Người Qua Đường, Cô Quá Mức Cường Đại

Chương 24

Trước Sau

break
Điểm khác biệt lớn nhất giữa tinh thú và dã thú bình thường là chúng cũng có tinh thần lực, hơn nữa rất thích giết chóc, thích nuốt tinh thần lực của loài khác để tăng cường cho mình.
Tương tự như vậy, con người cũng có thể tăng cường tinh thần lực của mình bằng cách ăn thịt tinh thú, vì vậy loại dã thú này có giá rất cao.
Giả sử học phí học viện quá đắt, có thể cô không đủ tiền, bây giờ là mùa đông rất nhiều tinh thú trốn vào hang để ngủ đông, muốn bắt được không phải dễ.
Cô hỏi rất nghiêm túc, Carol nghe xong bật cười.
Đây là lần đầu tiên có học sinh nghe mình được học viện quân sự nhận vào học, điều quan tâm đầu tiên lại là vấn đề học phí.
Nhưng nghĩ đến hoàn cảnh lớn lên của cô gái thì cũng không có gì lạ, hắn kiên nhẫn giải thích: “Tôi có thể xin miễn học phí cho em, chỉ cần em có thể đạt được thành tích xuất sắc trong kỳ thi cuối kỳ, em còn có thể nhận được học bổng toàn phần. Hơn nữa, trường nhận em vào học là Học viện Quân sự Đế quốc, là trường lớn học xếp hạng nhất ở Đế quốc Tử Kinh, là loại tốt nhất.”
Tài liệu vỡ lòng trước đây không học uổng, Tống Xuân Thời biết đến Đế quốc Tử Kinh, là một trong ba cường quốc của tinh tế, nổi tiếng với sức mạnh quân sự hùng hậu.
Cô thật sự sẽ được nhận vào trường xếp hạng nhất của một quốc gia cường lớn như vậy sao?
Từ nhỏ đã là một học sinh cặn bã, Tống Xuân Thời cảm thấy có chút không chân thực.
Nghĩ nghĩ, hình như không còn vấn đề gì nữa, cô nói: “Anh đợi tôi một chút, tôi đi dọn dẹp sơ.”
Cô không nghi ngờ đối phương lừa mình, nếu chỉ muốn bắt cô đi, với thực lực và trang bị của người trước mắt không cần phải tốn công sức như vậy.
Carol cười chỉ tay về phía hang đá: “Có phiền nếu tôi đi xem thử không?”
Tống Xuân Thời lắc đầu, trong hang của cô không có bí mật gì không thể cho người khác biết, dù sao cũng sắp đi rồi, muốn tham quan thì tùy ý.
Hang đá này, lần đầu tiên có người khác ngoài Tống Xuân Thời bước vào.
Carol đứng ở cửa hang là có thể nhìn thẳng đến đáy hang, trên vách đá có thể thấy rõ dấu vết đục đẽo của con người, ngoài nơi ăn chốn ở còn có một phòng chứa đồ.
Hắn tiến lại gần mấy bước, trước tiên nhìn thấy một đống đá chất tùy tiện ở góc phòng chứa đồ.
Ánh mắt của Carol lướt qua, đột nhiên dừng lại, cúi đầu nhìn kỹ một trong những viên đá, đôi mắt từ từ mở to: “Đây là cái gì?”
Tống Xuân Thời đang dọn dẹp thịt khô, không biết đường xa bao nhiêu, đang tính toán nên mang theo bao nhiêu cho phù hợp, nghe vậy liền tùy tiện liếc nhìn một cái: “Không biết, nhặt được ở sa mạc, thấy đẹp mắt nên mang về.”
Khi cô đào khoáng, thỉnh thoảng cũng đào được những khoáng vật khác, hoặc đá lạ, có thứ khá đẹp nên tiện tay nhặt về làm đồ trang trí.
Carol không biết nói gì, chỉ vào thứ trong tay, mãi một lúc lâu mới tìm lại được đầu lưỡi: “Em còn lo học phí đắt, chỉ riêng viên đá này đủ để em học hết sáu năm học viện quân sự rồi!”
(Lời tác giả:
Xuân Thời: Ê, mình có tiền vậy sao?)
Vật mà Carol đang cầm trên tay là Tinh Quang thạch, một loại thiên thạch đến từ sâu thẳm trong vũ trụ.
Cho đến nay vẫn chưa ai phát hiện ra nguồn gốc của loại đá này, tất cả Tinh Quang thạch trên thị trường đều có nguồn gốc từ ngoài vũ trụ, việc con người có thể chạm tay vào nó hoàn toàn dựa vào may mắn, vì vậy mọi người cũng gọi nó là đá may mắn.
Tinh Quang thạch quý giá không phải vì vẻ ngoài đẹp mắt, mà vì nó là vật liệu quan trọng để chế tạo cơ giáp cao cấp.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc