Bọn họ không ngờ con gái mình đột nhiên trở nên mạnh như vậy, nhưng kết quả sau cùng vẫn giống nhau.
Cho dù thế nào bọn họ vẫn bắt được Hoa Vân Doanh, tiếp theo có thể đảm bảo được mấy chục năm bình an của nhà họ Hoa, đây là một giao dịch công bằng.
Lúc này, gia chủ nhà họ Hoa cũng bước ra từ chỗ tối.
"Không ngờ hai người các người cũng đủ nhẫn tâm, ngay cả con gái của mình cũng nỡ giao ra được. Trên mặt gia chủ nhà họ Hoa lóe lên một tia khinh thường.
Mặc dù bắt được Hoa Vân Doanh khiến ông ta cực kỳ vui mừng, nhưng cách làm của hai người này vẫn có chút trơ trẽn.
| "Ôi, chúng tôi cũng đâu có cách nào, đây chẳng phải vì tương lai toàn gia tộc sao?"
"Nếu như hi sinh con gái của chúng tôi mà có thể làm cho toàn gia tộc phồn vinh hưng thịnh, vậy thì chắc chắn là lựa chọn tốt nhất rồi."
Mẹ Hoa cực kỳ cảm khái lên tiếng, dường như rất tâm đắc với chuyện này.
Hoa Vân Doanh bị người ta đè xuống đất, nhìn chật vật vô cùng. "Cô chủ...".
Đúng lúc này, một cô gái khác cũng bị ném ra. | Đối phương thảm thiết hộ gọi Hoa Vân Doanh, xem ra cũng sớm bị tra tấn một trận.
. Mặc dù bây giờ đối phương nhìn cực kỳ thảm hại, trên dưới cơ thể đều là vết thương, nhưng Hoa Vân Doanh vẫn nhận ra thân phận của người đó.
Đây chính là người hầu đã bầu bạn với mình nhiều năm.
Lúc trước mình có thể thành công lén lút chạy ra khỏi gia tộc cũng may nhờ cô bé Bình Bình này giúp mình.
| Không ngờ bây giờ, cô bé người hầu mà mình yêu quý lại bị tra tấn thành thế này, nhìn qua rất thống khổ, thậm chí như đang hấp hối.
| "Bình Bình, em vẫn ổn chứ! Em yên tâm, tôi nhất định sẽ báo thù cho em!" Hoa Vân Doanh nhe răng trợn mắt nói.
Hoa Vân Doanh vốn là một người cực kỳ dịu dàng, nhưng gặp phải tình huống này, cho dù là người dịu dàng đến đâu thì cũng không nhịn được mà nổi cáu.
Bình Bình đã đau tới không nói lên lời, chỉ liều mạng gật đầu. Cô bé tin cô chủ nhất định sẽ báo thù cho mình.
"Hai đứa cũng có tình chủ tớ sâu nặng đấy, tạo đã tra tấn nhỏ người hầu | này gần chết mà cũng không moi được tin mày đã đi đâu!"
"Đã vậy thì hai đứa bay cùng chết đi." Trên mặt gia chủ lộ ra một tia hung ác, lập tức nhốt chung hai người lại.
Hoa Vân Doanh thấy dáng vẻ mình đầy vết thương của cô bé người hầu của mình thì đau lòng ôm lấy cô bé.
Nhưng trên người đối phương nhiều vết thương quá, chỉ hơi đụng vào thôi là sẽ đau đớn vô cùng, cho nên Hoa Vân Doanh trực tiếp lựa chọn từ bỏ.
"Ăn thứ này đi, cơ thể của em sẽ thấy dễ chịu hơn." Hoa Vân Doanh lên tiếng nói.
Viên đan dược kia cực kỳ hiệu quả, hơn nữa còn do sự tôn của mình luyện chế.
Bình Bình cực kỳ tin tưởng cô chủ của mình, không hề kháng cự đồ mà cô chủ mình đưa tới.
| Cô bé nuốt viên đan dược xuống, ngay sau đó vết thương liền nhanh chóng đỡ hơn.
Những viên đan dược này là thứ đồ rất quan trọng cho người tu hành chữa trị vết thương, đối với loại vết thương ngoài da này căn bản là chuyện nhỏ nhặt.
Thậm chí, những xương cốt bị gãy kia của Bình Bình đã thành công lành lại.
Thấy được hiệu quả của viên đan dược đó, trên mặt đám gia chủ lộ ra vẻ hưng phấn.
Ông ta không ngờ Hoa Vân Doanh lại có được bảo bối này. Đúng lúc này, cha Hoa đột nhiên kêu lên.
"Phải rồi, tôi nhớ ra rồi, nhóc này cũng vừa cho tôi một viên đan dược trị thương, hiệu quả không tệ, gia chủ, tôi đề nghị lục soát trên người nhóc này một chút, xem có thể tìm được đan dược tương tự không"
Những lời này của cha Hoa hoàn toàn đánh tan phòng ngự tâm lý của Hoa Vân Doanh.
Hoa Vân Doanh nhìn đám người đi về phía mình, không nhịn được cười
giễu cợt.
"Nếu tôi đã dám quang minh chính đại lấy ra dùng thì chứng minh tôi không có hàng tồn gì, nếu các người thực sự muốn, thì cứ đi tìm sư phụ tôi mà lấy, tất cả mọi thứ đều ở chỗ sư phụ tôi."
Hoa Vân Doanh là người thông minh, đương nhiên biết đánh lạc hướng, lúc này, nếu như để đám người này đi tìm sư phụ mình, tiếp theo cô sẽ an toàn hơn nhiều.
Tốt xấu gì sư phụ và Trần Bình đều đang ở một chỗ, gặp nguy hiểm có thể cùng nhau giải quyết.
Hoa Vân Doanh cực kỳ có lòng tin với thực lực của Trần Bình, trừng trị mấy tên này cũng không có gì khó khăn.
"Ha ha, yên tâm, đi, sư phụ của mày chúng tao sẽ tìm, có điều không phải bây giờ".
"Cái gì? Con nhóc này, về mà không mang theo thứ gì à?". Mẹ Hoa tức giận đi lên trước, thẳng tay tát cho Hoa Vân Doanh một cái.
Lúc trước bà ta còn thề thốt, nói mình nhất định có thể kiếm được không ít của hội từ tay con gái.
Nhưng bây giờ xem ra, kế hoạch của bọn họ đã chấm dứt. "Được rồi, giam hai đứa nó lại, sau đó lập tức giao cho vị kia xử lý." | Gia chủ cũng hết cách, nếu đã không lục được gì trong tay đối phương, vậy thì bọn họ cũng không cần phí thời gian nữa. | Hoa Vân Doanh nghĩ mà sợ, trong lòng cảm thấy bối rối vô cùng.
Hoa Vân Doanh sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên bỏ tất cả thứ đáng giá của mình ra ngoài.
Đồng thời Hoa Vân Doanh còn cố ý nhấn mạnh, ngay mai nhất định Cổ Nhạc Nhạc sẽ mang tới cho mình.
Chính vì mình chú ý cẩn thận, cho nên thành công tránh được một lần phiền phức.
"Con gái, con cũng đừng trách người làm cha mẹ này, chúng ta cũng vì hết cách, chúng ta muốn sống thì nhất định phải bán con đi."
Mẹ Hoa đột nhiên thay đổi sắc mặt, xem ra là muốn lấy lòng con gái.
Thấy mẹ mình giỏi thay mặt đổi lòng, Hoa Vân Doanh chỉ cảm thấy buồn nôn.