Khi Hàn Đông nói lãnh đạo cục thông tin truyền thông xuống thị trấn Triệu Hoa thì Hầu Tây Bình chớp mắt, hắn chợt đưa ra ý kiến:
- Thôn Mao Kiều không phải có một đập chứa nước sao? Tôi nghĩ chúng ta có thể cho người ngoài nhận thầu.
Hàn Đông chợt sững sờ, sau đó cười nói:
- Được, dù sao đập chứa nước này cũng đang nhàn rỗi, nếu cho nhận thầu thì sẽ có thể tìm được lợi nhuận. Lần này đài truyền hình đến, vừa vặn cho bọn họ hỗ trợ quảng cáo, sau đó đấu thầu công khai trong toàn huyện.
Khi thấy Hàn Đông thoải mái như vậy thì Hầu Tây Bình cười ha hả nói:
- Những ngày qua tôi luôn suy nghĩ xem làm sao để thu hút nhiều người đến Triệu Hoa, không ngờ bí thư Hàn đã giải quyết tốt rồi.
Hàn Đông cười nói:
- Coi như có chút may mắn, vừa đúng lúc có một người bạn học của tôi đến làm phó cục trưởng cục thông tin truyền thông, cô ấy nói muốn ăn cá sông, tôi cũng chỉ thuận miệng nói một câu, không ngờ cô ấy lại đồng ý.
Hầu Tây Bình có chút kinh ngạc:
- Bạn học cũ của bí thư Hàn sao?
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đúng vậy, cô ấy là Kiều San San, hình như mới đến huyện Phú Nghĩa.
Hầu Tây Bình giật mình, sau đó nói:
- Thì ra là nữ bạn học.
Hàn Đông cười khổ một cái nói:
- Đúng vậy, đã vài năm không gặp rồi. Chủ tịch Hầu, chuyện đập nước Mao Kiều cho bên ngoài thầu cần phải nhanh chóng có một phương án, không thể để tình huống xảy ra chuện mà không có hướng xử lý, dù sao cũng không phải bán đi, cần phải có chế tài quản lý tương quan mới được. Đặc biệt là mùa khô, nước trong đập còn phải dùng để tưới cho đất đai của dân cư xung quanh, tất nhiên sẽ căn cứ vào tình hình hạn hán vào từng thời điểm để có chế độ đền bù tổn thất thích hợp.
Hầu Tây Bình nói:
- Bí thư Hàn cứ yên tâm, trước đây đã có tư tưởng, sẽ có một biện pháp phù hợp, đến lúc đó mời bí thư Hàn xem qua.
Hàn Đông cười nói:
- Ha ha, tôi chẳng qua chỉ cho ra một lời đề nghị mà thôi, đây là chuyện anh trông nom, tôi cũng không quản.
Gần đây thái độ của Hàn Đông là anh kính tôi một thước tôi sẽ kính lại một trượng, thái độ của Hầu Tây Bình cũng rất tốt, vì thế mà hắn sẽ không muốn nhúng tay quá nhiều vào công tác của khối chính quyền thị trấn. Chuyện thầu đập nước thuộc về khối chính quyền thị trấn, sẽ do chủ tịch Hầu Tây Bình phụ trách toàn diện, Hàn Đông chỉ cần có chút giám sát là được.
Hầu Tây Bình cũng rất vui, nhưng hắn nói:
- Công tác của khối chính quyền luôn nằm dưới sự lãnh đạo của đảng ủy.
Sáng sớm hôm sau Hàn Đông đến phòng làm việc chưa được bao lâu thì nhận được điện thoại của Kiều San San, các nàng sẽ xuất phát, nàng cười ha hả nói:
- Vài năm không gặp, cũng không biết anh như thế nào, ha ha...
Hàn Đông thấy nụ cười của Kiều San San rất thân thiết và quen thuộc, hắn cũng cười nói:
- Tôi vẫn như cũ, còn cô, có lẽ càng ngày càng đẹp ra.
- Điều đó là đương nhiên, đến lúc đó đừng ngây ra nhé?
Kiều San San cười nói:
- Được rồi, không nói nữa, chúng tôi xuất phát.
- Nha đầu kia vẫn còn tự tin như vậy.
Hàn Đông cúp điện thoại và lẩm bẩm, trong nhóm bạn của hắn thời đại học thì Kiều San San tuy không phải là hoa hậu giảng đường nhưng cũng tính là mỹ nữ, hơn nữa nàng có nụ cười sáng lạn rất đẹp, càng làm người ta sinh ra ấn tượng sâu sắc.
Nhưng trong ấn tượng của Hàn Đông thì Kiều San San cũng chỉ là một bạn học đáng yêu, cũng không có chút tâm tư gì khác.
Hàn Đông nhanh chóng bình tâm trở lại, hắn cúi đầu nhìn văn kiện, đó là thông báo về việc đẩy mạnh công tác kế hoạch hóa gia đình trong huyện. Phú Nghĩa là một huyện đông dân, tổng dân cư có mười triệu người, phần lớn đều có hộ khẩu nông thôn, công tác kế hoạch hóa gia đình luôn là vấn đề khó khăn, hằng năm đều có nhiều tình huống phát sinh. Nhưng vì có Hàn Đông mà phòng kế hoạch hóa gia đình huyện Phú Nghĩa có một phương án khắc phục khó khăn, vì biện pháp trước đó mà Hàn Đông dạy cho Tiền Thạch Lựu rất hiệu quả, sau khi truyền đi thì các thôn xóm khác cũng đi theo, trong huyện cũng quyết định mở rộng phạm vi áp dụng, nhất định phải giảm tỉ lệ sinh con thứ hai thứ ba.
- Ha ha, như vậy cũng tốt.
Hàn Đông cười, hắn ký lên văn kiện rồi để sang một bên, sau đó cầm lên một phần văn kiện khác. Đây là tinh thần chỉ thị của thường ủy thị ủy, bí thư ủy ban tư pháp Kiều Hiếu Nghĩa, đó là thị ủy sắp tiến hành chỉnh đốn hệ thống tư pháp từ trên xuống dưới, đến tận đồn công an dưới cơ sở. Tuy đồn công an chủ yếu do cục công an quản lý nhưng chuyện chỉnh đốn hoạt động cũng cần đảng ủy chính quyền thị trấn phối hợp.
Hàn Đông cầm lấy bút, sau đó hắn chợt khựng lại nhìn cái tên Kiều Hiếu Nghĩa, hắn chợt nhớ đến Kiều San San. Kiều Hiếu Nghĩa nghe nói là cán bộ từ trên tỉnh phái xuống, Kiều San San cũng vừa mới đến huyện Phú Nghĩa được vài ngày, giữa bọn họ có quan hệ gì?
- Mình nghĩ nhiều như vậy làm gì?
Hàn Đông cười khẽ một tiếng rồi xách bút ký lên văn kiện, dù Kiều San San và Kiều Hiếu Nghĩa có quan hệ gì, mối quan hệ giữa bọn họ là bạn học với nhau, không có thứ gì khác.
Hàn Đông lại xem văn kiện một lúc nữa, sau đó dưới lầu vang lên tiếng động cơ xe hơi, hắn nhìn đồng hồ, đã hơn một giờ kể từ khi Kiều San San điện thoại đến, lúc này có lẽ nàng đã đến. Vì vậy hắn xuống lầu, dưới lầu có một chiếc Jetta hai mươi bốn chỗ, hắn vừa xuống thì người trên xe cũng vừa bước xuống.
- Hàn Đông.
Một âm thanh trong trẻo vang lên, Hàn Đông ngẩng đầu nhìn, không khỏi ngây người.
Trước mặt là một mỹ nữ có vẻ khá e lệ, áo khoác màu xanh nhạt phụ trợ rất tốt cho dáng người thon dài của nàng, mái tóc rủ xuống hai bờ vai.
Cô gái đứng ở đó, hai tay mang theo một túi xách nhỏ màu trắng, trên mặt là nụ cười nhàn nhạt. Chiếc mũi khéo léo, môi hồng vểnh lên, làn da trong trắng lộ hồng, dưới ánh sáng nhàn nhạt giống như đang lóe sáng.
- Kiều San San, đúng là làm cho người khác không dám nhận.
Hàn Đông thầm cảm thấy kinh ngạc, không thể tưởng chỉ sau vài năm không gặp mà Kiều San San đã xinh đẹp, trưởng thành, tinh xảo và thanh nhã như vậy. Hắn chỉ cảm thấy mình thật sự không còn ngôn ngữ phù hợp để miêu tả, nhưng ngay sau đó hắn cũng nhanh chóng bình ổn tâm tính, tiến lên bắt tay với nàng.
Bàn tay của Kiều San San nhẵn nhụi, trơn láng, nàng cười nói:
- Hàn Đông, anh vẫn như cũ.
- Có phải làm cho cô thất vọng rồi không?
Hàn Đông đùa giỡn.
- Ha ha, không có.
Kiều San San vẫn cười rất điềm tĩnh, thật sự không giống như những gì Hàn Đông nghe qua điện thoại.
Nếu như nói trong ấn tượng của Hàn Đông thì Kiều San San chỉ là một bạn học đáng yêu như đóa hoa mới nở, như vậy bây giờ Kiều San San đã là một đóa mẫu đơn kiều diễm, cực kỳ xinh đẹp.
Tuy trướ đó Hàn Đông đã chuẩn bị tâm lý nhưng khi đối mặt với Kiều San San thì vẫn không tự chủ được phải có chút rung động, cô gái nhỏ trong ký ức của hắn nay đã trưởng thành rồi.
Hàn Đông đưa đoàn người vào phòng họp, sau đó gọi Hầu Tây Bình đến, mọi người giới thiệu một phen, bọn họ đều tỏ ra hoan nghênh Kiều San San và các nhân viên công tác của đài truyền hình. Hầu Tây Bình giơi thiệu kỹ càng những tụ điểm giải trí ven sông của thị trấn Triệu Hoa, đồng thời cũng đưa ra kế hoạch kêu gọi đấu thầu mặt nước đập Mao Kiều, hy vọng đài truyền hình có thể giúp đỡ.
Trong quá trình này Kiều San San luôn nở nụ cười ngồi bên trái Hàn Đông, thỉnh thoảng lại gật đầu ưu nhã.
Một mùi hương thơm ngát truyền đến, Hàn Đông không khỏi hít vào vài hơi.