- Vâng, tôi đến báo cáo một chút công tác thành phố Quảng Trung sắp tới.
Hàn Đông biết tình hình của mình, cho nên Cồ Phàm Hàn cũng không thể trước mặt Hàn Đông nói dối, cho dù Hàn Đông liệt kê mình vào đối tượng đả kích, vậy cũng là việc không có cách nào nữa.
“Hơn nữa, mình trước kia với Hàn Đông còn chút tình nghĩa đấy, với tính tình Hàn Đông, chỉ cần mình không chủ động gây chuyện, hắn cũng sẽ không cố ý chèn ép ta.”
Cổ Phàm Hàn trong lòng thầm nghĩ.
Hai người hàn huyên hai câu, Hàn Đông tiếp theo vỗ vai Phàm Hàn cổ vũ nói:
- Tốt lắm, ở cơ sở làm cho tốt.
Đưa mắt nhìn Hàn Đông rời khỏi, Cổ Phàm Hàn trong lòng xúc động thật lâu, không lâu trước đó Hàn Đông còn chỉ là một cán bộ nhỏ cấp Cục phó, đối với mình cũng là khách khí, mà bây giờ người ta đã là cán bộ cấp Bộ trưởng, mình trước mặt hắn chỉ là cảm thấy một uy áp vô hình, cũng không biết trong lòng hắn suy nghĩ cái gì.
Lắc lắc đầu, Cổ Phàm Hàn cũng không biết Hàn Đông tới tỉnh Tây Xuyên đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, đối với mình mà nói không biết là tốt hay xấu.
Hàn Đông trở lại văn phòng không lâu, thư ký Hứa Song liền đến báo cáo:
- Chủ tịch, Tổng giám đốc Tạ tập đoàn thủy điện tới rồi.
- Mau mời vào.
Hàn Đông lớn tiếng nói, nói xong liền đứng lên nghênh đón ở cửa rồi.
- Xin chào Chủ tịch tỉnh, muốn gặp Chủ tịch Hàn đã lâu, vô cùng cảm ơn Chủ tịch Hàn trong lúc cấp bách đã rút thời gian gặp mặt.
Chủ tịch tập đoàn thủy điện Tổng giám đốc Tạ Khánh Giang khoảng năm mươi tuổi, mày rậm mắt to, ăn to nói lớn, làm cho người ra cảm giác rất hào phóng, lời nói cũng là vô cùng khách khí.
Hàn Đông nói:
- Tổng giám đốc Tạ quá khách khí rồi, tôi cũng muốn nói chuyện với Tổng giám đốc Tạ một chút.
Hai người vừa bắt tay vừa nói, đi theo Tổng giám đốc Tạ Khánh Giang tới còn có vài vị quản lý cao cấp của tập đoàn thủy lợi, đối với thái độ khiêm nhường cung kính của Tổng giám đốc Tạ Khánh Giang, trong lòng bọn họ đều âm thầm giật mình.
Đương nhiên làm cho họ giật mình nhất vẫn là tuổi của Chủ tịch tỉnh Tây Xuyên, sao nhìn lên cũng chỉ bộ dạng hai mươi tuổi. Điều này trên quan trường nước Trung Hoa, thật sự là một dị số. Chủ tịch tỉnh còn trẻ như vậy, bất kể năng lực của hắn rất mạnh nếu sau lưng không có bối cảnh thông thiên, là hoàn toàn không thể nào. Những người làm quản lý cấp cao của tập đoàn thủy lợi cũng từng gặp qua một số quan to cấp Bộ trưởng nhưng người nào cũng phải nhiều tuổi hơn Hàn Đông rất nhiều.
Lúc này, trong lòng mọi người đều dần hiểu được vì sao thái độ của Tổng giám đốc Tạ Khánh Giang chuyển biến lớn như vậy rồi. Một quan to cấp Bộ trưởng còn trẻ cùng bối cảnh thông thiên như vậy, muốn đối đầu với hắn thực sự không phải là hành vi sáng suốt, nói không chừng dưới sự giận dữ của thanh niên này, động điểm quan hệ, sẽ không phải là chuyện nhỏ.
Hàn Đông mời đoàn người vào văn phòng, Tạ Khánh Giang lại giới thiệu với hắn từng người đi cùng.
Lúc giới thiệu tới nữ phó tổng giám đốc Vương Hồng Anh của tập đoàn thủy lợi, cô không kìm nổi lòng cảm thán nói:
- Chủ tịch Hàn thật sự là tuổi trẻ tài cao.
Tạ Khánh Giang ở bên cạnh vừa nghe, mặt lập tức tái đi, Vương Hồng Anh này trong đầu đựng gì thế, chả lẽ nghĩ đối diện với một cán bộ cấp Cục, cô cũng có phần nói chuyện với Chủ tịch tỉnh như vậy sao? Nếu Hàn Đông bởi vậy mà khó chịu, vậy hội đàm song phương tiếp theo rất là bất lợi.
Lúc này Tạ Khánh trong lòng chỉ hận không thể đá một cước cho Vương Hồng Anh về Yến Kinh, không nói không ai bảo cô bị câm điếc cả.
Vương Hồng Anh cũng rất nhanh ý thức được lời nói của mình có vấn đề, vội cười trừ nói:
- Chủ tịch Hàn, ngại quá, gặp ngài tôi có chút hồi hộp, cũng không biết nói gì rồi.
Hàn Đông chỉ thản nhiên cười cười, khoát tay, nói với mọi người:
- Mời mọi người ngồi.
Mọi người ngồi xuống, Vương Hồng Anh trong lòng còn đang suy nghĩ chuyện vừa rồi, không biết Hàn Đông có thực sự là không để ý như hắn biểu hiện ra ngoài như vậy không. Trong lòng cô có chút hối hận, sao mà nhìn thấy anh chàng đẹp trai phong độ còn trẻ như vậy đã không quản được miệng của mình rồi.
Hứa Song vào rót trà cho mọi người, sau đó nhẹ nhàng đi ra.
- Chủ tịch Hàn, lần này chúng tới chủ yếu là muốn cùng Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Xuyên, trao đổi giải quyết sự việc trạm thủy điện như thế nào. Dự án xuất hiện vấn đề như vậy, tập đoàn chúng tôi không thể trốn tránh trách nhiệm, hơn nữa tập đoàn thủy điện là doanh nghiệp chịu trách nhiệm. Nhiều năm qua, tập đoàn thủy điện đã thắng được danh hiệu người có trách nhiệm…
Tạ Khánh Giang đem tập đoàn thủy điện thổi phồng lên, giống như tập đoàn thủy điện quả thực chính là làm từ thiện công ích, hoàn toàn quên thái độ thoái thác trước đây của tập đoàn thủy điện.
- Đối với dự án thủy điện thác nước, tập đoàn cũng làm một phương án, nếu như Chủ tịch Hàn công nhận, chúng tôi lập tức thực thi phương án, tranh thủ kiến thiết tốt trạm thủy điện thác nước.
Nói xong, y ra hiệu cho Phó tổng giám đốc bên cạnh cầm cặp văn kiện ra, hai tay đưa cho Hàn Đông.
Hàn Đông nhận lấy nói:
- Như vậy đi, phương án tôi xem một chút, đợi lát nữa sau khi cùng các đồng chí thảo luận, nếu khả thi, thì mau chóng thi hành. Từ góc độ tỉnh Tây Xuyên chúng tôi mà nói, công trình mới là quan trọng nhất, bây giờ đã trì hoãn như vậy, chỉ sợ không có khả năng nữa…
Lúc này Tạ Khánh Giang cười nói:
- Đối với vấn đề này, tập đoàn thông qua thảo luận, cũng nghĩ đến biện pháp giải quyết, đó chính là gia tăng đội xây cất, vừa lúc tập đoàn mới hoàn thành xong một công trình ở phía đông, có thể điều động nhân viên nòng cốt lại đây, mau chóng tổ chức đội ngũ xây cất cùng với đội ngũ bây giờ thi công, tôi tin chắc hẳn là có thể hoàn thành công trình đảm bảo chất lượng đúng hạn. Chủ tịch Hàn, để có thể bổ sung cứu vãn, lần nãy tập đoàn không tiếc gì…
- Xem ra tập đoàn thủy điện rất có thành ý, như vậy tôi nghĩ hợp tác song phương nhất định sẽ tiến hành hoàn mỹ.
Hàn Đông tuy rằng trên mặt vui vẻ tươi cười nhưng giọng điệu vẫn rất bình thản, cũng không kích động như mọi người tưởng tượng.
Vương Hồng Anh nhìn thấy Hàn Đông khuôn mặt phong độ đẹp trai, trong lòng bất mãn thầm nói:
“Người này sao một chút cũng không kích động, tập đoàn lần này không chỉ không kiếm được tiền, còn có thể lỗ, nhân tình lớn như vậy, hắn lại thờ ơ như vậy? Lòng tham vô đáy mà.”
Vài vị quản lý cấp cao khác của tập đoàn thủy điện trong lòng cũng đều tức giận bất bình, cảm thấy Hàn Đông hoàn toàn là được voi đòi tiên, tập đoàn thủy điện lần này có thể nói là thâm hụt tiền to rồi, hắn còn có gì không hài lòng đây, sao còn bộ dạng bằng mặt không bằng lòng đây?
Thực ra thái độ của Hàn Đông đối với tập đoàn thủy điện rất hài lòng, như vậy, tổn thất đối với tỉnh Tây Xuyên là nhỏ nhất.
Tuy nhiên Hàn Đông biết rõ, bánh không từ trên trời rơi xuống, tập đoàn thủy điện tại sao lại rộng rãi như vậy, chẳng lẽ đúng là vì có trách nhiệm với công trình sao. Trên thế giới này, lợi ích mới là quan trọng nhất, tập đoàn thủy điện là doanh nghiệp nhà nước, ở rất nhiều thời điểm, rất nhiều phương diện thậm chí là không chịu trách nhiệm ấy, bình thường đều không có cách nào. Nhưng sao lần này tập đoàn thủy điện chuẩn bị xuất huyết, đằng sau chắc chắn có nguyên nhân khác.
Hàn Đông cũng không cho rằng, chỉ vì bối cảnh thân phận của mình, Tạ Khánh Giang đã chạy tới qua hình thức xum xoe này mong chờ, hắn chắc chắn còn có chuyện khác bây giờ chưa lộ ra mà thôi.
Cho nên Hàn Đông mới không biểu hiện vui mừng bất ngờ như mọi người tưởng tượng.
“Hàn Đông này, tuổi không lớn, nhưng lòng dạ sâu sắc”.
Tạ Khánh Giang để ý vẻ mặt Hàn Đông, trong lòng nghĩ thầm.
- Chủ tịch Hàn, chúng tôi không quấy rầy ngài làm việc nữa, chúng tôi tới thành phố Du Bình xem hiện trường thi công, phải nhanh chóng làm tốt giai đoạn chuẩn bị…
Tạ Khánh Giang đứng lên nói.
Hàn Đông nhìn đồng hồ một chút, đã qua mười một giờ, liền nói:
- Tổng giám đốc Tạ đúng là người của công việc, nhưng làm việc cũng phải ăn cơm chứ. Tới tỉnh Tây Xuyên rồi, nếu ngay cả cơm cũng không ăn, truyền đi chẳng phải làm người ta nói, Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Xuyên không phải sao.
Tạ Khánh Giang trong lòng vui vẻ, cười ha hả nói:
- Chủ tịch Hàn nói đùa, nếu như vậy, thì chúng tôi khách theo chủ vậy.
Lúc Hàn Đông nói chuyện, Hứa Song cũng đã điện thoại cho trưởng ban thư ký Mã Hồng Thao, bảo y khẩn trương sắp xếp cơm trưa.
Hàn Đông và Tạ Khánh Giang sóng vai nhau đi, vừa nói chuyện thân thiết, vừa đi xuống dưới lầu.
Tới phòng khách, Hàn Đông lại gọi điện cho Phạm Đồng Huy, nói đơn giản một chút chuyện tập đoàn thủy điện.
Phạm Đồng Huy vừa nghe tập đoàn thủy điện bỗng nhiên phối hợp như vậy, trong lòng rất vui, tỏ vẻ muốn qua đó.
Rất nhanh Phạm Đồng Huy đã tới rồi, nhiệt tình bắt tay mấy người tập đoàn thủy điện, sau khi ngồi xuống càng tán dương thêm tập đoàn thủy điện.
Làm Bí thư Tỉnh ủy, đối với hạng mục thủy điện, Phạm Đồng Huy vẫn treo ở trong lòng, bây giờ tập đoàn thủy điện có một phương án tốt như vậy, lập tức giải quyết xong vấn đề khó, đối với toàn tỉnh Tây Xuyên cũng là một việc tốt, y là nhân vật số một, công lao nhất định là không chạy đi đâu.
Hai bên khách và chủ trò chuyện vui vẻ với nhau, cơm nước xong, Tạ Khánh Giang liền dẫn mọi người tới thành phố Du Bình, Hàn Đông không đi cùng lại để Hồng Tiến Phong đi.
Sau đó, Hàn Đông và Phạm Đồng Huy cùng nhau nghiên cứu một chút phương án của tập đoàn thủy điện, hai người nhất trí cho rằng, phương án của tập đoàn thủy điện đối với tỉnh Tây Xuyên một chút hại cũng không có.
- Chủ tịch Hàn, quyết định của tập đoàn thủy điện lần này thật là bất ngờ.
Phạm Đồng Huy cười híp mắt nói:
- Điều này cũng nhờ nỗ lực của Chủ tịch Hàn.
Rất dễ nhận thấy, Phạm Đồng Huy đem hành động dị thường của tập đoàn thủy điện quy công cho Hàn Đông, cho rằng Hàn Đông qua bối cảnh hùng mạnh sau lưng, ép tập đoàn thủy điện ra quyết định trái lương tâm như vậy.
Phạm Đồng Huy trong lòng vui rất nhiều, cũng có chút chua chat.
Hàn Đông nghe ra hàm ý trong lời nói của Phạm Đồng Huy, cũng không nhận, khẽ cười nói:
- Bất kể nói thể nào, vấn đề trạm thủy điện thác nước có thể giải quyết tốt đẹp, có thể hoàn công đúng hạn, chúng ta có thể yên lòng với nhân dân rồi.
Sự việc trạm thủy điện thác nước giải quyết xong, Hàn Đông cũng thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo là tổ chức thực thi, chỉ cần tăng cường giám sát là được.
Bây giờ, mấu chốt là phải giải quyết vấn đề nhân sự tương quan, bộ máy thiết kế tốt rồi, các hạng mục mới có thể phát triển tốt hơn được.
Ngày hai mươi tư tháng ba, Hàn Đông chủ trì triệu mở họp thường vụ Ủy ban nhân dân tỉnh. Ở hội nghị, Hàn Đông đưa ra phương án điều chỉnh nhân sự. Quách Phục Hiệu phòng Kiểm toán vì lý do tuổi tác sức khỏe, lùi về tuyến hai, đảm nhiệm tuần tra phòng Kiểm toán.
Bổ nhiệm Mã Hồng Thao làm Giám đốc sở, bổ nhiệm Tô Chính Nguyên làm Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh kiêm nhiệm chủ nhiệm văn phòng.