Người Không Yêu Cô Đều Sẽ Chết! [NP]

Chương 1: Đi học

Trước Sau

break

Nhậm ŧıểυ Nguyệt sau khi vào đại học S, cô chẳng còn ôm hy vọng gì về vận đào hoa của mình nữa.

Khuôn mặt chìm nghỉm giữa đám đông, vóc dáng gầy gò chẳng có gì đáng xem, ngay cả tính cách cũng chẳng có gì để tự khen, mỗi khi cùng bạn cùng phòng đi dạo phố cũng chỉ làm nền như lá xanh hoa hồng.

Hơn nữa cô lại còn vào hệ ngoại ngữ, nơi được mệnh danh là toàn mỹ nữ như mây.

May mắn thay, từ nhỏ đến lớn cô vẫn luôn bình thường như vậy, không sở hữu nhan sắc trời ban nên cũng không quá chấp niệm về nó.

Thế nhưng hôm nay, cô cảm thấy người hơi nóng ran, như thể vận mệnh đã sắp đặt điều gì đó khác lạ.

Bên cạnh bồn rửa mặt ở ban công, cô liếc nhìn mình trong gương, ngũ quan nhạt nhòa như nước ốc, làn da màu lúa mì, thêm cả quầng thâm mắt bền vững… Thôi được rồi, vẫn chỉ là một cô gái bình thường.

“ŧıểυ Nguyệt, chai tinh dầu dưỡng tóc Kiều Vận Thi Thủy Nhũ của tớ đâu rồi?” Phía sau vang lên giọng nói dịu dàng của Hạ Mông, cô gái xinh đẹp nhất ký túc xá, cũng là người Nhậm ŧıểυ Nguyệt ngưỡng mộ nhất trong lòng.

Nhậm ŧıểυ Nguyệt quay đầu lại, nhỏ giọng nói: “Ngay trên bàn cậu đấy, tối qua tớ dùng xong để lại chỗ cũ rồi.”

Hạ Mông cầm chai tinh dầu, dùng ngón tay thoa nhẹ lên những lọn tóc xoăn, đôi mắt dài khẽ nheo lại, kiều diễm lười biếng như đóa hải đường.

Nhậm ŧıểυ Nguyệt khẽ mỉm cười, dù bản thân không có được nhan sắc ấy, nhưng được chiêm ngưỡng cũng là một niềm vui.

Sau màn vệ sinh cá nhân hỗn loạn buổi sáng, bốn cô gái trong ký túc xá nắm tay nhau đi đến khu giảng đường của Đại học S.

Tình bạn của con gái thật kỳ diệu, Hạ Mông, người có gia cảnh tốt nhất, xinh đẹp nhất lại chơi thân với Nhậm ŧıểυ Nguyệt, người có gia cảnh bình thường nhất, nhan sắc cũng bình thường nhất. Hai nữ sinh còn lại cũng là những ŧıểυ mỹ nữ ngũ quan đoan chính, cũng rất thích quấn quýt bên nhau.

Nhậm ŧıểυ Nguyệt rất thích họ, ít nhất trong nhóm không có ai xấu tính.

“Kể cho hai cậu nghe tin mới nhất nhé, nghe nói tiết tin học hôm nay sẽ do một vị giáo sư siêu cấp đẹp trai dạy đó.” Chu Khả Gia, cô gái nhiều chuyện nhất ký túc, tóc ngắn ngang vai, nắm trong tay rất nhiều thông tin nhờ tham gia hội sinh viên.

“Đẹp trai cỡ nào? Khả Gia, so với anh chàng khoa thể dục mà chúng ta thấy hôm trước còn đẹp trai hơn không?” Tang Chi Chi, bạn cùng phòng còn lại, tay trong tay với Chu Khả Gia, là một nhan cẩu chính hiệu, cuồng người đẹp trai và còn là một tay viết đồng nhân văn.

“Tớ cũng chưa thấy, không biết nữa, nhưng các chị khóa trên nói lúc đó tất cả nữ sinh trong phòng học đều mềm nhũn chân, cả nhóm chat spam ầm ĩ như một bầy gà xổng chuồng vậy…”

Nhậm ŧıểυ Nguyệt thấy hơi quá lời, làm gì có người nào đẹp trai đến thế chứ.

18 năm qua thì ngoài minh tinh, cô chưa từng thấy người đàn ông nào khiến mình cảm thấy đẹp trai cả.

Có lẽ do cô quá tầm thường, nên không có cơ hội gặp những người đẹp trai ở nơi xa xôi nào đó.

Vào phòng học, Nhậm ŧıểυ Nguyệt bị Hạ Mông kéo một cái, ngồi xuống hàng ghế đầu tiên.

“Thấy chưa, hàng ghế đầu toàn là nữ sinh, ai cũng muốn tận mắt chứng kiến vị giáo sư trong truyền thuyết đẹp trai đến mức nào.” Hạ Mông cười hì hì ghé sát tai Nhậm ŧıểυ Nguyệt, “Nếu thật sự đẹp trai như vậy, tớ sẽ xin phương thức liên lạc của thầy ấy.”

Nhậm ŧıểυ Nguyệt nhìn Hạ Mông đầy ngưỡng mộ: “Cậu mà nói thì chắc chắn giáo sư sẽ cho thôi.”

Hạ Mông mỉm cười không nói, nhưng vẻ mặt vẫn rất tự đắc.

Tiếng chuông vào học vang lên, bóng dáng mà mọi người mong chờ đã lâu cuối cùng cũng bước vào phòng học.

Nhậm ŧıểυ Nguyệt nghe rõ mồn một cả phòng học bỗng im phăng phắc, chỉ còn lại vài tiếng hít thở khe khẽ.

Vừa nhìn thấy người đó, trong đầu cô chợt lóe lên bốn chữ: Thần tiên hạ phàm.

Người đàn ông thong dong bước lên bục giảng, dáng vẻ ung dung, lông mày thanh tú, môi mỏng mỉm cười, chỉ cần liếc nhìn quanh phòng học, rất nhiều người đã cảm thấy mặt nóng bừng. Đặc biệt là các nữ sinh, hầu như phải nắm chặt tay để kìm nén tiếng hét trong lòng.

Chiếc áo len cổ chữ V màu đen tuyền, gần như phô bày trọn vẹn bờ vai thon thả và chiếc cổ cao thanh tú. Tay áo xắn lên đến khuỷu tay, càng toát lên vẻ lười biếng và phóng khoáng.

“Chào mọi người, tôi là Khương Tuấn, giảng viên môn Công nghệ thông tin của các bạn học kỳ này.” Giọng nói trầm ấm, gợi cảm và vô cùng quyến rũ.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc