Thân thể lấm tấm mồ hôi, nhưng Thúy Diễm lại cười tươi rói như hoa buổi sáng còn đọng sương sớm. Nàng không ngờ chỉ thử làm một số động tác Kegel mà Minh khen nàng không hết lời. Nàng hạnh phúc nhìn chồng mình đang phập phù thở gấp trên người nàng, cảm nhận lồng ngực Minh phồng lên xẹp xuống ép cho nó muốn thở không nổi, hơi thở nóng rực của cậu phả vào người nàng mùi "đàn ông" đậm đặc, cực kỳ quyến rũ.
Cô bé nằm dưới, bị nong chặt, bị đè nặng, nhưng lại chẳng thấy khó chịu gì, ngược lại đây lại là cảm giác mà nàng mong chờ suốt mấy tháng qua khi không được gần gũi người chồng mà mình nhất mực yêu thương. Nàng sung sướиɠ đưa tay ôm chặt tấm lưng cuồn cuộn, ướt đẫm của Minh, miệng cười tươi thủ thỉ: "Vợ cũng thương chồng lắm, chồng cũng làm cho vợ sướиɠ nữa."
"sướиɠ" ở đây tức là nàng cảm thấy sung sướиɠ khi Minh vẫn còn quan tâm và yêu thương nàng chứ không phải cực khoái. Nàng rất hạnh phúc vì thấy Minh tỏ ra mê mẩn từng chút cơ thể nàng và quan trọng hơn là nàng đã mang thai đứa con trai với Minh khiến nàng mừng muốn chảy nước mắt. Mọi lo lắng suốt thời gian qua của nàng xem như chỉ là lo lắng thái quá.
Bài Kegel này có thể tập bất cứ lúc nào, nên dù mang thai Thúy Diễm vẫn cố gắng tập, thậm chí lúc đi ŧıểυ nàng cũng tập, khiến cho bước ŧıểυ bắn ra từng đợt, từng đợt, mất mấy phút mới ŧıểυ xong. Mới đầu bài tập này khó ghê nhưng chỉ sau mấy ngày tập liên tục, nàng đã nhuần nhuyễn rồi. Bây giờ nàng đã lên level pro luôn, có thể thắt âm đa͙σ từ ngoài vào trong được luôn, một việc mà hồi chưa có thai nàng hoàn toàn bó tay. Nên mới có chuyện ngay vừa nãy nàng làm cho ông chồng sướиɠ điên lên được.
Nàng mở lớn hai mắt, hôm nay Minh chơi nàng hai lần liên tục luôn, thậm chí không cần rút ra nghỉ mệt nữa. Bé Diễm mừng quá vội phối hợp với Minh, dạng hai chân ra, cong lên quắp lấy cặp mông săn chắc của cậu, âm đa͙σ thì co bóp liên tục bài kegel mà nàng đã thuần thục mấy ngày qua…
Mười lăm phút sau, Thúy Diễm cũng đạt cực khoái, chỉ trước Minh có vài phút, khiến cho khi cậu lên đỉnh thì cơn cực khoái của nàng gần như bị đẩy lên một cấp độ mới.
Tới lúc này cả hai đã ôm siết lấy nhau, nàng cảm thấy lồng ngực mình bị siết chặt, ép sát vào những cơ bắp và khung xương vững chắc trong ngực của Minh đến mức gần như nghẹt thở. Cơ thể cả hai run rẩy, co giật, bộ phận sinh dục đang cắm chặt vô nhau càng co giật dữ dội hơn. Từng đợt cực khoái này đến đợt cực khoái khác trào ra từ hạ thể của hai người, như từng cơn sóng dữ ùa lên xâm chiến hết toàn bộ cơ thể và tâm trí của hai vợ chồng. Cả hai đắm chìm trong nhục dục, quên luôn thời gian, và thậm chí là quên luôn cả thở…
Không biết trải qua bao nhiêu lâu, khi Minh thả lỏng vòng tay quanh cơ thể bé Diễm, thì nàng cũng thấy cơ thể mình bỗng như bong bóng xì hơi, mềm đến mức có cảm giác có thể tan chảy vào cái giường bên dưới, kèm theo một sự mệt mỏi không hề nhẹ. Tuy nhiên cảm giác này cực kỳ dễ chịu nên nàng thở ra một hơi thật dài, buông xõa hai tay ra hai bên, và một cơn buồn ngủ chợt ập tới không cưỡng lại được.
Nàng hạnh phúc quá, cũng vừa thở mạnh vừa nghiêng người qua ôm chặt lấy bắp tay to của Minh, nép mình vô người cậu như một con chim nhỏ lạc lõng, giờ đây đã tìm được nơi nương tựa. Nàng và Minh không cần nói gì thêm, chỉ nằm đó hưởng thụ cảm giác thoải mái, mát mẻ của cơ thể sau khi cực khoái. Và rất nhanh sau đó, cả hai cùng chìm vào giấc ngủ đầy dễ chịu.
Hai tiếng sau, Minh chợt choàng tỉnh khi bị đánh thức bởi tiếng la thất thanh của Thúy Diễm thì thấy nàng ôm bụng bầu chín tháng đang rên la thảm thiết. Như có kinh nghiệm từ ba cô vợ hồi đêm qua, cậu vội hỏi ngay: "Em sắp đẻ rồi phải không vợ?"
Thúy Diễm hít một hơi nghiến răng một lúc rồi trả lời Minh: "Dạ... con nó... muốn chui ra... rồi... anh ơi... Aaaaaa... em đau quá…"
Bất chợt Minh thấy cục chất nhầy màu trắng bị đẩy ra ngoài lỗ âm đa͙σ của Thúy Diễm kèm theo đó là dòng nước ối hơi trong chảy ra. Minh biết nàng bị bể ối rồi liền bấm nút khởi động cho con robot đỡ đẻ làm việc.
Chẳng mấy chốc con trai của cậu và Thúy Diễm ra đời an toàn, vệ sinh cho đứa bé xong thì robot trao nó cho cậu, Minh đón lấy mà lòng vui mừng khi lại có thêm một cậu con trai, cậu đặt đứa bé cạnh Thúy Diễm rồi mỉm cười, cô bé nhìn đứa bé mới sinh mà lòng dạ khấp khởi mừng thầm. Cuối cùng nàng cũng hạ sinh cho chồng nàng một đứa con, xem như ước nguyện sinh con cho Thiên tử Tịnh Quang đã thành hiện thực, nàng nhìn Minh cười hỏi: "Anh tính đặt tên gì cho con chúng mình đây hả chồng yêu?"
Minh ngẫm nghĩ: "Để anh xem…"
Rồi cậu mỉm cười nói: "Hưng Thịnh sẽ là tên con trai chúng ta vậy."
Nàng mỉm cười dịu dàng nói: "Vậy theo ý anh…"
Rồi nàng nhìn xuống đứa con mới sinh của mình, nói nhỏ: "Mừng con đến với cha mẹ, mẹ vui lắm khi có con là cầu nối cho cha mẹ được ở gần bên nhau. Yêu con lắm, con trai của mẹ."
Nói rồi nàng hôn lên má con mình, Rồi nàng nhìn Minh và cả hai mỉm cười nhìn sinh linh bé nhỏ đang nhắm mắt ngủ ngon.