"A... Phương… vợ yêu của anh…" Đột nhiên Quang Minh hét lên, nhảy chồm qua Quỳnh Phương mặt đang chìm nghỉm dưới nước. Nhìn khuôn mặt cô bé tái nhợt, nước trào ra miệng, lòng cậu đau như cắt. Nãy giờ cậu mãi làʍ t̠ìиɦ với cô vợ thứ ba mà quên mất cô vợ thứ tư nằm bên dưới. Minh vội kéo nàng lên bờ, hô hấp nhân tạo. Nhưng môi vừa chạm môi, thì cái lưỡi nhỏ của cô bé chợt sống lại.
"Hi hi…" Nàng cười.
"Ahhh… Dám gạt anh hả?" Minh giận vỗ một phát vào mông bé Phương - "Chát…" "Ai ui…" Quỳnh Phương xoa xoa cặp mông đỏ lừ: "Em nín thở hay lắm đó… cũng may anh… chỉ được hai phút… Nếu không thì tiêu thật rồi… Hi hi…"
Cậu ôm chặt nàng vào lòng, nói như muốn khóc: "Đừng bao giờ làm thế với anh nữa nghen, anh sợ lắm khi một trong bốn vợ của anh gặp điều gì bất trắc, mà nhất là em lại hay tinh nghịch, làm anh phải luôn trông chừng."
Quỳnh Phương mỉm cười nhắm mắt xúc động khi nghe lời nói đầy quan tâm yêu thương từ chồng mình, nàng nhẹ nhàng nói: "Em xin lỗi vì đã để chồng phải lo lắng, em xin hứa sẽ không làm thế nữa đâu chồng ạ!"
"Như vậy thì tốt, giờ phải phạt em" Nói rồi Minh rúc mặt vào hai bầu vυ" cô bé làm nàng cười ré lên: "Hi hi…"
Quỳnh Như vốc nước, vừa rửa mặt, vừa cười nắc nẻ. Nàng dĩ nhiên biết em gái giả vờ vì nàng còn sờ mó cơ thể nó suốt. Làm sao có thể xảy ra chuyện gì chứ? Nhìn chồng và em gái trần truồng vật lộn từ trên bờ, lăn ùm xuống nước, nàng cảm thấy rất vui, cảm giác tự do thoải mái bên người mình yêu thương không bị ràng buộc bởi những quy định khi còn là người hầu của chồng nàng lúc còn ở cõi trời Hóa Lạc. Nhưng khi ánh mắt cô bé nhìn quan cảnh xung quanh, lòng lại chùn xuống. Cái hồ bơi này, có lẽ là lần đầu nàng sử dụng. Biệt thự này đã ở gần một năm và nàng đã thấy quen thuộc.
"Tha cho em… Thôi mà… Em xin lỗi… Ahhh…" Bé Phương lao đến núp sau lưng Quỳnh Như. Quang Minh không né không tránh vồ luôn cả hai nàng đè xuống. Bốn bầu vυ" tròn trịa lại biến thành đệm cho cậu vùi mặt vào, tham lam ngấu nghiến.
"Ưmm… Ôi… Đừng cắn…" Nàng Như khẽ rên.
"Anh… Đừng kéo ra mà… Ôi…" Nàng Phương thì thào phản đối.
Quỳnh Như biến ra cái giường cực lớn hình tròn, gra trắng muốt để nàng, bé Phương, Quang Minh tiếp tục cuộc hoan lạc. Nàng Như quỳ gối chống tay mép giường, miệng há hốc rêи ɾỉ. Quang Minh vừa xoa nắn hai bầu vυ" căng tròn, hạ thể vừa thúc mãnh liệt vào mông cô bé. Nàng khuyến khích chồng: "Ưmmm… Ôi… mạnh nữa đi anh… Ôi… Em thích quá…"
Một dòng nước ấm áp tuôn trào trong âm đa͙σ cô bé nhưng Minh không dừng lại dù một khắc, cậu nghiến răng thúc tiếp, càng mạnh hơn, tay cậu nắm kéo hai núm vυ" nàng đến sưng tấy lên.
"Em nằm xuống đây…" Nói rồi Quang Minh kéo Quỳnh Phương nằm sấp xuống giường, hai chân bỏ thỏng xuống đất. Cậu lùi người lại chiêm ngưỡng cặp mông tròn lẳn như vẽ bằng compa, trắng phau phau, hai cánh âm đa͙σ khít khao đỏ hồng mọng nước. Minh quỳ xuống đất, hai tay cậu đặt lên mông vợ mình. Mông vừa mịn màng, vừa căng tròn tuyệt đẹp như chị gái của nàng, bé Phương áp mặt trên giường, hơi thở dồn dập vì chồng đang bóp nghiến cặp mông, kéo mở ra. Mới có một đứa con mà nàng ngày càng đẹp đẫy đà lên, từ trên xuống dưới, đến cả những chỗ sâu kín nhất cũng hoàn mỹ đến lạ kỳ. Bên trên hai cánh hoa ẩm ướt là một bông hoa chúm chím hồng hồng. Minh úp mặt vào, lưỡi le dài liếʍ một đường từ âʍ ɦộ lên đến hậu môn cô bé.
"Ahhh… ôi…" Bé Phương rêи ɾỉ.
Minh lại khum thấp xuống, chui hẳn đầu vào giữa hai chân nàng. Tay cậu vạch hai mép môi âʍ ɦộ cô bé ra, miệng há lớn, ngậm khít, mυ"ŧ mạnh. Nước nhờn tràn ra như muốn nhấn chìm cậu, lưỡi cậu le dài liếʍ quanh quanh cái âm hạch nho nhỏ xinh xinh.
“Ahhh… Ưmm… Em chết mất… Anh ơi… Ôi…” Nàng Phương đờ đẫn cả người, hai chân muốn nhũn ra, cả âʍ ɦộ đè dí lên miệng chồng nàng, mặc cho Minh xì xụp như muốn hút khô cơ thể nàng.
"Ahhh… Ôi…" Quỳnh Phương há hốc, mặt ngửa lên vì cơn sướиɠ bắt đầu tràn đến, Minh khí thế bừng bừng vừa thúc, tay vừa vỗ mông nàng chan chát. Cặp mông cô bé đàn hồi, căng tròn như hai trái banh, hạ thể cậu dập vào, nảy ngược ra thật sướиɠ không thể tả. Minh thấy mình như đang chơi bập bênh, bên dưới có một cái lò xo lớn, vừa xuống lại nảy lên.