Thi Phán Phong núp ở trong góc phòng và lặng lẽ nhìn cảnh này.
Cậu ta không kìm được mà nở một nụ cười rạng rỡ.
Người này thật sự đã sợ muốn chết.
Thi Phán Phong đã biết từ trước rằng ở đây có kết giới và phải cảm lệnh bài trong tay thì mới có thể lấy đi mọi thứ ở bên trong.
Mà chỉ những người trong biệt thự này mới có lệnh bài này.
Vì vậy, ngay cả khi Giản Minh Xu cầm nhiều thứ hơn thì anh ta cũng không thể mang nó đi ra ngoài được.
Đây là lý do tại sao Thi Phán Phong muốn nói cho đối phương biết về chuyện có nhà kho.
Cậu ta không hề lo lắng sẽ có người lấy đồ ở bên trong.
Mà lúc này, kế hoạch của Giản Minh Xu đã thất bại.
Anh ta hoảng hốt chạy ra ngoài và tình cờ gặp Trần Bình đang thư giãn uống trà trong vườn.
Trần Bình nhìn thấy vẻ hoảng hốt của đối phương thì không kìm được mà lộ ra vẻ khó hiểu.
Lẽ nào anh ta đã làm ra chuyện thiếu đạo đức gì ư? "Có chuyện gì vậy?" Trần Bình uống một ngụm trà, bình tĩnh hỏi.
Nghe thấy những lời này, Giản Minh Xu cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Lúc này, anh ta cũng nhận ra được thân phận của mình.
Dù sao anh ta cũng là một người tu hành có năng lực nên tại sao lại bị chuyện như vậy làm cho sợ hãi chứ? Sau khi nhìn thấy Trần Bình, Giản Minh Xu quyết định thực hiện một kế hoạch khác.
Anh ta muốn tìm cách lấy lòng Trần Bình.
Sẽ rất tuyệt vời nếu như anh ta có thề trờ thành người một nhà với Trần Bình.
"Tiền bối à, thật ra tôi muốn học hỏi anh vài thứ" Giản Minh Xu cưỡi nói, dáng vẻ như đang cố gắng nịnh nọt Trần Bình.
Nghe đối phương nói vậy, Trần Bình vẫn thản nhiên mà uống một ngụm trà.
Người này đúng là không biết giả vờ, lòng tham của anh ta đã hoàn toàn viết hết lên trên mặt rồi.
"Nếu anh muốn học thứ gì đó thì có thể đi tìm trưởng lão của mình.
Tôi là con người không bao giờ dạy bất cứ cái gì cho người khác."
Trần Bình nói chuyện cực kỳ bình tĩnh, hoàn toàn không muốn đề ý đến anh ta.
Muốn anh dạy ư? Thật đúng là mơ mộng hão huyền.
Trần Bình không bao giờ lãng phí thời gian rành rỗi.
Tất cả năng lượng của anh đều được dành cho người của mình.
Giản Minh Xu cũng không ngờ Trần Bình lại từ chối thằng thừng như vậy.
Anh ta nghĩ rằng Trần Bình sẽ lịch sự một chút và anh ta đã chuần bị cho bất cứ tình huống nào.
Chỉ cần Trần Bình trả lời theo những gì mà anh ta suy nghĩ thì anh ta có thể tạo mối quan hệ thành công.
Nhưng Trần Bình lại không hề nói giống như anh ta đã nghĩ.
Anh không chỉ không giả vờ suy nghĩ một chút mà còn từ chối anh ta ngay lập tức.
Thái độ quyết đoán này thật sự khiến Giản Minh Xu có chút sững sỡ và tạm thời không biết nên làm cái gì.
Giản Minh Xu cũng không nghĩ đến việc sẽ cứu lại thể diện đã mất như thế nào nếu Trần Bình từ chối anh ta.
Lúc này Giản Minh Xu cứ đứng im tại chỗ, không biết nên nói cái gì.
Đúng lúc này, Thi Phán Phong đột nhiên chạy đến, trên mặt lộ ra vẻ hoảng hốt.
"Ông chủ ơi, có chuyện rồi.
Có người đã đi vào nhà kho của chúng ta."
Thi Phán Phong giả vờ nói với vẻ lo lắng, giống như đã xảy ra chuyện gì đó rất lớn.
Thật ra mọi thứ là do cậu ta cố ý tạo nên.
Khi nhìn thấy người này nói chuyện với Trần Bình, cậu ta lập tức muốn nói ra tất cả những điều này.
Cậu ta cũng muốn biết Giản Minh Xu sẽ làm như thế nào.
Sau khi nghe nói vậy, Trần Bình cũng đã hiều ra một chút.