“Giao dịch với khách hàng đó không dễ dàng gì, tôi tin cậu có thể làm được”. Buổi chiều Lý Thương ngủ một giấc, tỉnh táo trở lại, trong tay vừa giao bản vẽ thiết kế, Từ Tư Nhiễm lại xuất quỷ nhập thần mà đứng ở phía sau hắn, “ Tôi sẽ gửi thông tin cụ thể cho cậu qua email, đừng giả mù đấy”.
“Chết tiệt…..Từ Tư Nhiễm anh định giết tôi!” Lý Thương hét to. “Không cho tôi nghỉ ngơi sao?”
Từ Tư Nhiễm cười lạnh, “ Nghỉ ngơi ba ngày rồi vẫn còn chưa đủ sao? Đại thiếu gia, cậu muốn làm ông chủ của tôi sao?”
Sự tức giận của Lý Thương trong phút chốc tan biến, “Được, được rồi, tôi từ từ, lập tức xem liền”.
Hắn đi lấy một tách cà phê, vừa uống vừa mở hòm thư email.
Lướt qua cột thông tin khách hàng, hắn trực tiếp tìm hiểu yêu cầu và sở thích của khách hàng, đọc xong, hắn dành cả một buổi chiều để thiết kế cấu trúc căn phòng và nhắn xem bên kia khách hàng xem có ưng ý hay không.
Mãi đến tận buổi tối cũng chưa nhận được phản hồi.
Lý Thương có chút bực bội, 12 giờ đêm, mới nghe được di động truyền đến âm thanh thông báo nhận được email, hắn mơ mơ màng màng mở mắt, cầm lên xem.
Đối phương đáp lại chỉ có ba từ:
Khó coi.
Hắn tức giận đến mức cả đêm không ngủ, dậy làm lại, gửi lại cho người kia vào lúc ba giờ , người kia còn tuyệt với hơn anh, năm giờ mới nhắn lại.
Lần này càng độc, chỉ hai chữ:
Giống nhau.
Lý Thương ngày hôm sau mang theo sự bộc bộí cùng mất ngủ, nhìn chằm chằm vào Từ Tư nhiễm với đôi mắt thâm quầng, “Ông chủ, tôi không xử lý được, anh tự mình làm đi”.
Từ Tư Nhiễm lạnh lùng từ chối, “ Tôi vẫn còn đang dọn dẹp đống hỗn độn lần trước mà cậu để lại, cậu nghĩ tôi còn thời gian sao?”.
Lý Thương: “……”
Tháng trước khi cùng Hồ Hạo Hiên cãi nhau, hắn tình cờ nhận được cuộc gọi từ một khách hàng và chỉ ra quan điểm của họ về bản thiết kế của hắn, Lý Thương lúc đó đã hét lại, mắng khách hàng như một con chó.
Từ Tư Nhiễm không chỉ đích thân xin lỗi mà còn mời khách hàng kia đi ăn và tặng quà, tận nửa tháng như thế, mà đến bây giờ còn chưa làm khách hàng nguôi giận.
Lý Thương biết mình sai, lặng lẽ đóng cửa phòng làm việc, vật lộn tiếp với công việc cùng quầng thâm dưới mắt.
Khách hàng này đúng là kỳ lạ, ban ngày không bao giờ trả lời tin nhắn, chỉ trả lời tin nhắn lúc mười hai giờ đêm và năm giờ sáng, tin nhắn trả lời lúc nào cũng hai hay ba chữ gây khó chịu.
Tối nay, Lý Thương một lần nữa nhận được tin nhắn trả lời từ bên kia lúc mười hai giờ đêm, hắn tức giận đến nỗi đã dành cả tiếng đồng hồ để tạo ra thiết kế rất khiêu dâm. Một dươиɠ ѵậŧ giả được thêm vào bồn tắm trong phòng tắm, và cửa phòng ngủ cũng được thêm vào. Không những thế, còn bao gồm cả nhà bếp, phòng khách và thậm chí cả cửa ra vào cũng được thêm dươиɠ ѵậŧ giả.
Chỗ nào cũng bị hắn vẽ đầy dươиɠ ѵậŧ.
Sau khi vẽ xong, hắn cảm thấy rất thoải mái, đem gửi rồi tắt máy đi ngủ.
Sáng hôm sau, hắn nhận được tin nhắn trả lời từ đối phương: [Bạn là ai?]
Lý Thương ngạo mạn đáp lại bốn chữ: [Ta là cha ngươi!]
Hắn là kiểu người tính tình tùy tiện, thường thì tức giận xong sẽ liền như không có việc gì, nhưng khi nhìn lại sẽ hối hận.