Nhân Gian Nổi Sóng

Chương 109 - Huỳnh Thư gây bất ngờ

Trước Sau

break
Kết thúc một ngày bộn bề, lúc Thiên Tú chuẩn bị đóng cửa nhà tắm công cộng thì Huỳnh Thư xuất hiện làm cậu ngạc nhiên, thốt lên: "Không phải tối nay em bận học thêm à?"

Nàng cười hì hì: "Người ta nhớ anh nên cúp một bữa mà, không được à?"

Cảm động vì tình yêu cô bé dành cho mình, Thiên Tú ôm lấy nàng vào lòng. Chịu không nổi, cậu vật nàng xuống nền nhà cái "bịch", vội vã cởi bỏ quần áo trên người Huỳnh Thư ra, nàng thẹn thùng: "Làm gì mà vội thế?"

Tú đáp: "Anh chịu hết nổi rồi."

Nàng lắp bắp: "Nhưng em chưa tắm."

Tú mặc kệ: "Có sao đâu, anh thích mùi hương hiện giờ trên người em. Làm xong lát tắm, được không bé cưng?"

Nàng đỏ mặt: "Dạ, theo ý anh vậy."

Thiên Tú ngắm nhìn thân thể lõa lồ của người yêu: làn da căng tràn trơn bóng đầy sức sống, mái tóc mượt mà, gương mặt xinh đẹp, mắt to, mũi cao, bờ môi chúm chím, cặp vυ" đầy đặn ngạo nghễ vươn cao điểm lấy núm hồng như ngọc, bắp đùi non da em bé, đôi chân thon dài, giữa đôi chân à nơi huyền bí và mị hoặc nhất, hai mép thịt trắng hồng khép chặt kín kẽ, gò mu mọc mấy sợ lông thưa thớt.

Thời gian như đọng lại, Tú đê mê trước thân thể trần truồng của Huỳnh Thư, dục hỏa trong cậu bùng cháy, cậu như mãnh thú nghiến ngấu đôi môi mọng của nàng. Theo bản năng, sau đó Thiên Tú quay sang hôn bầu vυ" nàng, từ vυ" hôn dài lên cổ, hôn vào gáy làm tăng thêm phần rung động rồi hôn dần lại xuống vυ".

"Ôi, Thiên Tú... ưm…” Nàng khẽ thì thầm.

Thiên Tú một tay bóp vυ" một tay mò mẫm lay lay âm hạch nhỏ bé. Chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ khắp ngóc ngách cơ thể, âm đa͙σ của nàng giờ đây nhô cao và căng cứng trông thật ngon lành, âm hạch khuất sau mồng đốc bây giờ đã nhô cao một chút, từng giọt dịch nhầy chảy ra ướt cả hai mép âʍ ɦộ và lan ra ướt luôn hai bắp đùi trắng của nàng. Không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nàng rêи ɾỉ van nài: "Ưm, vào trong em đi anh."

Mắt nàng nửa nhắm nửa mở đắm đuối nhìn người tình như van lơn mời mọc, cơ thể nàng đang bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến tột cùng nên vội banh hai chân ra để Tú đút ©ôи th!t vào được dễ dàng, lỗ âm đa͙σ đang mở hé ra đỏ hồng ươn ướt mời gọi.

Thấy vậy Tú cầm ©ôи th!t ma sát theo chiều dọc khe thịt.

"Anh ơi… em chịu hết nổi rồi… anh mau đút vô đi… lẹ đi anh… ưm… ưm… ư… ư…” Nàng há miệng rêи ɾỉ.

Tú banh háng nàng ra thật rộng, để cho thấy rõ cái âm đa͙σ nhỏ nhắn mà huyền diệu, rồi nhét chầm chậm và khiêm tốn cái ©ôи th!t của mình vào bên trong âm đa͙σ nàng.



Quy đầu khổng lồ của Tú cắm thẳng vô âm đa͙σ nàng, cơ vòng âm đa͙σ nàng liền siết chặt chỗ tiếp giáp của đầu khấc với thân dươиɠ ѵậŧ như cọng dây thun khiến cẫu khựng lại đó, ©ôи th!t như con trăn khổng lồ từ từ nhích vô cái lỗ đầy ắp thịt hồng sâu nóng bỏng ẩm ướt của nàng với sức mạnh không gì cản nổi.

Âm đa͙σ nàng bị nong chặt cứng đến độ nàng cảm nhận được sự lồi lõm gân guốc ©ôи th!t của Thiên Tú chiếm lĩnh từng phân trong âm đa͙σ nàng và cuối cùng thì cậu cũng đóng ngập được ©ôи th!t to tướng của mình vô người nàng. Tư thế đâu đó đã sẵn sàng. Hai tay theo bản năng vịn lấy bờ vai của Huỳnh Thư rồi bắt đầu nhịp… Cả hai cùng rên lên ư hử.

"Ưm… ưm… ah… ahhh…”

"Ứ… ứ… ưmmm… ưmm… sướиɠ quá đi mất anh ơi… mạnh thêm… mạnh thêm… nữa… đi… ưm…" Nàng lớn giọng khuyến khích người tình.

Rút ra đâm vào cho tới khi cả hai thân thể rã rời… không còn chịu đựng được nữa. Một dòng tinh khí ấm nồng của Tú bắn vọt phụt vào bên trong tử ©υиɠ của nàng. Sung sướиɠ cộng lẫn với đê mê tột đỉnh, Tú không vội rút ©ôи th!t ra mà cứ để yên như thế trong âm đa͙σ Huỳnh Thư. Âm đa͙σ nàng co thắt liên hồi như muốn vuốt ra hết những tinh khí trong ©ôи th!t Thiên Tú.

Một lúc sau, Huỳnh Thư đang mơ màng thì nghe được một âm thanh thật khẽ. Đó là âm thanh bước chân vào bể tắm, thì ra Thiên Tú đang bế nàng trên tay đi vào bể tắm. Cậu đặt nàng ngồi xuống, hôn lên má nàng nói: "Tụi mình tắm chung nha!"

"Vâng ạ!" Huỳnh Thư ngại ngùng đáp…

Nàng và cậu cùng nói chuyện trong làn nước mát lạnh đang tỏa ra từ búp sen, nước lạnh mát làm Tú tiêu tan những mệt nhọc. Bây giờ cậu thấy mình khỏe và sung sức trở lại.

Thiên Tú cọ lưng cho Huỳnh Thư một cách cẩn thận và nhẹ nhàng vào tấm lưng trần trắng nuột của nàng, ngược lại nàng cọ mình cho cậu, kỳ cọ xong nàng vuốt nhẹ dọc hai sống lưng làm cậu nổi cả gai ốc lên. Sự cọ xát và vuốt ve của nàng làm cậu hứng lên, ©ôи th!t căng cứng như thanh thép, rồi Tú ôm chầm lấy tấm thân ngọc ngà trắng muốt của nàng, hôn vào má, vào cổ, vào cặp căng tròn…

Thiên Tú nói qua hơi thở: "Em cho anh lần nữa nhé!"

Huỳnh Thư chưa kịp trả lời thì Tú đã nhào tới. Đôi môi hé mở khao khát hôn rít lấy môi nàng.

Nàng thở gấp, hôn rít lấy môi cậu: "Ưm… ưm…”

Cô bé toàn thân mê ly, cảm giác chất mật của mình bị Tú cướp đi toàn bộ, mà nước miếng của cậu cũng như hồng hà vỡ đê tiến vào miệng nàng.

Không biết qua bao lâu, môi của nàng có chút sưng đỏ, Tú rốt cuộc tách ra. Một sợi dây bạc trong suốt ướt đẫm nối liền khuôn miệng hai người, gò má Huỳnh Thư đỏ như đào chín, ánh mắt mơ màng chưa thoát khỏi cơn mê…​
break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc