Hơn nữa bình thường anh cũng rất bận, cũng không có thời gian rảnh rỗi mà chăm sóc chiêu đãi khách tới nhà.
Những người được Trần Bình xem là bạn thì cho dù bình thường có hay liên hệ hay không, khi gặp phải khó khăn anh đều ra tay giúp đỡ.
Úy Trì Văn Thanh nghe Trần Bình nói thế thì mặt đỏ tới mang tai trong chớp mắt, cô ta không ngờ rằng anh lại ngay thẳng đến vậy.
“Tôi thật sự có chút ngại ngùng.”
Úy Trì Văn Thanh tằng hắng một cái, cuối cùng vẫn kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Trần Bình nghe.
Càng nghe thì sắc mặt của mỗi người ð đây càng trở nên khó coi.
Xem ra tông môn ẩn thế đã bắt đầu dung nhập vào thế giới hiện thực.
Vậy mà bọn họ tìm được những thế lực cỡ lớn, có tác dụng nhất định như Luyện Khí Tông, muốn chiếm đoạt địa bàn của đối phương.
Nhưng chỉ cần là thế lực hơi mạnh mẽ và có khí thế đều không nhịn được sự nhục nhã này.
Nhưng một khi không nhịn được thì bọn họ cũng sẽ toi đời.
Người của tông môn ẩn thế vô cùng mạnh mẽ, bọn họ muốn dựa vào võ lực của mình để cưỡng ép chinh phục giới tu hành hiện thế cũng dễ như ăn bánh vậy.
“Người của Đan Tông thuộc giới tu hành ẩn thế không chỉ chiếm đoạt Đan Tông hiện thế mà còn muốn ra tay với chúng tôi.”
Ánh mắt của Úy Trì Văn Thanh mang theo sự hận thù.
Những người này ÿ vào sức mạnh vô đối của mình mà dày vò bọn họ.
Thậm chí bọn chúng còn biết được chuyện cha Úy Trì Văn Thanh có giới chỉ trữ vật, còn đang nghĩ cách lừa gạt kia kìa.
Nếu không phải Luyện Khí Tông là một tông môn cỡ lớn thì bọn họ cũng sẽ không dùng cách lừa gạt này.
Những tông môn cỡ nhỏ một khi bị người của giới tu hành ẩn thế để mắt tới thì sẽ bị tóm gọn ngay lập tức, thậm chí còn chẳng có cơ hội phản kháng.
Cho nên mới nói, chỉ có thực lực tuyệt đối thì mới có quyền nói chuyện.
Nếu như Luyện Khí Tông hơi nhỏ yếu một chút thì chắc chắn bây giờ đối phương đã ép buộc cướp lấy đồ của bọn họ rồi, chứ không phải tìm cách giám thị theo dõi và dụ dỗ như bây giờ.
Úy Trì Văn Thanh nghĩ tới đây thì cảm thấy vô cùng tủi thân.
“Lần này tôi khó khăn lắm mới có thể tránh đi sự giám thị của bọn họ lén lút xuống núi.
Bọn họ theo dõi chúng tôi rất chặt chẽ, bời vì tôi luôn bế quan trong sơn cốc cho nên bây giờ bọn họ còn chưa phát hiện ra bóng dáng của tôi.”
“Nhưng tôi cảm giác chuyện này không giấu thêm được bao lâu nữa.
Nhất định phải tranh thủ thời gian cầu xin sự giúp đỡ của mọi người mới được.”
Úy Trì Văn Thanh nhìn Trần Bình với vẻ căng thẳng, ở chỗ anh có rất nhiều người tu hành mạnh mẽ.
Chỉ cần Trần Bình đồng ý giúp đỡ thì Luyện Khí Tông bọn họ cũng sẽ không cần phải ð nằm thế bị động nữa.
“Thực lực của đám người Đan Tông cũng không được tính là quá mạnh, nhưng bọn họ có