Quang Minh dạng hai chân Quỳnh Phương ra rồi liếʍ vào âm đa͙σ nàng đang rỉ những giọt nước ngọt như siro khiến những tiếng rên từ trong họng nàng phát ra, hai tay cô bé nắm tóc cậu vò lại.
Quỳnh Phương thấy đau buốt trong âm đa͙σ, phía dưới có dòng máu chảy ra. Nàng nhăn mặt kêu lên khe khẽ: "Đau... đau quá... chồng ơi... em đau quá... hu...hu…"
Những cú “tấn công” như vũ bão của người chồng khiến nàng phải rên la liên hồi vì đau rát. Cơ thể phổng phao xinh xắn của nàng quặn thắt, trằn lên ưỡn lại vô vọng bên dưới cơ thể khá to con, cuồn cuộn của Quang Minh. Lòng phèo của nàng bên trong ổ bụng dưới đã chấn động muốn lộn nhào hết cả lên. Sức trai trên đỉnh sinh lực của cậu là quá sức chịu đựng của cơ thể người thiếu nữ còn đang phát dục như nàng. Cả bộ phận sinh dục và nhiều cơ quan vùng chậu của nàng đang bị quá tải trước sự làʍ t̠ìиɦ hừng hực của chồng nàng: "Áaaaaa! Em đau quá.. Hu hu hu."
Quang Minh nghe rõ rất cả nhưng chẳng hề dừng hay giảm nhẹ những cú dập lấy một chút. Cơ thể bé Phương bắt đầu rung giật trước những cú “tung đòn” rất mạnh vào “chỗ hiểm” của nàng. Cây hàng "khủng" và cứng như thép nguội của Minh rút ra, chọc vào âm đa͙σ non tơ của nàng. Cô bé như đang bị người ta dùng cực hình tra tấn thời trung cổ bằng đóng cọc gỗ “sống” vào giữa háng. Cặp chân thon dài của nàng bị banh rộng để hứng “cơn lốc” bạo hành của người chồng mà chẳng thể nào khép lại hay tự vệ gì cả.
Chỗ cái cây đằng kia, Bạch Dạ thở dài khi phải nghe tiếng rêи ɾỉ và thở nhọc vang đều đều của đôi trai gái với hai cơ thể trần truồng đang dính chặt với nhau trong vũ điệu giao hoan, người con gái đang tuổi mới lớn bị cơ thể cao to của chàng thanh niên đè lên nắc mông liên hồi trong cố gắng “thụ tinh” cho cô bé. Việc thụ tinh cho Quỳnh Phương ở tuổi này đang được Minh tiến hành với nàng một cách mạnh mẽ.
Hai chân bé Phương lúc này gần như buông lỏng không chút kháng cự nào nữa, âʍ ɦộ thì tê rần từ lâu, lan ra vùng xung quanh làm háng nàng cũng đau đến sắp mất cảm giác. Nếu cả thân mình trần truồng cả nàng không liên tục bị rung lắc, bị hất mạnh tới trước thì có lẽ lúc này nàng đã chìm vào mê man. Có cái bài nhạc sến gì đó nàng thường nghe “không đau vì quá đau”, lúc này nghĩ lại nàng thấy rất hợp.
Quang Minh ôm nàng vào lòng an ủi cô bé với lời hứa sẽ chăm sóc nàng suốt đời, cô bé nghe xong liền mỉm cười thút thít nói: "Anh nhớ giữ lời đó nha, em đã cho anh trinh tiết của em rồi đó."
Minh ôm nàng vào lòng nói khẽ: "Điều đó tất nhiên, anh sẽ chăm sóc hết mình cho em và con chúng ta."
Nàng nghe xong mỉm cười mãn nguyện rúc mặt vào ngực Minh, cậu ôm chặt lấy nàng, vuốt ve tấm lưng trần thon thả trắng trẻo mịn màng của nàng.