Editor: song_nhi
Nhìn bề ngoài, tâm tình anh không tốt nguyên nhân chủ yếu có thể là vì tộc hoàng thất Anh quốc muốn vẽ tranh, nhưng cô lại cảm thấy được truy nguyên là bởi vì người phụ nữ thần bí ở trang viên Paris.
Dù sao cô ở bên cạnh anh cũng lâu như vậy, rất ít khi nhìn thấy anh vì trạng thái sáng tác không tốt mà tâm tình không tốt.
Anh từng nói qua vẽ tranh là một loại tư thế, bãi hoặc không lay động, cao hoặc là thấp, quyền khống chế đều ở trong tay mình.
Trạng thái không muốn vẽ hoặc là đi vắng mà cự tuyệt vẽ tranh một năm rưỡi qua cũng không phải lần một lần hai, anh chưa bao giờ quan tâm địa vị thân phận của đối phương cao thế nào.
Cô từng hỏi qua nguyên nhân tâm tình anh không tốt, nhưng hiển nhiên, cá tính của Hạ Tầm Giản, căn bản không có khả năng lộ ra một chữ với cô.
Việc có quan hệ với người phụ nữ thần, cô vẫn không hỏi anh, cũng không phải không muốn biết, mà là cảm thấy được trước đã hỏi tình trạng kia anh cũng không chịu nói, cô cũng không cần phải tiếp tục hỏi tiếp.
Tựa như anh nói, đây là việc của anh, không quan hệ tới cô.
Cuộc sống của anh, đại bộ phận cũng không phải cô có thể can dự.
Một vài lúc, tâm tình cô không hỏi có chút buồn, yêu hơn thích một người, không chỉ cần đối phương để ý, mà là muốn toàn bộ.
Có thể hiển nhiên, Hạ Tầm Giản căn bản không phải là người đàn ông cô có thể hiểu toàn bộ hơn nữa lại càng không có được toàn bộ.
Anh quá mạnh mẽ lại rất khó lường, vĩnh viễn ăn trên ngồi trước, người bên cạnh căn bản không biết anh khi nào sẽ tức giận,việc nào sẽ làm anh không.
Nói cô khiếp đảm cũng được, yếu đuối cũng thế, loại này so với loại càng ngưỡng mộ sâu càng yêu thương hơn trước đây, cô thật sự không muốn lại trải qua một lần nữa.
Cậu tính rời anh ta đi? Hay là, chủ động mở miệng nói yêu? Tiểu Như đồng thời qua nấu canh cá, không quên làm tư vấn tình yêu cho cô, Quên, tớ hỏi sai rồi,tình huống của cậu hiện tại, làm sao có thể chủ động nói yêu, như thế yếu thế lắm!
... An Nhan Nhiên lau đũa, kháng nghị, Đều bị cậu ăn sạch rồi!
Đừng nói sang chuyện khác! Lúc trước còn nói không có ngày yêu anh ta, kết quả lời nói này vừa mới bao lâu, mang vẻ mặt mê mang ngồi ở chỗ này thảo luận với tớ vấn đề tình cảm của cậu và Hạ đại sư!
Loại vấn đề này, Tiểu Như xưa nay rất không khách khí, Cậu nói cậu thích ai không thích, cố tình thích tên biến thái kia!
Đừng nói anh ấy như vậy, kỳ thật tình tình anh ta thiếu một chút, các phương diện khác đều tốt lắm.
Tốt? Tiểu Như chịu đựng hạ đũa, nhìn cô cô nhíu mi, Có thể so sánh với người vui tươi trẻ tuổi kia nhìn cậu phấn khởi muốn tiến thành anh em tốt kia? Nghe nói cậu ở Paris cự tuyệt người ta, khiến cho anh ta chán đời, quyết định lần thứ hai đi lưu lạc. Nói thật, Tần Niệm tuy rằng mặt thoạt nhìn mê gái một chút, nhưng người ta cần mặt có mặt, cần dáng người có thân hình, cần tài hoa có tài hoa, muốn tiền có tiền, cần danh dự được nổi danh ca tụng... Quan trọng nhất là, anh ta kể rằng, sẽ chủ động giúp cậu trao đổi. Hai người ở cùng một chỗ, cái gì đều là giả, có thể cùng chung sống khai thông thảo luận trao đổi mới là thật !
Đối với lời Tiểu Như, An Nhan Nhiên cũng không tin hết. Tần Niệm đúng là rất có hứng thú với cô, nhưng loại cảm tình cố tình xảy ra thình lình này, mới khiến cho cô cảm thấy giả dối.
Thật ra cô đoán được nguyên nhân Tần Niệm rời đi.
ЖЖЖЖЖЖЖ
Từ Paris trở về không bao lâu cô nhận được điện thoại của anh ta, nói là chuẩn bị chuyển khỏi nhà trọ, mời cô qua một chuyến. Cô tới thì anh ta đã sửa sang lại tất cả đồ đạc, tựa vào cửa ra vào ban công hút thuốc.
Cô giật mình, gặp mặt nhiều lần như vậy, cô vẫn chưa thấy anh ta hút thuốc bao giờ.
Thấy cô vào cửa, đối phương nhìn cô cười cười, tắt điếu thuốc, đi đến. Anh ta mời cô tới với ý tứ rất đơn giản, trả lại chìa khóa, thuận tiện mời cô kiểm kê đồ đạc trong phòng một chút, nhìn xem có hư hao cùng thiếu sót gì không.
Thật ra anh không cần để tôi tới, anh là bạn của Tiểu Như, tôi tin anh.
Em tin tôi, nhưng vẫn sợ Hạ Tầm Giản tức giận không muốn gặp mặt tôi? Tần Niệm nói thẳng trúng tâm.
An Nhan Nhiên nhìn thẳng anh ta một lát, ánh mắt lạnh nhạt, Nói thực ra, chúng ta cũng không phải rất quen thuộc, cho nên có một số việc hi vọng anh có thể một vừa hai phải.
Anh ta dự đoán được thái độ của cô, cũng không tức giận, xoay người từ trên quầy bar lấy phong thư đưa cho cô, Cho em.
Thư toàn bộ bằng tiếng Anh, thư mời của học viện mỹ thuật tạo hình quốc lập cao cấp, đối phương mười phần thành ý mời cô tiến hành trao đổi học thuật kỳ hạn một năm.
An Nhan Nhiên hiểu được, bên trong lời mời trao đổi học thuật kỳ thật chính là ý tứ sâu xa đào tạo miễn phí.
Không thể tưởng được đã đi Paris một chuyến, lại có thể được học viện ở Paris mời, đối với cô việc này không thể nghi ngờ là thiên đại kinh hỉ.
Đó là một cơ hội vô cùng tốt, rất nhiều họa sĩ giỏi thế hệ trước trong nước đều tốt nghiệp ở học viện này. Vẽ tranh em không thể cứ chờ đợi một chỗ, lữ hành sáng tác đối họa sĩ mà nói là phương thức tốt nhất tăng lên trình độ cá nhân. Tôi biết em thích phong cảnh kiến trúc Châu Âu cùng con người phương Tây, cơ hội tốt như vậy, tôi nghĩ em không nên bỏ qua.
Tần Niệm đáy mắt xẹt qua tia thâm thúy. Cho dù là rời đi, anh cũng sẽ không đi vô thanh vô tức, Hạ Tầm Giản chính xác là đáng sợ, chỉ tiếc anh ta chưa bao giờ là phát ra ngoài thôi.
Ngòi nổ anh xem như chôn xuống, quả bom này có nổ hay không, còn xem bản thân Hạ Tầm Giản.
Dù sao từ thái độ lần trước nói chuyện có thể đoán ra, quả bom này dù có nổ hay không, anh đi nơi nào sống cũng không dễ chịu.
Thật ra nếu có thể, tôi cũng không muốn dọn đi, nơi này của em cảnh sắc tốt, lại không cần tiền thuê nhà, tôi vốn tính ở lại nửa năm hoặc một năm. Đáng tiếc, thái độ người nào cường ngạnh, thật sự có điểm đáng sợ...
Trước khi rời đi, anh ta nói nguyên nhân lần này bỏ đi, Cho nên tôi bội phục cố gắng của em, lại có thể có thể ở chung lâu với người khó tính như vậy. Đương nhiên, làm học trò là không được chọn, nhưng là phụ nữ... À, không thể không nói, em thật sự là một người phụ nữ tốt ngàn dặm mới tìm được!
Cô không đáp lời, cũng không còn truy vấn.
Kỳ cô cũng hiểu được Tần Niệm đột nhiên bỏ đi có chút kỳ quái, lấy cá tính của anh ta, mặc kệ