Trong phòng, Lâm Thiên Y đang ngồi trước bàn trang điểm chải tóc thì cảm nhận được vòng tay ôm chặt mình từ phía sau. Cô mĩm cười xoay người lại đã thấy Cố Nhậm Luân tựa đầu vào vai mình, lười biếng đáp:
- "Em không quan tâm đến anh gì cả."
Nghe anh nói thế cô liền đưa tay nhéo nhẹ vào hai bên má của người đàn ông. Hiện tại anh đã là ông bố một con thế mà lại giống như một đứa trẻ trước mặt cô vậy. Một lúc sau, anh lại nói tiếp:
- "Hay là chúng ta sinh thêm một đứa nữa."
- "Cái gì? Em sinh Thiên Ngọc đã sợ hãi lắm rồi."
- "Nhưng anh muốn có một đứa con trai để bầu bạn cùng với con bé."
Nhìn bộ mặt đáng thương của anh khiến cô không thể nào chối từ được, cô gật gật đầu khiến anh vui mừng sau đó cùng cô nhảy lên giường mà bắt đầu. Tiếng đùa giỡn vang lên khắp cả phòng.
Về phía cặp đôi Cố Nhậm Đức và Cao Mẫn Di, sau khi hôn lễ kết thúc cả hai trông vô cùng mệt mỏi chỉ ngồi lặng yên trên chiếc giường trải đầy hoa. Người đàn ông trước mặt bộ dáng luống cuống chỉ biết nghịch nghịch hai đầu ngón tay. Trông anh có vẻ khá căng thẳng bởi vì đây là đêm động phòng đầu tiên của hai người. Đến khi anh quyết định mở miệng muốn nói gì đó thì người bên cạnh đã lăn ra giường mà ngủ say. Cao Mẫn Di hôm nay uống khá nhiều rượu thế mà cô lại ngủ ngon đến thế. Cố Nhậm Đức khẽ hôn lên môi cô sau đó bế cô đặt nằm ngay ngắn trên giường.
Tập đoàn Nhật Kim sau này do Cố Nhậm Thành điều hành. Ông chau mày nhìn người bạn già bên cạnh của mình Cao Thịnh Phát ngán ngẫm nói:
- "Cuối cùng thì hai chúng ta vẫn không được sống một cuộc sống an nhàn, hưởng lạc."
Nghe ông nói thế Cao Thịnh Phát liền bật cười, đáp:
- "Bản thân tôi cũng vậy, vốn tưởng bàn lại công ty chờ con rễ quản lí, cuối cùng nó cũng chỉ biết vùi đầu vào vợ mà bỏ bê công việc."
Kể từ sau khi kết hôn, Cố Nhậm Đức và Cao Mẫn Di quyết định bay sang Canada để hưởng tuần trăng mật. Còn vợ chồng Cố Nhậm Luân sau khoảng thời gian cố gắng, cuối cùng Lâm Thiên Y cũng đã hạ sinh cho anh một đứa bé trai kháu khỉnh. Anh ngoan ngoãn ở nhà làm một người cha gương mẫu, cùng cô chăm sóc các con. Thi thoảng rảnh rỗi thì ghé sang Nhật Kim để quan sát tình hình. Trợ lí Tống Tử Du và Hà Ôn Kỷ ngày càng bận rộn. Họ không những xử lí công việc của mình còn phải báo cáo tình hình công ty cho cấp trên của mình.
Về phía Lâm Thiên Ân, anh đã hoàn toàn từ bỏ tình cảm riêng tư mà tập trung gầy dựng lại Lâm gia khiến Trần Tú Anh và Hạ Phương Trinh không khỏi tự hào. Cuối tuần lại lái xe đến biệt thự Cố gia để thăm mẹ con Thiên Y. Nhìn cô bây giờ có một cuộc sống hạnh phúc khiến anh cũng vui lây. Đứa con gái Thiên Ngọc rất thích anh, suốt ngày cứ quấn quýt không rời đòi anh chở đi chơi. Lâm Thiên Ân cưng chiều đứa cháu này hết mực. Tất cả những món đồ chơi mà con bé thích, anh đều mua hết.
Hôm nay, vợ chồng Cố Nhậm Luân đến viếng mộ Lâm Lĩnh. Trên tay cô còn dắt theo hai đứa trẻ, ánh mắt ngây thơ nhìn về mộ phần trước mắt. Lâm Thiên Y đặt xuống một bó hoa cúc, nhìn lên di ảnh của ông, mĩm cười nói:
- "Cha, hôm nay vợ chồng con đến thăm cha cùng với hai đứa nhỏ. Bọn chúng rất ngoan, cả mẹ và mẹ cả hai người đều sống rất vui vẻ. Cha hãy yên tâm mà an nghỉ nhé."
Một tháng sau, tất cả mọi người đều bất ngờ khi hay tin Cố Nhậm Đức đã trở thành một ông chủ nhà hàng ở Canada. Được sự ủng hộ của Cao Mẫn Di, anh đã tự tin mở một nhà hàng và đích thân xuống bếp hướng dẫn các nhân viên. Sau khi đứa con trai út đã chập chững bước đi, Cố Nhậm Luân cũng chính thức trở lại Nhật Kim với vai trò là tổng giám đốc. Mỗi khi tan ca liền lập tức trở về nhà mà ôm hôn hai đứa nhỏ. Tiếng cười ở khắp nơi trong Cố gia. Sau bao lần tưởng chừng như đổ vỡ, cuối cùng tất cả bọn họ đã có được một mái ấm thật sự. Tình cảm gia đình là một thứ gì đó rất trân quý.