Nhìn thấy bộ dạng của Trần Bình, trong lòng Ma Phong lão tổ cũng có chút mong đợi, hy vọng đối phương không có sức lực có thể phá hỏng bộ xương cốt này.
Dù sao bộ xương cốt này cũng không phải loại xương cốt bình thường, không thể nào bị anh phá được, chất lượng của bộ xương cốt này chắc chắn rất tốt, người tu hành bình thường không thể làm vỡ vụn được.
Ông ta cũng muốn biết Trần Bình cuối cùng sẽ dùng thủ đoạn gì để đập vỡ bộ xương cốt này, ông ta cho rằng đây là chuyện không thể xảy ra.
“Tháp Thông Thiên, anh nói nếu như tôi lợi dụng khúc xương này luyện chế thành một con rồi thuộc về bản thân, không phải cũng khá tốt sao?”
Trong lòng Trần Bình cũng đang nói chuyện với Tháp Thông Thiên, anh cảm thấy khúc xương này thoạt nhìn vẫn khá tốt.
“Cậu thật đúng là không có chí hướng gì cả, loại xương cốt này thế mà cũng có thể nhìn được, còn không màu trở về, tiếp theo có đồ gì tốt tôi sẽ nhắc cậu”
“Cậu muốn luyện, nếu như được thì kiến nghị cậu nên đi sưu tầm một ít đồ như long cốt gì đó, những thứ này có khí tà ác rất mạnh, tôi sợ cậu không chịu được mà kinh sợ”
Tháp Thông Thiên rất nhanh đưa ra câu trả lời, câu trả lời lời thật sự cũng không làm Trần Bình hài lòng.
Tháp Thông Thiên tự nhiên cảm thấy chính mình cũng không kìm được kinh sợ loại khí tà ác này!
Nhưng mà Trần Bình lại vô cùng nghe lời, làm một đứa trẻ ngoan ngoãn, anh tự nhiên lựa chọn phá hủy bộ xương cốt này.
Ngay dưới ánh mắt vô cùng mong chờ của Ma Phong lão tổ, Trần Bình trực tiếp dùng một tay bóp nát xương cốt của ông ta.
Nhìn thấy cảnh này, cả người Ma Phong lão tổ đều sững sờ.
Ông ta hoàn toàn không nghĩ tới có người lại có thể sở hữu sức mạnh này, điều này cần ít nhất hàng vạn cân sức mạnh lớn, mới có thể dễ như trở bàn tay phá hủy xương cốt thuỷ tinh của ông ta như vậy.
Sau khi Trần Bình dễ như trở bàn tay phá hủy xương cốt, sắc mặt của ông ta cũng trở nên cực kỳ khó coi, thậm chí ông ta chưa từng nghĩ tới có một ngày bản thân sẽ rơi vào kết cục như thế này.
Không chỉ có thủ đoạn phòng bị đã không còn nữa, ngay cả linh hồn của ông ta cũng bị mắc kẹt ở nơi đây, hoàn toàn không thể nhúc nhích.
Chỉ tiếc ông ta hoàn toàn không giữ lại cái gì cả, vì vậy cũng không có biện pháp nào để chống lại.
Là một kẻ phong ma, ông ta hoàn toàn không nghĩ tới một ngày bản thân sẽ kết thúc như thế này.
Vẫn luôn không để lại bất kỳ đường lui nào, thậm chí trước khi ông ta vào quan tài những đệ tử kia đã bị giết hết rồi.
Suy nghĩ của ông ta rất đơn giản, sau khi bản thân sống lại một lần nữa cũng không nhất định sẽ lại một lần kế thừa tông môn tà ác to lớn này nữa, thậm chí có lẽ ông ta sẽ tìm được một cơ thể khác để sống lại.
Đến lúc đó nếu nhóm người này không nghe lời, vậy ông ta cũng không còn cách nào khác.
Dù sao sau khi sống lại, cơ thể của anh sẽ có một khoảng thời gian vô cùng suy yếu, trong khoảng thời gian này đối phương nếu thật sự muốn ra tay với mình, vậy anh cũng không có cách nào cả.
Nghĩ tới đây, anh mới lựa chọn nhanh chóng giết hết đám đệ tử kia.
Lần này cũng không có đệ tử nào có thể giúp anh thoát khỏi khó khăn, thậm chí anh cũng không có bất kỳ thủ đoạn nào để thông báo cho người khác.
“Làm sao vậy? Lẽ nào anh cảm thấy cách làm này của tôi không đúng sao? Tôi tiêu hủy xương cốt của ông dễ như trở bàn tay, | bây giờ có phải ông rất hận tôi đúng không?”
Trần Bình nhìn đến đối phương ở trong nhà tù mà Tháp Thông Thiên dựng lên, bộ dạng không ngừng kêu thảm thiết, không nhịn được nở một nụ cười.
Anh cũng không phải là người tốt gì, đối phương muốn lấy mạng của anh, anh cũng không thể tha cho tên phong ma này.
“Ông không phải muốn ăn tươi nuốt sống tôi sao? Không sao, tôi sẽ chậm rãi ăn mòn linh hồn của ông, để ông biết cái gì gọi là tự chuốc họa vào thân”.
Trần Bình đã thương lượng với Tháp Thông Thiên rồi, tiếp theo Tháp Thông Thiên sẽ dần dần hấp thụ linh hồn của ông ta, điều này không chỉ có thể nâng cao sức mạnh của Tháp Thông Thiên lên, mà còn có thể giải quyết được một kẻ tàn nhẫn.
Suy nghĩ ban đầu của Ma Phong lão tổ chính là dùng thủ đoạn tra tấn này để tra tấn Trần Bình đến chết. Cho nên nói bây giờ ông ta rơi vào kết cục như vậy, cũng là xứng đáng mà thôi.
"Hu hu hu! Hu hu hu!"
Ma Phong lão tổ không ngừng khóc thút thít, ông ta không nhịn được muốn ngăn Trần Bình lại.
Sống nhiều năm như vậy, ông ta chưa từng rơi nước mắt, lần này ông ta thật sự cảm thấy sợ cái chết.
Cảm giác linh hồn bị ăn mòn không thoải mái chút nào hết, cả người ông ta run bần bật ở góc tường, nhìn cực kỳ đáng thương.
Nhưng mà Trần Bình cũng không có chút nào thương xót ông ta cả, ngược lại còn cảm thấy thủ đoạn của Tháp Thông Thiên chưa đủ ác độc.
"Chỉ cần chờ thêm một lúc nữa, nhất định phải khiến người này chết không có chỗ chôn!”
Nói xong, Trần Bình cũng đi tới bên cạnh Thỏ, anh lấy ra một viên đan dược bón cho Thỏ, để cho nó tỉnh lại.
May mắn thay Thỏ cũng không bị thương nặng, chỉ là bị hôn mê thôi.
"Tên này cũng bắt nạt Thỏ quá đáng rồi, dám đối xử với tôi như vậy, lẽ nào thật sự cho rằng tôi ăn chay sao?"
Sau khi Thỏ tỉnh lại, câu đầu tiên không nhịn được liền chửi thề, nhìn thấy bộ dạng của đối phương, Trần Bình không khỏi lắc lắc đầu.
Nhìn thấy phản ứng của Trần Bình, Thỏ cũng có chút tò mò liếc mắt nhìn xung quanh một cái, cũng không phát hiện sự tồn tại của tên này.
Tên kia rốt cuộc đi đầu rồi? Chẳng lẽ ông ta chạy rồi sao?”
Thỏ rất rõ thực lực của đối phương nhất định không yếu, Trần Bình cũng không chắc chắn là đối thủ của ông ta, nếu đã như vậy, chắc chắn là đối phương thoát khỏi nơi đây mới đúng.
Nghĩ tới đây, Thỏ cũng không nhịn được lộ ra vẻ mặt bực bội. “Đáng chết, để tên này trốn thoát, lần sau để ông Thỏ ta đây nhìn thấy, nhất định phải thu dọn anh ta!” Trần Bình nhìn thấy bộ dạng Thỏ kiêu ngạo như vậy, cũng không khỏi trực tiếp xách cậu ta vào bên trong tháp Thông Thiên. Ngay lúc này, Thỏ cũng nhìn thấy có kẻ phong ma đang bị nhốt lại.
Sau khi nhìn thấy đối phương, Thỏ đột nhiên ngậm miệng lại, gia như có chút hối hận với những lời nói kiêu ngạo của mình lúc nãy.
“Thực ra cho dù nhìn thấy ông ta rồi, cũng không cần phải đuổi tận giết tuyệt..” Thỏ thực sự xấu hổ mở miệng nói, cậu ta không ngờ rằng Trần Bình lại có thể bắt được tên này lại.
“Ông ta muốn ăn mòn linh hồn của tôi, nhưng lại coi thường thực lực của tôi, cho nên mới có thể ở chỗ này nhìn đáng thương như vậy.”
Trần Bình cũng thản nhiên giải thích một chút, anh không cần khoe khoang quá nhiều về thực lực của mình.
Nghe được Trần Bình nói ra lý do này, Thỏ cũng không nhịn được mở to hai mắt nhìn, bọn họ không ngờ rằng sức mạnh Trần Bình lại như đáng sợ như thế, còn có thể thành công bắt được tên Ma Phong lão tổ này.
“Lẽ nào cậu không biết thân phận của ông ta sao?” Thó không khói thầm thì nói ở bên cạnh.
Trần Bình lắc lắc đầu, anh thật sự đúng là không biết lại lịch của ông ta, chỉ biết đối phương chắc chắn là người rất lợi hại.