Trở về cố gắng sớm nhỉ, quả nhiên là học trò nhu thuận có hiểu biết.
Cao Phỉ mở của xe màu trắng đang đỗ trên đường, ném túi vào trong xe, tựa trên cửa xe nhìn cô cười không ngừng, Nhưng dù sao cũng đã muộn rồi. Cũng đừng trách tôi không có việc gì báo trước với cô, trên thế giới này không có người thầy nào có thể chứa được học trò có ý đồ riêng, Hạ đại sư bây giờ tâm tình đang không được tốt. Nếu tôi là cô, nên lo lắng cho con đường sau này của mình .
Cô dường như cũng không cần An Nhan Nhiên trả lời, nói xong ngồi vào trong xe, đeo kính râm, khoát tay về phía cô, nghênh ngang rời đi.
An Nhan Nhiên nhìn về biệt thự dưới ánh mặt trời biệt thự, chậm rãi lấy chìa khóa ra.
Cũng từng nghĩ tới cá tính của Cao Phỉ, một khi được biết chỗ ở của Hạ Tầm Giản, nhất định thi triển tất cả vốn liếng chọc phá đối phương. Cô ta sở dĩ dám thể hiện thái độ với Hạ Tầm Giản, không phải tin tưởng bản thân mình, mà là tin tưởng tính cách biến thái lại hay xoi xét của anh.
ЖЖЖЖЖЖЖ
Không khí trong phòng khách, còn lưu mùi nước hoa trên người Cao Phỉ, cô hơi nhíu mi có chút không thích.
Phòng khách không có ai, cửa phòng vẽ tranh đóng, cô cố gắng chịu đựng, nhẹ nhàng gõ cửa, nửa cái đầu dò xét đi vào, Thầy ơi, thầy đang bận ở đây à? Thật có lỗi, ngày hôm qua thu dọn đồ đạc chậm, cho nên sáng nay ngồi xe bus. Thầy ăn sáng chưa, nếu chưa để em đi làm.
Không ai trả lời cô. Bức màn bán thủy tinh rủ trước mặt, thân hình cao ngất đang bận rộn ở trước bàn vẽ.
Cô nghĩ nghĩ, lui ra ngoài làm bữa bữa sáng, sau đó lại gõ cửa, đặt trên bàn tại phòng vẽ tranh.
Tiếng bước chân từ sau lưng mà đến, ngón tay thon dài lướt qua cô, nhẹ nhàng hất chén đĩa lên. Bữa sáng vừa mới làm xong cứ như vậy theo chén đĩa tứ phân ngũ liệt ở trên sàn nhà.
Thầy? khuôn mặt tuấn lãnh của anh bình tĩnh có chút dọa người, tầm mắt thâm lạnh lẽo kia định ở trên mặt cô, giống như mặt hồ đóng băng.
Em tối hôm qua không gọi điện thoại trước cho thầy, thầy tức giận sao?
Tôi đối với em không tốt sao? Anh mở miệng, tiếng nói kia làm cô run run một chút.
... Tốt lắm ạ. Nếu vứt cá tính biến thái lúc lạnh lúc nóng trong lời nói của anh sang một bên, anh đối với cô chính xác là rất tốt.
Cho nên, em cứ như vậy qua báo đáp tôi? Một cái máy tinh xảo, bị ném lên chiếc bàn.. An Nhan Nhiên nhẹ nhàng bật lên, hình ảnh nhân vật chính đúng là cô và Quan Hữu.
Đây là - lúc tối qua bọn họ ở phòng làm việc.
Cô hiểu được, hôm nay Cao Phỉ vốn tới không phải giới thiệu bản thân với Hạ Tầm Giản, mục đích của cô ta – là cô!
Cô ta là muốn dùng đoạn video này nói cho Hạ Tầm Giản, người anh gọi là học trò, bất quá là người có mục đích riêng bụng dạ khó lường.
Nếu chỉ riêng là như vậy cô cũng không sợ, dù sao Hạ Tầm Giản đối với vấn đề ấy sớm giải thích rõ ràng. Chính anh đã nói qua, không cần biết người ở bên có ý đồ riêng hay không, anh chỉ giữ lại người hữu dụng
Nhưng mà, từ góc độ của người xem hay chính mình nhận những lời nói này, cũng làm cô cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Một phút này, cảm xúc không khống chế được, lại không biết mình còn nói nhiều lời như thế. Nhân vật nữ không khống chế được, thật sự có chút khó coi
Video cuối cùng dừng ở hình ảnh Quan Hữu cúi đầu hôn cô kia, An Nhan Nhiên xiết chặt tay, chậm rãi