Lyon đại lục rất rộng lớn, vũ lực được tôn sùng lên đỉnh vinh quang. Cũng chính vì đại lục rộng lớn như vậy nên quân đội lục chiến luôn là nòng cốt trong lực lượng quân sự của mỗi quốc gia. Cũng giống như ở Địa Cầu trải qua hàng ngàn năm chiến tranh, các loại binh chủng mới, hiện đại liên tiếp ra đời nhưng nếu công thành, chiếm đất thì không ai có thể giành với lục quân được. Ví dụ như ngươi không thể đem một chi không quân hoặc hải quân đi chiếm đóng một vùng đất nào đó được, hoặc giả dù là lực lượng tăng thiết giáp cũng không thể thực hiện được nhiệm vụ đó. Đóng giữ là nhiệm vụ của bộ binh, từ khi sinh ra vốn đã là như vậy. Lục quân của các đế quốc tại Lyon đại lục cũng như vậy, có rất nhiều binh chủng. Nhưng nói đến vương bài của họ thì chỉ có hai loại. Thứ nhất là cường đại trọng trang kỵ binh và thứ hai chính là lực lượng không kỵ.
Không kỵ là tên gọi chung cho các lực lượng cưỡi ma thú chiến đấu trên không như Zenit đế quốc là Sư thứu kỵ sĩ, Ala đế quốc là Thiên mã kỵ sĩ, Tinh Hà đế quốc là Lôi ưng kỵ sĩ,… Mỗi kỵ sĩ này đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của các đế quốc, mỗi người đều có thực lực cường đại, ít nhất cũng phải ở cấp đấu Vương trung kỳ.
“Cường nỏ chuẩn bị”.
Nhìn đám chấm đen phía xa đang tiến lại gần Duss biết rằng đối phương đã xuất động Sư thứu kỵ sĩ. Nếu là bình thường trên chiến trường hắn sẽ cho Thiên mã kỵ sĩ xông lên đối chọi với không quân đối phương bởi vì hơn ai hết Duss hiểu được sự nguy hiểm của một chi quân đội cơ động trên không là như thế nào, mặc dù cường nỏ có thể bắn rụng được Sư thứu nhưng dễ bắn trúng lắm sao? Xác xuất tựa như cao xạ bắn phản lực vậy, huống chi thời gian lên đạn cho cường nỏ khá lâu. Thế nhưng lần này hắn không thể nào xuất động Thiên mã kỵ sĩ. Hắn muốn chơi lớn, nhanh chóng kết thúc chiến tranh. Vừa rồi tin tức từ Bridge truyền lại tình thế có vẻ không được ổn cho lắm.
Duss quay sang phó tướng bên cạnh nói.
“Tiếp theo do ngươi chỉ huy thủ thành”.
Nói xong liền tiêu sái hướng về phía quân Zenit bay đi. Bên kia Tam vương gia cũng nhìn thấy liền cười khổ nói với Garen.
“Hôm nay tên này điên rồi, Garen, tiếp theo do ngươi chỉ huy”.
Nói rồi cũng hướng Duss mà bay lên. Bây giờ trận chiến của những cường giả mới bắt đầu. Trên không trung Tam vương gia đắng chát nói.
“Ta nói bọn ta cũng không cố ý đánh gấp pháo đài của các ngươi, ngươi có cần phải tinh trùng lên não như vậy không hả?”.
“Đó là việc của ngươi. Nghe nói ngươi cũng đã một chân bước vào Thần cấp, vậy hãy để ta lĩnh giáo vài chiêu đi”.
Duss lạnh nhạt nói, trên tay xuất hiện một cự kiếm dài bằng thân người, bên trên khắc đầy hoa văn màu hoàng kim thế nhưng bao quanh cự kiếm là từng tia lôi điện màu tím lập lòe. Tam vương gia kinh dị nói.
“Ngay cả kim sư lôi kiếm ngươi cũng đem ra, thật là muốn chơi lớn rồi, không được, ta phải về nói cho bọn hắn để phòng”.
Vừa nói Tam vương gia liền xoay người muốn bay xuống, thế nhưng trong chớp nhoáng một tia đấu khí lướt qua cắt mặt hắn. Duss tay nắm thành quyền nói.
“Ta cho ngươi đi sao?”.
“Haz, vậy ta phải cung kính không bằng tuân mệnh rồi”.
Tam vương gia thở dài trên tay cũng xuất hiện một cây trường thương màu bạc kim tỏa ra ánh sáng quang minh chói mắt, tiếp đó giữa không trung lại xuất hiện một lỗ hổng cự đại, một đầu sư thứu to lớn lạ thường từ phía trong chui ra, bờm xung quanh cổ lập lòe màu hoàng kim chứng tỏ thân phận của nó – Sư thứu vương. Tam vương gia cười hắc hắc nói.
“Ta nhớ Hoàng kim sư vương của ngươi là không bay được đi”.
Duss hừ lạnh một tiếng, Tam vương gia nói cũng không hề sai. Trên bầu trời Sư thứ vương mới là bá chủ, còn trên lục địa chính là Hoàng kim sư vương. Giả sử Sư thứu vương gãy cánh rơi xuống mặt đất Hoàng kim sư vương chỉ cần một tát là đủ đánh hắn thành thịt nát. Thế nhưng vấn đề là Hoàng kim sư vương sẽ không bay.
Đối với đấu pháp của Tam vương gia Duss cũng không lạ gì cười lạnh nói.
“Vậy ta để sư vương đánh nhau với binh lính của ngươi chắc cũng không phạm quy đi”.
Vừa dứt lời một tiếng gầm vang vọng cả trời đất, lục địa như rung lên, một tòa uy áp thả ra như muốn tất cả mọi sinh vật phải quỳ phục dưới chân nó. Dưới tường thành một lỗ đen lại xuất hiện, bên trong bước ra đầu tiên là một đầu sư tử uy vũ thân cao hơn hai mét, dài tới bốn mét, toàn thân là một màu vàng kim, đôi mắt lập lòe hung bạo. Đây chính là biểu tượng của gia tộc Bonaparte – Hoàng kim sư vương. Theo sau đó cổng thành liền mở rộng, một chi kỵ sĩ hạng nặng toàn thân giáp đen, hai bên cầu vai là hình đầu sư tử, ở giữa ngực là hoa văn hoàng kim sư mà bên dưới thân tọa kỵ mỗi người đều là một đầu hoàng kim sư tử.
“Đây là?”.
Tam vương gia bất ngờ nhìn đội quân này, như chợt nhớ ra điều gì thất thanh kêu lên.
“Đây là thủ hộ hoàng kim sư vương vệ đội”.
Tương truyền gia tổ tiên gia tộc Bonaparte là Napoleon Bonaparte lúc còn trẻ liền cứu được một đầu hoàng kim sư tử ấu kỳ liền đem đi nuôi dưỡng bên mình, từ đó một người một thú trở thành đôi bạn tri kỷ luôn xông pha lên tuyến đầu của chiến trường. Napoleon từ từ đột phá lên đến Thần ấp cường giả mà hoàng kim sư tử năm nào cũng không chịu thua kém tấn cấp thành Hoàng kim sư vương. Thế nhưng khi đó đại chiến giữa hai đại lục lại nổ ra, cường giả vẫn lạc hàng loạt. Sau một trận đại chiến long trời lở đất Napoleon mất tích mà người của gia tộc Bonaparte cũng chỉ phát hiện được Hoàng kim sư vương nằm thoi thóp trên mặt đất liền đem về cứu trị. Không ai biết Hoàng kim sư vương có cứu được hay không, có người nói rằng Hoàng kim sư vương đã chết, gia tộc Bonaparte cũng lấy gia huy của mình là hoàng kim sư tử. Lại có người nói Hoàng kim sư vương được cứu sống trở thành Thần thú thủ hộ cho gia tộc Bonaparte. Mà thủ hộ hoàng kim sư vương vệ đội chính là những đệ tử của gia tộc Bonaparte xuất sắc được hoàng kim sư tử nhất tộc chấp thuận ký kết khế ước bình đẳng mà trở thành chiến hữu.
Đối với truyền thuyết này trước đây Tam vương gia không hề tin tưởng. Thế nhưng sự thật ở trước mắt là chi trăm người Hoàng kim sư tử kỵ sĩ này chính là đang giết chóc quân đội của hắn. Không, phải nói là tàn sát mới đúng. Không một ai có thể cản nổi bước chân của bọn hắn. Thủ hộ hoàng kim sư tử vệ đội một đường máu tanh giết thẳng đến trung quân của Zenit, chính thức va chạm với một vạn sư thứu kỵ sĩ mà không hề rơi xuống hạ phong. Thế nhưng Tam vương gia cũng nhận ra đầu Hoàng kim sư vương này cũng là một đầu mới tấn cấp “Vương” vẫn còn rất “trẻ”. Không phải là đầu thần thú như trong truyền thuyết.
“Ta nói trận chiến này các ngươi không thể thắng đấy”.
Duss lạnh nhạt nói. Khi xuất đội hoàng kim sư vương vệ đội thế cục của chiến trường cũng đã bắt đầu dịch chuyển hướng về phía Ala, quân đội của Zenit tan vỡ cũng chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Tam vương gia lần đầu tiên nghiêm túc nhìn Duss nói.
“Cũng chưa chắc, không phải vẫn còn cuộc chiến của ta và ngươi sao”.