“Tiểu mỹ nhân, ngươi đừng ngoan cố nữa, rồi lát nữa thôi ngươi sẽ tình nguyện quỳ gối phục thị ta. Ha ha”
Trong phòng Elena có bốn thân hình nam tử đang đứng cười nhạo cô, còn Elena thì bị trói gô trên giường, miệng bị bông vải nhét vào chỉ phát ra được những tiếng ô ô khuất nhục. Cô không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết bốn người này đột nhiên xông vào phòng trói cô lại rồi cho cô ăn một thứ thuốc gì đó và nó làm cô rất khó chịu.
“Ngươi chắc chắn thân thế cô ta chứ?”
Tên đầu lĩnh mặc áo đen nói. Tên thuộc hạ vội vàng xum xoe.
“Vâng thưa thiếu gia, nàng ta là Elena Vladislavovna, là con gái của một tiểu quý tộc thành Bayer, là một trong những hoa khôi của Hoàng Gia học viện.”
“Tốt lắm, xong việc rồi ta sẽ thưởng cho ngươi.”
Tên đầu lĩnh khen ngợi, tên thuộc hạ như chó vẩy đuôi vội vàng tạ ơn, thế sống, thề chết trung thành.
Elena trong lòng càng cảm thấy không ổn, cả người cô đột nhiên nóng bừng lên, trong lòng một cổ dục hỏa không biết tên đang nhen nhóm bùng cháy, cô cố vùng vẫy mong thoát khỏi trói buộc nhưng sợi dây xiết rất chặt, thậm chí còn in nhưng vết hằn thâm tím trên tay cô. Tên đầu lĩnh thấy vậy cười dâm bỉ ổi nói.
“Tiểu mỹ nhân, cảm thấy thế nào, muốn rồi phải không, cầu xin ta đi.”
Nói vội hắn vươn tay định chạm vào người cô. Một cảm giác khuất nhục dâng lên trong Elena, hai hàng nước mắt chảy dài trên gương mặt xinh đẹp, đột nhiên trong đầu cô lại hiện lên một bóng hình, người thanh niên mặc áo bào tím viền vàng, mái tóc che khuất đi một bên mắt thần bí.
“Dừng tay lại, lôi độn Thiên Điểu (Chidori)”
Ầm một tiếng, cửa sổ vỡ tung, Franz trên tay là một quả cầu điện quang rực sáng, phát ra tiếng rít rít như hàng ngàn con chim cùng kêu vang vậy. Khi nãy nói chuyện với Alex hắn lộ ra khí tức Thượng nhẫn, thần thức cũng tỏa ra và phát hiện trong phòng Elena có một vài khí tức xa lạ, nên hắn vội vàng chạy đến và phát hiện ra tình huống này. Franz phẫn nộ xông vào lao thẳng đến tên đầu lĩnh đang định chạm vào Elena, Thiên Điểu trên tay đánh thẳng vào ngực hắn.
“Bành”
Franz bị đánh văng ra, hắn kinh hãi nhìn bóng người trước mắt, là một trung niên mặt áo bào đen, trên tay còn có một thanh Thập Tự kiếm, chính hắn khi nãy đã dùng một kiếm chém tan Thiên Điểu của Franz.
“Ầm”
Lúc này Alex cũng phá cửa xông vào, theo sau là Leona cùng cận vệ Tia Chớp, Natasha và Kasuo. Trên mặt ai cũng kèm theo vẻ tức giận cùng xấu hổ. Không ngờ dưới sự canh gác của hai Tử thần và cận vệ Tia Chớp mà lại để có người xông vào trạch viện dễ dàng như vậy.
Franz khẽ liếc nhìn Elena đang nằm trên giường, có vẻ như khi nãy tinh thần cô quá bị kích động nên đã ngất xỉu, nhưng trên gò má vẫn còn hai dòng lệ ướt đẫm. Franz nghiến chặt răng, gầm ra từng chữ.
“Các…ngươi…đều…phải…chết.”
Franz ngước mặt lên, đôi mắt từ khi nào đã chuyển thành một màu đỏ quỷ dị, đồng tử biến thành hình một mảnh phi tiêu ba cánh màu đen xoay tròn trong mắt. Đây chính là trạng thái Vạn Hoa Đồng Tả Luân Nhãn, Franz đã lựa chọn đôi mắt của Itachi để làm vũ khí của mình. Nhiệt độ trong phòng hạ xuống, xung quanh là một màn sát khí u ám bao trùm, trong phòng ánh sáng heo hắt, yếu ớt từ bên ngoài càng làm nổi lên màu đỏ của Tả luân nhãn, nhìn Franz bây giờ đã không còn là một con người nữa, hắn chính là một con quỷ. Tả luân nhãn – đôi mắt bị nguyền rủa, còn được gọi là sự nguyền rủa của thù hận. Một khi người có Tả luân nhãn càng lún sâu vào thù hận và căm gét thì sức mạnh của đôi mắt càng phát huy mạnh mẽ hơn.
“Em trai”
“Thiếu gia”
Leona và Natasha rên khẽ, cả hai đều chưa từng chứng kiến Franz như thế, nhất là Leona, cô còn chưa được thấy Tả luân nhãn bao giờ. Bởi vì khi tiến hóa thành Vạn hoa đồng tả luân nhãn thì mỗi lần sử dụng thị giác của nhẫn giả sẽ bị mất đi một chút cho đến khi mù hoàn toàn nên Franz rất ít khi sử dụng nó. Leona cảm thấy xung quanh như có một con quỷ khác máu đang bay lượn, lòng cô chợt lạnh đi, lạnh đi…
“Không tốt. Quang chi thủ hộ.”
Alex hô lên một tiếng, đứng chắn trước người của Leona, chiếc thuẫn trên tay trái phát ra một ánh sáng trắng thần thánh chống đỡ lại với khí tức tà ác màu đỏ. Trung niên nhìn thấy hoàn cảnh không tốt liền nói.
“Mau bảo vệ thiếu gia rời khỏi đây.”
“Muốn chạy? Đâu có dễ.”
Franz cười lên khanh khách, tiếng cười như ma quỷ từ mười tám tầng địa ngục hiện lên vậy làm người ta cảm thấy lạnh sống lưng.
“”Yaaa”
Franz gầm lên một tiếng, Kusanagi rực sáng điện xà hung hăng bổ xuống đầu của trung niên. Người đàn ông thầm hô không ổn vội vung kiếm đón đỡ, đấu khí màu vàng cuồng bạo tỏa ra làm không khí trở nên ngột ngạt, đồ đạc trong vòng vỡ tung, chỉ có chiếc giường mà Elena đang nằm không bị ảnh hưởng chút nào, xung quanh nó có một vòng bảo hộ năng lượng màu xanh nhạt. Lúc này cận vệ Tia Chớp cũng xông lên nhưng bọn hắn liền nhận ra mình không phải đối thủ của đám người áo đen. Natasha và Kasuo liên thủ mới chặn lại được một tên, Alex cùng Leona gật đầu một cái rồi chia nhau chặn hai tên còn lại.
Giao đấu một vài hiệp Franz cũng nắm được đại khái thực lực của trung niên này, tầm ở đấu Hoàng trung kỳ. Hắn cười gằn một tiếng.
“Không ngờ đường đường là một đấu Hoàng lại đi làm cái chuyện cưỡng hiếp dân nữ này.”
Trung niên chỉ hừ lạnh một cái nói.
“Mỗi người thờ một chủ, ngươi nên để chúng ta rời đi, thiếu gia chúng ta là người nhà gia tộc Carlos, nếu ngươi để chúng ta đi thì sẽ xóa bỏ mọi chuyện, xem như chưa có gì xảy ra.”
“Thả các ngươi đi, được, nhưng để cái mạng lại.”
Franz cười ha hả, kiếm quang lại càng nhanh hơn, hắn gầm lên.
“Tam nhật nguyệt chi vũ.”
Như mọi lần kiếm ảnh tạo thành một cánh bướm dập dờn nhưng lần này lại càng tinh diệu hơn, cứ y như là một cánh bướm thật vậy. Kusanagi vẽ một đường cong đẹp đẽ chém thẳng vào vai của trung niên. Trung niên cũng chỉ hừ lạnh một tiếng.
“Tiểu xảo thôi, thổ hoàng đấu khí, nhất trảm kiếm.”
Thập tự kiếm tỏa ra đấu khí màu vàng mãnh liệt đâm vào kiếm quang, trong phút chốc phát tang cánh bướm, đâm về ngực Franz. Nhưng Franz lại xuất hiện phía trên chém xuống, không ngờ trung niên cười lạnh.
“Biết ngay ngươi ở đây, chết đi, nhị trảm kiếm”
Đấu khí màu vàng xuất ra khỏi kiếm bay về phía Franz. Franz nhìn thấy nhưng không kịp tránh nữa rồi. Hắn vội quát.
“Lôi độn: Lôi chấn”
Điện xà từ trong người hắn tỏa ra ngan cản đấu khí nhưng nhanh chóng bị phá tan, tranh thủ lúc đấu khí bị chậm lại, Franz kết ấn.
“Thế thân thuật”
Vừa lúc đó Đấu khi chém vào người hắn, bành một tiếng, thân thể Franz biến thành một cái bình ngọc bị chém vỡ tan.
“Phù, nguy hiểm thật.”
Franz nhảy xuống mặt thất thở ra một hơi. Đấu hoàng quả nhiên là khó đối phó mà. Trung niên cũng kinh ngạc vô cùng, không ngờ thiếu niên trước mặt này thực lực lại cường đại đến như vậy. Hắn thở dài nói.
“Tiểu tử, phải nói ngươi chính là nhân tài kiệt xuất ngàn năm có một, nhưng đáng tiếc, ngươi phải chết.”
Phía ngoài Kasuo cùng Natasha vẫn đang kiềm hãm một tên áo đen, tên này thực lực đã đạt đến đấu Vương nhưng với sự nhanh nhẹn của shinobi thì hắn không thể đụng đến một sợi tóc của hai người trẻ tuổi này. Chiến đấu lâu dài Kasuo cảm thấy thể lực có chút giảm sút. Hắn thế mạnh là nhẫn thuật nên giao chiến lâu dài là bất lợi đối với hắn, ngược lại Natasha dựa vào Bạch nhãn liên tục né tránh công kích của tên áo đen, đôi khi còn phản kích hắn một cách khó chịu. Kasuo nói.
“Natasha, yểm trợ ta, chuẩn bị kết thúc chiến đấu.”
“Vâng”
Kasuo rời khỏi vòng chiến, áp lực của Natasha ngày càng nặng hơn. Nhưng cô bé mười một tuổi vẫn kiên trì, Bạch nhãn được cô vận dụng đến mức tận cùng, né thoát các đòn đánh của đối phương. Kasuo thoát khỏi vòng chiến liền vội kết ấn. Ấn cuối cùng, ngón trỏ và ngón giữa hai tay nhập thành chỉ Kasuo quát.
“Natasha, tránh ra.”
Natasha nghe vậy vội thoát khỏi vòng chiến.
“Hỏa độn: Đại hỏa long chi thuật”
Kasuo phun ra một vòi rồng lửa cực lớn lao đến tên áo đen. Tên đó thầm hô không tốt vội vận đấu khí bảo hộ thân thể. Hỏa long đụng đến đấu khí thì bị chặn lại. Kasuo vội hô lên.
“Natasha, lên”
Natasha gật đầu trượt chân về phía bên phải, tay trái thành quyền thu về bên hông, tay phải đấm về phía màn chắn đấu khí.
“Bát quái thủ phá sơn”
Ầm. Đấu khí hộ thể vỡ nát, tên đấu vương bị hỏa long bao trùm thiêu cháy kêu lên từng hồi thảm thiết. Hắn lăn lộn dưới đất mong có thể dập tắt ngọn lửa nhưng hỏa long vẫn cứ thiêu đốt hắn. Lát sau một đời đấu Vương chỉ còn lại đống tro tàn.
“Đám nhỏ xong rồi, chúng ta cũng phải nhanh lên thôi Alex.”
Leona nói. Hai người đánh nhau cơ bản rất nhẹ nhàng, mặc dù hai tên áo đen còn lại cũng là đấu Vương nhưng tên thiếu gia sức chiến đấu không cao ngược lại trở thành gánh nặng. Alex gật đầu nói.
“Được rồi Leona, bắt sống bọn chúng.”
“Tốt.”
Leona bắt đầu niệm chú ngữ, Alex tay cầm thuẫn chắn trước người cô. Tên áo đen kia cảm thấy không ổn liền lao lên nhưng Alex thoải mái cản lại. không biết có phải vì nôn nóng quá hay không mà tên này cứ liên tục lao lên, thực lực đấu Vương phát huy ra cũng chỉ được tám phần. Thấy thế Alex nói.
“Chắc không cần em ra tay rồi Leona.”
Tấm thuẫn phát ra ánh sáng chói mắt. Alex quát.
“Thần thánh thẩm phán, đột tiến”
Alex lao lên, tấm thuẫn nặng nề đập vào ngực của tên áo đen làm hắn bay ra xa, miệng phun máu nằm yên bất động. Alex gãi đầu xấu hổ nói.