Không kìm được cảm xúc, Minh bế thốc Quỳnh Như lên người đi ra phòng khách có ghế salon. Hai chân cô bé quặp chặt hai bên hông cậu, hai tay thì bám sau gáy cậu. Nàng vận phép lên đôi mắt và nháy một cái để tắt bếp lửa đang hâm nóng bình sữa rồi nàng mỉm cười cúi xuống vừa hôn môi cậu và cố tình nhả ít nước bọt cho chảy xuống, Minh ngay lập tức nuốt hết sạch… Chứng tỏ cậu cũng dâm không kém gì nàng…
"Anh sướиɠ quá em ơi…. Có chết anh cũng hạnh phúc khi lấy em làm vợ, Quỳnh Như à." Nghe những lời bộc lộ thật lòng của chồng thì cô bé cũng cảm động và thương yêu chồng nhiều hơn nữa. Nàng đưa tay lên vuốt má cậu một cách trìu mến rồi mỉm cười thỏ thẻ nói: "Em cũng hạnh phúc và mãn nguyện lắm khi được anh chọn làm vợ, một người vợ đúng nghĩa là khi có chồng và hai đứa con. Và anh đừng nói như thế nữa nha, em muốn anh phải sống mãi bên cạnh mẹ con em và còn phải giúp em sinh tiếp bốn đứa còn lại đó. Định mệnh đã giúp chúng ta gặp lại nhau và nên duyên vợ chồng khiến em đến nay còn không tin đó là sự thật."
Minh vừa nắc vừa trả lời nàng: "Nó đã thành sự thật rồi đó vợ yêu à!"
Để cho cả hai cùng hòa nhịp theo tiếng gọi của nhục dục, Quỳnh Như cũng hưởng ứng theo chồng nàng: "Vâng... Em sướиɠ lắm… Á… Ư.. Ư… Mạnh.. Mạnh nữa đi anh."
Quỳnh Như mắt trợn ngược chỉ còn lòng trắng, mồm ngáp ngáp không rên ra tiếng, tay chân co giật như người động kinh. Lâu lắm rồi chồng nàng mới dập mới có mấy chục phút mà đã làm cho nàng lên đỉnh.
Cả hai say sưa trong ái tình không để ý ông Mạnh vào lúc nào, thấy vợ chồng cậu chủ đang yêu quên trời quên đất khiến ông cũng lắc đầu, ông giả vờ ho khục thì Minh và Quỳnh Như mới ngỡ ngàng khi thấy sự xuất hiện của ông tài xế. Minh và nàng đỏ mặt lắp bắp nói: "Bác... đến từ... lúc nào... vậy?"
Ông Mạnh thản nhiên đáp: "Đến từ nãy giờ, thấy cậu và phu nhân dập nhau đâu thèm để ý xung quanh đâu."
Minh vội hỏi: "Bác đến vì chuyện gì?"
Ông Mạnh lấy tờ báo mở ra và nói: "Có chuyện mới đến chứ. Cậu và phu nhân cứ tiếp tục quất nhau xong đã đi rồi nói chuyện tiếp."
Quang Minh và Quỳnh Như nhìn ông Mạnh rồi cả hai lại nhìn nhau rồi gật đầu tiếp tục cuộc hoan lạc dù sao thì cũng gần xong rồi. Quang Minh lấm tấm mồ hôi khi làm vợ mình phải ra hai lần. Thấy nàng hẩy mông lên như con thú đói khát nhục dục, cậu cũng gồng mình cố đâm thêm vài nhát rồi kêu gào thật to như muốn cả xóm đều biết: "AAAAAAAA… Đã quá… Em ơi… Anh… Ra... Á... Á... "
"Con nhìn cha đang ngồi kìa. Con nhìn cha con có hư không?" Nghe Quỳnh Như nói nựng con cậu thấy buồn cười. Phi Cường nhìn cha mình cười toe toét. Nàng ôm con ngồi cạnh chồng mình, Minh đưa tay xoa má con trai rồi mắng yêu: "Con hư quá! Không chịu ngủ một mình gì cả. Cứ khóc gào lên không để cha và mẹ yêu nhau tí."
Quỳnh Như cười nói: "May mà con cứu mẹ đấy. Con mà không khóc lên thì mẹ lại bị cha con hiếp cái nữa rồi."
Quang Minh đưa tay xuống móc ngay cái lỗ âʍ đa͙σ của bé Như, cậu nói bên tai nàng: "Thế vừa nãy hiếp mẹ Phi Cường có thấy sướиɠ không?"
Nàng ưỡn cái mu ra đằng trước như hưởng ứng ngón tay của chồng nàng đang chọc vào, nghe cậu hỏi vậy nàng liền tủm tỉm cười rồi quay sang mặt cậu thể hiện sự đồng ý mà nghe giọng nàng không thể nũng nịu hơn được nữa: "Cóa……"
Ông Mạnh đọc báo nghe cái giọng dâm dục của Quỳnh Như mà ông cũng thích thú, còn Minh thì cười ha hả rồi chọc mạnh ngón tay cho vào sâu hơn chút nữa vào lỗ âʍ đa͙σ nàng, nói: "Thế lát nữa có thích bị hiếp nữa không?'
Nàng nũng nịu cười nói: "Cóa…. Hiếp cả đêm cũng được."
Minh cười rồi ghé sát tai vợ cậu thì thầm: "Em đúng là vợ yêu quý nhất của anh…."
Nàng cười cười: "Thế á? Để tối nay tiếp nhé, giờ phải tiếp chuyện với bác Mạnh nữa chứ kẻo bác ấy đợi lâu."
Minh gật đầu với nàng rồi quay sang nhìn ông Mạnh hỏi: "Thế bác tìm cháu có việc gì ạ?"
Ông Mạnh bỏ tờ báo sang bên, bất ngờ thấy Quỳnh Như và cậu chủ còn đang trần truồng chưa mặc đồ đang ngồi ghế nhìn mình, ông giả vờ ho khục rồi làm vẻ mặt nghiêm trọng nói: "Việc nghiêm trọng lắm."