là lần đầu của nàng, Tú không thể vội vàng dù khúc thịt của cậu đã cứng đến muốn nứt ra, cậu vẫn cố giữ để lần đầu của nàng thật nhẹ nhàng, đôi tay cậu lần mò xuống âʍ ɦộ đã ẩm ướt của cô bé.
Tú cười hì: "Em thật nhạy cảm, chưa gì đã ẩm ướt vậy rồi."
"Anh này!! Không được nói!" Cô bé che mặt ngại ngùng.
"Được rồi, được rồi!" Tú tiếp tục hôn xuống rốn cô bé rồi từ từ dùng chân tách hai chân của nàng ra, che dưới lông mu là một nơi thật đẹp, hai mép môi âʍ ɦộ hồng hào còn khép chặt, lỗ âm đa͙σ nhỏ xinh, cậu hôn lên đó khiến cô bé giật bắn mình: "Anh... đừng… đừng mà, ở đó dơ lắm, kỳ lắm."
Tú vẫn liếʍ láp hết dâm thủy cô bé tiết ra, hai tay anh xoa vυ" nàng.
"Um… ưm… a… a…" Tiếng rêи ɾỉ của Huỳnh Thư làm Tú đê mê, lỗ âm đa͙σ của nàng cũng được ẩm ướt cậu liền đưa khúc thịt to dài đặt lên bụng nàng, nàng nhìn chăm chăm: "A... To quá, đừng, không được đâu, hu hu... anh ơi, sẽ đau lắm, hic."
"Ngoan, em đừng sợ, sẽ sướиɠ thôi, anh sẽ thật nhẹ nhàng." Tú nhẹ nhàng trấn an nàng.
"Aaaaa… đau… hức." Huỳnh Thư đau đến chảy nước mắt, nức nở khóc, cố gượng người định rút ra.
Thiên Tú ngăn cô bé lại: "Ngoan, không sao, đau một lần thôi, rồi em sẽ thoải mái, thả lỏng đi, em đang cắn chặt khúc thịt của anh chết mất. Từ từ thả lỏng nào. Tú vừa hôn bé Thư vừa nắn bóp hai bầu vυ" non của nàng để nàng quên đi cái đau và cảm nhận được sự thoải mái, sau khi nàng ổn định, cậu liền đung đưa từng nhịp.
Sau khi qua cơn đau, cảm giác sung sướиɠ làm cô bé rêи ɾỉ: "Aaa… um, um, ư… ư."