Người Tôi Yêu

Chương 46 - Chương 46

Trước Sau

break
Trên mũi Hứa Đường vẫn còn dán băng gạc, Chu Hiểm lại không có chú ý động tác nên chạm vào khiến cô đau đến lập tức kêu lên một tiếng. Chu Hiểm bị dọa sợ đến mức vội vàng lui về: “Sao rồi?

Hứa Đường đưa tay chạm vào băng gạc trên lỗ mũi, nước mắt lưng tròng nhìn anh: Anh nhẹ một chút, tại sao lại giống cầm thú như vậy.

Đối với chuyện Hứa Đường an toàn trở lại Chu Hiểm vẫn còn chưa có cảm giác chân thực nên mới vừa rồi lúc cúi đầu hôn cô thì vẫn còn tưởng là đang ở trong mơ. Hiện tại khi Hứa Đường vui vẻ tranh cãi với anh thì anh mới cảm thấy à, người này thật sự là Hứa Đường, rõ ràng chỉ mới xa cách mấy ngày mà lại giống như đã trải trải bãi bể hóa thành nương dâu vậy (ý là rất lâu).

Hứa Đường vốn đã chuẩn bị ứng phó với sự đùa giỡn của Chu Hiểm sau đó, ai ngờ anh lại nhìn cô thật sâu, im lặng không nói gì.

Trong lòng cô lo sợ nên đưa tay đẩy anh một cái: “Sao, sao rồi?

Hứa Hải Đường.

Giọng nói của Chu Hiểm hết sức nghiêm túc, đây là lần đầu tiên anh nghiêm túc như vậy.

Hứa Đường lại càng sợ hơn, trong lòng rối như canh hẹ: “Sao vậy, có phải. . . . . . Hứa Dương hay là Phương Cử đã xảy ra chuyện gì hay không?

Chu Hiểm móc một điếu thuốc từ trong túi ra đốt, trong đám khói màu xanh nhạt lượn lờ (cũng không biết vì sao lại là màu xanh nhạt :v), anh vuốt ve bàn tay của Hứa Đường. Bàn tay anh rất thô, lòng bàn tay dày đặc vết chai, năm xưa từ lúc đánh nhau, sau đó tự gây dựng sự nghiệp cho mình đến bây giờ thì anh vẫn chưa bao giờ sống cuộc sống sung sướng cả.

Hứa Hải Đường, anh hỏi em một câu.

Hứa Đường nhìn anh.

Anh định đầu năm sẽ kết hôn.

Hứa Đường ngây ngẩn cả người: “Với ai?

Chu Hiểm trừng mắt nhìn cô, giống như một đánh cho cô một phát nhưng khi nhìn vết thương của cô thì lại sợ làm nó nặng thêm: “Bị đá ngu rồi hả? Còn có thể với ai nữa? Chu Hiểm kẹp thuốc ở ngón giữa, nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm mà nóng bỏng giống như con người của anh, rất thẳng thắn, linh hồn như lửa đang đánh trống reo hò, không có ý định dừng lại: “Hứa Hải Đường, em có đồng ý gả cho anh hay không?

. . . . . . Còn cô đã sớm hạ quyết tâm giống như con thiêu thân ngu xuẩn.

Cổ họng Hứa Đường giống như bị mắc nghẹn, cô nhớ tới lời nói ngày đó của Chu Hiểm: “Giữa chúng ta chưa từng có người khác, chỉ có hai người.

Cô đưa tay đè bụng của mình lại, nói: “Chu Hiểm, anh phải nói chuyện này cho anh trước.

Cô còn chưa kịp mở miệng thì đột nhiên có tiếng gõ cửa “cốc…cốc” vang lên.

Chu Hiểm dụi thuốc, đứng dậy mở cửa, Hứa Dương và Phương Cử đồng loạt xông vào. Giọng Phương Cử cực kỳ lớn: Chị dâu!

Hứa Đường chợt nhớ tới chuyện của Đường Hồng nên lập tức hỏi thăm.

Phương Cử cười lộ ra hai hàng hàm răng: “Không có việc gì, chỉ bị chút vết thương ngoài da thôi, anh Kiêu đang ở cùng với chị ấy.

Hứa Đường nghi ngờ mình nghe lầm rồi: “. . . . . . Người nào?

Anh Kiêu đó.

Hứa Đường lập tức nhớ tới đoạn chuyện cũ mà Đường Hồng đã kể với cô, cô hít sâu một hơi, nói: “. . . . . . Thế giới này thật là nhỏ.

Cô lại hỏi tình huống của lão Trịnh.

Phương Cử nhún vai: “Mặc dù hắn có bản lĩnh đằng trời đi nữa thì bây giờ cũng đừng nghĩ tới chuyện trốn.

Hứa Đường thở phào nhẹ nhõm, trong lòng đột nhiên cảm khái không nói nên lời.

Phương Cử nhìn cô, dừng một chút: “Chị dâu, em đã hỏi giúp chị rồi, chị. . . . . . ba chị. . . . . . Thật ra thì ông cũng không nhớ cụ thể là người nào, chỉ ra lệnh cho đàn em giết chết người đã làm lộ bí mật. Đời này người ông ấy phải đối phó quá nhiều, hoàn toàn. . . . . .

Phương Cử không nói được nữa.

Sau một lúc im lăng thì Hứa Dương mở miệng: “Chị, anh Hiểm, hai người định lúc nào thì trở về trấn trên?

Lúc này mọi người mới nhớ tới ngày mai là giao thừa.

Quyết định cuối cùng là sẽ nghỉ một đêm sau đó buổi sáng hôm sau lên đường, buổi tối Hứa Đường gọi điện thoại về nhà khiến mẹ Hứa cực kì mừng rỡ: “Còn tưởng rằng năm nay con không về được.

Dạ, khóa đào tạo kết thúc trước thời hạn.

Hứa Dương đâu?

Hứa Dương cũng đã đến trấn trên rồi, bọn con định sáng mai sẽ trở về.

Mẹ Hứa cũng không hỏi nhiều, chỉ nói: Trở về được là tốt rồi.

Ngày hôm sau lúc xuất phát, Phương Cử cũng định theo lên xe nhưng Chu Hiểm ngăn anh ta lại, nhìn phía trước một chút: “Đừng đi theo, trở về đón năm mới đi.

Phương Cử đột nhiên dừng lại, một lúc sau mới cười lên: “Có như vậy sao, này mới vừa vào tay trải qua, sẽ phải chi nhánh ngân hàng Lý đều có tương lai riêng.

Nói xong ánh mắt anh ta lướt qua đám sương màu trắng nhạt, nhìn về phía nơi xa.

Chu Hiểm đóng cửa chỗ ghế lái lại, vẫy tay với Phương Cử: “Đi nha.

Phương Cử gật đầu: “Năm mới vui vẻ.

——

Trấn Độ

break
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc