"Em sang đây hồi nào mà không báo cho anh biết trước."
EunJi cầm chiếc bánh gato màu xanh dương phủ đầy những loại trái cây cô và Owen thích lên bàn.
"Em muốn tạo bất ngờ cho anh mà."
"Trận bán kết lúc sáng em muốn lại xem trực tiếp nhưng mà nghĩ lại về nhà làm buổi sáng cho anh vẫn hơn."
Owen đi lại ngồi xuống chiếc ghế.
"Cũng lâu rồi anh chưa ăn món em làm, cảm ơn em nhé."
EunJi từ từ đi lại phía sau Owen nhẹ nhàng ôm cổ anh.
"Em nhớ anh. Anh có thể quay về nước với em không?"
Owen thay đổi sắc mặt, anh đi một phần là không muốn liên can đến gia đình, mang Rachel theo cũng chỉ vì anh thương em gái.
"Trận đấu chưa xong, anh không thể quay về với em được."
"Thế còn nếu em đợi anh kết thúc trận đấu thì sao? Anh sẽ về nhà với em chứ, chúng ta còn..."
EunJi chưa nói dứt câu, Owen liền gạt tay cô ra, giọng điệu khó chịu đôi phần.
"Anh mới đua xong mệt rồi, anh về phòng nghỉ trước, căn phòng cuối trên tầng 2 còn trống, em dọn đến đó ở đi."
Nói xong anh đứng dậy bỏ đi lên phòng bỏ mặc cô tiếc nuối bất lực đứng đó.
Anh biết cô muốn gì, đã nhiều lần cô gợi ý với anh, cô muốn thúc đẩy tình cảm, nhưng Owen quá giữ kẽ, một chút cũng không muốn vượt ganh giới, trong lòng cô khó chịu vô cùng nhưng không biết làm thế nào.
Tán anh đã khó nay muốn về một nhà càng khó hơn, không biết anh có thật sự yêu cô không.
Hôm sau, là đêm đầu Sherry Kim đi làm ở nơi mới xin việc, cô bưng bê nước đơn giản cũng khá thuần thục. Chỉ là nơi này thật sự phức tạp, có nhiều đàn ông hơn, có lúc gặp nghiêm túc ít nói, ánh mắt khó đoán sát khí, còn có những tên ăn chơi trêu ghẹo.
Máu me thì thôi rồi, bản thân cô lại có chứng sợ máu, mỗi lần đi ngang hoặc bắt gặp thì cô lại nhắm chặt mắt mà đi.
Ngày đầu có hơi chưa quen nhưng ít nhất cô không mắc lỗi trong công việc.
Sắp tới là cuối cấp, cô quyết định không học đại học cứ thế mà đi làm chẳng sao.
Do cô quá bận nên cô và Seung Yoo ít tiếp xúc với nhau làm cho anh cảm thấy không vui, anh muốn biết cô làm gì đi đâu.
Rồi một đêm, anh ngồi xe đợi Sherry tan làm rồi đón cô về nhà, khi cô tan ca gặp ngay Seung đang ngồi trên chiếc xe tay ga đậu trước cửa đợi mình.
Cô nhanh chóng bước lại gần anh hỏi.
"Seung, sao cậu ở đây vậy?"
"Mình thấy cậu mấy nay không có thời gian rảnh nên qua đây để đón cậu về rồi sẵn tiện ghé ăn chút gì đó."
"Sao cậu biết mình làm ở đây?"
Seung lấy chiếc nón bảo hiểm đã chuẩn bị sẵn tự tay đội cho cô.
"Mình theo dõi đó. Lên xe đi."
Sherry cũng có chút nghi ngờ, người chuẩn mực như cậu ấy chắc chắn không thể thản nhiên khi cô làm ở đây được.
Seung chở cô đến một quán cháo lề đường, hai người gọi hai bát rồi ngồi xuống ghế, cậu còn tử tế kéo ghế cho cô ngồi.
"Khuya rồi, ăn cháo cho dễ tiêu."
Sherry cũng bỏ bớt hoài nghi nhìn anh cảm kích, dù sao khuya thế này mà cậu ấy còn đến rước mình thì quá chu đáo rồi.
Cô chủ quán bưng trên mâm là hai tô cháo gọn gàng xuống bàn.
"Rồi chút hai em ăn ngon miệng nhé!"
Hai người lấy muỗng ra ăn, Seung cất giọng nói.
"Sắp tới thi cuối cấp rồi, cậu làm việc như vậy thì không đủ sức học đâu, hay là nghỉ đi."
Sherry ăn một muỗng cháo rồi nói.
"Công việc này cũng rất tốt, bưng bê nước khá nhẹ, chỉ là... có một chút máu thường thấy. Nhưng không sao, mình làm được."
"Cậu có chắc là làm được không? Mình nghe nói nơi cậu đang làm không đơn giản, cậu thiếu tiền đến thế sao?"
Sherry khựng lại một lúc, cô có thiếu tiền thật nhưng nghe người khác nói vậy cô cũng có chút tự ái không vui.
"Ừm... phải. Chổ đó trả tiền cũng không thấp, hợp với tình hình hiện tại của mình."
"Cậu có thể làm chổ khác được mà, thậm chí còn tốt hơn, để mình giới thiệu cho cậu."
Sherry vẫn quyết tâm không dao động.
"Mình không muốn làm phiền cậu, với lại mình cũng chỉ mới vào làm và mình rất thích công việc hiện tại."
Seung biết không thể làm thay đổi ý định của cô nên cũng ngưng khuyên ngăn. Nhưng lý do mà anh cố gắng kêu cô tránh xa những nơi như vậy cũng là vì đó là những nơi Wooin thường lui tới, anh sợ cô chạm mặt với anh ta.
Hai người im lặng một lúc rồi Seung cũng tìm thêm chủ đề để nói chuyện.
"Cậu có biết mấy nay... tin đồn về clip của Selena vẫn không giảm chưa."
Sherry cứng người rồi ăn từng muỗng cháo một cách thẫn người.
"Chuyện clip đó, mình biết là nó không dễ gì giảm chỉ trong một tháng, mình cũng không muốn em ấy mang tiếng xấu như vậy suốt đời."
"Mình hay không có ở nhà cùng với Selena nên cũng không rõ về tình trạng của cậu ấy. Nhưng mà chắc Wooin không làm gì cậu ấy đâu."
"Nhiều lần mình nhắn tin cho em ấy, nhưng mình cảm thấy em ấy chỉ nhắn cho có lệ chứ không thật sự chia sẻ. Mình lo lắm."
"Vậy cậu có biết và muốn biết cách để giảm bớt các thành phần làm hại cho Selena ở trên mạng lẫn ngoài đời không?"