Nhân Gian Nổi Sóng
Chương 124 - Tiếp tục hoan lạc cùng Kiều Trúc
Màu nền
Màu tối
Mặc định
Xám nhạt
Xanh nhạt
Xanh đậm
Vàng nhạt
Màu sepia
Vàng đậm
Vàng ố
Font chữ:
Palatino Linotype
Bookerly
Segoe UI
Patrick Hand
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Chiều cao dòng:
100
120
140
160
180
200
Kích cỡ chữ:
Ôm ấp nhau một hồi, Thiên Tú tính làm thêm nháy nữa, nàng thỏ thẻ: "Đợi em làm cơm, chúng mình ăn xong rồi mới làm tiếp nhé. Thời giờ còn dài, anh gấp gáp gì." Thiên Tú cho là phải nên không có ý kiến, nàng mỉm cười hôn lên má cậu rồi xuống giường chuẩn bị bữa tối. Nửa tiếng sau Kiều Trúc đã chuẩn bị cơm tối xong, nàng tính đi tắm rồi mới cùng người yêu ăn nhưng Tú không cho, thế là Tú và nàng lại tiếp tục trần truồng như vậy ngồi ăn, mùi tinh trùng dâm khí bốc lên xung quanh. Ăn xong, nàng dọn dẹp rồi nói: "Em vào tắm, anh đợi một lát." Đợi nàng vào phòng tắm, Tú cũng len lén bước theo vào để ngắm. Nàng bất ngờ: "Ôi... anh... sao anh lại vào đây mà không về giường đợi em?" Tú cười nói: "Anh chỉ ngắm em tắm tí thôi." Thôi thì mặc kệ người yêu, cᏂị©Ꮒ thì cũng đã cᏂị©Ꮒ nhau tơi bời rồi, Kiều Trúc thoải mái quay lại tắm mặc cho Thiên Tú đứng nhìn. Nàng trèo vào bồn tắm, đứng trong đó và gạt van mở vòi sen trên đầu, nước xoè ra phủ lên thân thể đang quay lưng lại phía Tú, hai cặp mông nàng trắng phiu. Nàng vẫn đứng như thế, ngửa cổ kỳ cọ trước ngực, tay nàng xoa quanh bầu vυ" chậm rãi, tỉ mẩn. Hồi lâu sau, nàng xoay người lại để nước xối xuống lưng mà vòng tay ra sau kỳ cọ. Nàng hơi cúi người, hai bầu vυ" nàng trĩu xuống kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Tú đưa mắt xuống bên dưới, ôi cái đám lông mu đẹp quá, chỉ có tí ở trên mu còn thì trắng phau, vồng lên nhức mắt. Hai đùi nàng thon thả, trắng ngần, cái mu âʍ ɦộ hình tam giác nổi phồng ở giữa. Nước trên người nàng dồn xuống chỗ ấy chảy thành dòng xuống bồn tắm, róc rách. Lông mu đã thưa lại ướt dính vào mu nên trông lại càng mỏng hơn và khe thịt trông lại càng rõ. Rồi như đã thấy sạch, nàng lại xoay lưng về phía người yêu, ngửa mặt lên đón từng làn nước mát mẻ. Chịu hết nổi, ©ôи th!t của Tú căng lên, cậu nhẹ nhàng tiến đến ôm nàng từ phía sau, ©ôи th!t cậu chọc chọc vào mông nàng. "Ôi anh ơi, anh thật là khỏe." Kiều Trúc bất ngờ về sinh lực cường mãnh của vị vua anh hùng huyền thoại. Thiên Tú làm thinh, nở một nụ cười mãn nguyện. Cậu đưa hai tay ra trước bóp vυ" nàng, da thịt nàng mát rượi. Cô bé cố xoay người lại, hai người tiếp tục quấn quýt nhau hồi lâu, ngực nàng ép chặt lên ngực cậu, thi thoảng ©ôи th!t cứng ngắc cứ cọ vào lỗ thịt nàng. Thiên Tú dìu nàng ra giường, Kiều Trúc đẩy Tú nằm ngửa ra giường, nàng đè lên người Tú, ôi hơi thở nàng thật thơm tho. Thân thể trần truồng của nàng đang đè lên người Tú, hai tay nàng giữ chặt hai tay cậu và nàng đang chầm chậm rà lưỡi liếʍ dọc cổ người tình xuống phía dưới ngực. Cô bé le lưỡi liếʍ xung quanh đầu vυ" của Thiên Tú, những ngón tay mân mê đầu vυ" bên kia, ôi sướиɠ quá đi mất. Nàng lại liếʍ tiếp xuống dưới. "Uiiiii... của anh ra mấy lần rồi... mà nó lại to khiếp thế này cơ chứ..." Kiều Trúc thốt lên. "Bú ©ôи th!t đi emmm... aaa..." Tú hét lên. Cô bé cầm ©ôи th!t cứng ngắc dựng đứng lên, Tú cảm nhận được hơi thở nàng đang thổi vào ©ôи th!t nóng hổi rồi cái lưỡi ướt át của nàng liếʍ một đường dọc từ dưới lên đỉnh ©ôи th!t của Tú. Miệng và lưỡi nàng xoắn lấy ©ôи th!t làm vua anh hùng rên lên sung sướиɠ, được một lúc nàng ngừng lại. "sướиɠ... không anh..." Nàng tủm tỉm hỏi. "sướиɠ... sướиɠ... bú tiếp đi... em... aaaaa..." Thiên Tú giục nàng. Bé Trúc lại ngậm ©ôи th!t vào mà bú mυ"ŧ, đang mυ"ŧ trơn tru nàng lại cắn nhẹ một cái làm Tú thấy đau đau nhưng thích thú. Ôi cái lưỡi nàng cứ quấn quanh quy đầu ©ôи th!t, Tú thấy nhột quá, sướиɠ quá. Không khéo nàng làm cậu bắn ra mất. Cậu vội quờ tay xuống gạt nàng ra... "Anh raa... mất... ngừng lại iiiii... đi emmm... aaa..." Tú hét lên. Kiều Trúc khẽ cười biết người tình chịu hết nổi, nàng trườn người lên nằm sấp trên bụng cậu, hai chân kẹp hai bên, bụng áp lên bụng Thiên Tú. Nàng vòng tay ôm lấy đầu Tú, áp mặt vào cổ Tú hôn hít. Nàng uốn cơ bụng làm mông và háng nàng nhỏng lên rồi ép xuống, cái mu âʍ ɦộ mũm mĩm cọ cọ lên bụng Tú. Cậu với tay chụp lấy hai mông đang nhỏng nhỏng của bé Trúc bóp nghiến ngấu, kéo banh ra, thò ngón tay móc vào lỗ thịt âm đa͙σ đầy dịch nhầy ướt nhoét. "AAAAA... móc sâu... uuuu... hơn... đi... iiiii... uiiii... anh... aaaaa..." Nàng hét lên. Kiều Trúc bèn nhích lên, chổng mông để người tình thoải mái đút cả mấy ngón tay vào lỗ thịt của nàng. Ngón tay Thiên Tú nhóp nhép trong lỗ thịt một lúc, nước nhờn tứa ra ngày một nhiều ướt đẫm bàn tay cậu. Nàng nhổm dậy, gạt tay cậu ra rồi thò tay qua háng cầm lấy ©ôи th!t dựng lên để quy đầu dí vào giữa háng nàng, chỗ cái lỗ thịt ướt át ấy, và hạ người ngồi xuống... Ôi ©ôи th!t căng cứng đâm vào nghe "ọt" một cái ngập lút vào cái lỗ đầy ắp thịt non hồng nhờn ướt bên trong của nàng... Ngồi hẳn xuống háng Thiên Tú, nàng nhấp nhổm lên xuống, lỗ thịt của nàng nuốt chửng ©ôи th!t người tình. "Uiiiii... daaaaa... sướиɠ... nggggg... quá... anh... ơi... sâu... uuuu... quá... aaaa..." Nàng rêи ɾỉ trong sự thống khoái đang dâng trào. Kiều Trúc ngồi lên, hai tay chống lên ngực của Tú, nàng nâng người nhấp nhô, mông dập đều đều xuống háng người tình. Một lúc sau, không chịu được sự chậm rãi của nàng, Tú tự hẩy mông lên đâm ©ôи th!t tới tấp vào trong lỗ thịt của bé Trúc. Hai tay cậu ôm lấy hông nàng kéo ghì xuống, háng cậu nảy lên đập bành bạch lên háng nàng nhanh dồn dập. Những tiếng bành bạch liên tục va dập xen lẫn tiếng rêи ɾỉ không ngớt của nàng, cái giường rung lên bần bật. ©ôи th!t Tú đâm vào lỗ thịt âm đa͙σ Kiều Trúc dồn dập, mạnh và sâu quá như muốn xuyên qua tử ©υиɠ của nàng, lại nữa nàng có cảm giác ©ôи th!t của người tình càng lúc phình to ra làm căng trướng lớp thịt non hồng bên trong âm đa͙σ vốn đã co chặt khiến nàng thót người lại, nhăn mặt hét lên: "AAAAA... đau... uuuuu... quá... anh... ơiiiii... từ... từ... anh... aaaaa..." Thiên Tú lật người hất nàng nằm ngửa ra, cậu nằm đè lên người nàng, những cú dập mạnh đẩy ©ôи th!t của cậu đâm vào sâu tận cùng trong lỗ thịt của nàng. Tú ôm ghì lấy hai bên vai nàng rồi cong người dập liên hồi tới tấp xuống háng nàng. Cô bé cảm thấy đau thốn trong bụng, bặm môi chịu đựng kìm nén những tiếng kêu khi lỗ nhỏ trên cổ tử ©υиɠ mở ra chào đón ©ôи th!t của Tú chui vào bên trong. ©ôи th!t của Tú cứ to và dài ra, giờ nó đã đâm thẳng tới tử ©υиɠ của nàng. Bụng cô bé vốn phẳng lì giờ phình nhô lên. Rồi thì chịu không nổi, nàng ưỡn người lên, hai tay giữ lấy mông Thiên Tú ghì chặt. Gương mặt xinh đẹp mếu máo ngấn nước vì đau khẽ rên lên: "Uiiiii... đau... uuuu... đau... uuuu... quá... anh ơi... hu... hu..." Tú mỉm cười nửa miệng, trông thấy nàng đau thật nên nhấp chậm lại. Nhưng cũng chỉ một lúc sau, kɧoáı ©ảʍ lại dâng trào, cậu lại tăng dần nhịp dập, ©ôи th!t cứ lại chui tọt vào trong tử ©υиɠ chật hẹp. Nàng ưỡn người lên, co chân lên cao quặp vào hông Thiên Tú, hai tay ôm lấy đầu người yêu kéo xuống và áp vào miệng cậu một cái hôn trong hơi thở hổn hển đầy đau nhức trong bụng nàng... Rồi cậu thấy Kiều Trúc quíu người lại, thịt non trong lỗ thịt co bóp liên tục thắt chặt lấy ©ôи th!t của cậu. Nàng khóc vì sướиɠ pha lẫn đau đớn: "Emmm... raaaaa... sướиɠ... nggggg... uiiiii... aaaaa... sướиɠ nggggg... quá..." Đúng khi ấy thì người Tú lại căng cứng lên, cậu thấy máu mình sôi sục, hấp tấp vội vã nhịp tới tấp, nhanh hơn, mạnh hơn. Tất cả bao nhiêu sức lực còn lại cậu dồn dập trút xuống lỗ thịt âm đa͙σ Kiều Trúc. ©ôи th!t căng cứng phình bự hơn nữa khiến nàng đau quá hét lên: "A... a a a... đau quá anh... Túuuu ơiiiii..." ©ôи th!t giật giật, tinh khí bắn ào ạt đầy trong bên trong tử ©υиɠ của nàng. "AAAAA... anh... raaaaa..." Thiên Tú hét lên rồi nhịp thêm vài cái chậm dần, cậu thở hổn hển phủ phục người xuống ngực nàng. Kiều Trúc lặng im nghe dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy tràn trề trong tử ©υиɠ của nàng. "Anh... khỏe... thế..." Cô bé thì thầm. "Em có sướиɠ... không...?" Được nàng khen khiến Tú mỉm cười. "Không sướиɠ... gì hết... đau chết em..." Nàng ngân ngấn nước mắt đáp. Thiên Tú: "Nhưng sướиɠ đúng không nè?" Nàng mỉm cười gượng gạo do còn đau: "Dạ, sướиɠ lắm anh. Tiếc cho chị em quá..." Tú ngạc nhiên: "Tiếc gì hả em?" Nàng cười: "Hi hi, chị ấy không được anh cho sung sướиɠ giống như em.". Tú nói: "Nhưng anh đâu quen chị em." Nàng: "À hay em sẽ giúp anh làm quen với chị Nhi. Còn việc anh có cᏂị©Ꮒ được chị ấy không thì phải tự anh làm rồi." Suy nghĩ một thoáng cậu gật đầu: "Ừ, khi nào có dịp anh cũng muốn thử, nhờ em đấy. Chị của em cũng xinh thế cơ mà... ha ha... anh thật là có phúc." Nàng: "Thì chị ấy mới thi đỗ á hậu Miss World VN mà, em mới nhận tin nhắn của chị Nhi. Em sẽ giúp anh làm quen với chị ấy." Tú cười nói: "Quyết định vậy đi, còn bây giờ thì... cho anh cᏂị©Ꮒ cái nữa nào... ha ha..." Nàng tái mặt, quên hẳn cơn đau đang âm ĩ trong bụng vì ©ôи th!t của người yêu còn cắm sâu trong tử ©υиɠ chưa rút ra: "Úi... thôi... anh... em đau trong bụng nãy giờ, anh rút ra đi." Tú gật đầu, từ từ rút ©ôи th!t ra. Kiều Trúc mở to mắt che miệng hãi kinh khi thấy ©ôи th!t to khủng của người yêu từ trong lỗ thịt âm đa͙σ rút ra ngoài từ từ, bụng của nàng đã xẹp xuống đáng kể nhưng vẫn còn căng phồng do lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn đọng nhiều trong tử ©υиɠ. Quy đầu đã ra khỏi lỗ thịt, Tú nhìn bên trong cái lỗ thịt âm đa͙σ Kiều Trúc trống hoác thấy cả lỗ nhỏ cổ tử ©υиɠ bên trong khiến cậu khẽ cười. Tú bèn nhấn cái bụng đang nhô lên của nàng thì lập tức lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ tồn đọng kèm theo máu chảy ồ ạt như suối ra ngoài ướt cả nệm bên dưới khiến cậu và nàng hoảng kinh. Nàng thì đau quá không rướn người được chỉ khe khẽ kêu lên làm Tú nhói lòng: "Emm... đaauuu... quá... anh... ơiii... hu hu..." Tú bèn vận Thần lực mở cổng không gian lấy đồ nghề thầy thuốc chữa cho người yêu. Nhìn lỗ thịt của nàng ra máu nhiều như vậy chắc hẳn cậu làm mạnh quá làm tổn thương tử ©υиɠ của nàng, sợ sau này nàng sẽ khó có con với cậu. Thiên Tú lấy khăn nhồi nhét vô lỗ thịt của nàng để ngăn máu chảy ra. Chừng lát sau, cậu lấy khăn ra xem có vẻ máu đã ngưng chảy, còn tấm khăn như cục máu đông đặc khiến Tú thở dài xót thương cho nàng. Rồi cậu lấy thuốc rắc vào bên trong lỗ thịt của nàng, xong rồi cậu tìm trong tủ áo của chị em nàng lấy ra bộ đồ mới mặc lại cho cô bé. Dọn dẹp đâu vào đó cả rồi Tú nhìn Kiều Trúc nói: "Xong hết cả rồi, đến sáng mai vết thương sẽ lành, em cứ yên tâm nghỉ ngơi. Giờ anh phải có công việc cần giải quyết." Nàng ngoan ngoãn gật đầu nhìn cậu đầy trìu mến khẽ gật đầu: "Dạ, đừng lo cho em. Em tự chăm sóc mình được mà. Anh cứ lo công việc của mình." Tú hôn lên môi bé Trúc rồi nói: "Ừm, ngoan lắm, anh đi đây." Nàng khẽ cười đáp: "Cảm ơn anh đã cho em biết cảm giác sung sướиɠ đầu đời ạ." Tú bật cười: "Em thật là... thôi anh đi." Nói rồi cậu quay người tiến về phía cửa còn Kiều Trúc vẫn nhìn theo người con trai mà nàng đã tin tưởng trao trinh tiết của mình...
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Ngôn tình Sắc, Sủng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài