Ngủ Trước Yêu Sau

Chương 24

Trước Sau

break

Trong một căn biệt thự màu trắng đắt tiền, Rachel Macerline đang sửa soạn trang điểm xinh đẹp trước bàn mỹ phẩm.

Mặc một bộ váy đen ôm đường cong của cô, tạo cho cô có sức hấp dẫn khiến đàn ông không cưỡng lại được.

Xong suôi, cô đi xuống lầu gặp Owen đang ngồi ghế sofa uống ly trà nóng thư giãn.

Owen tên thật là Owen Knight, năm nay đã 22 tuổi, anh hiện là tay đua xe trong đội Light Cavalry. Anh đua rất tốt là người đua nổi tiếng ở nước Anh, dị năng của anh là có thể cảm nhận được từ những cơn gió.

Anh có thể biết trước khi nào trời sẽ mưa qua giác quan thứ 6. Anh cao mét 86, người thuần Anh, có mái tóc vàng chẻ 7 3, với đôi mắt màu xanh dương. 

Vì sao hai anh em họ lại có họ khác nhau là do họ là anh em cùng mẹ khác cha. Cha Owen thì đã li dị với mẹ hai người từ lâu, lúc Owen còn 2 tuổi thì do một số lý do riêng nên hai người chấm đứt với nhau và từ đó Owen và cha không gặp nhau nữa. Cha Owen cũng bước tiếp một bước của mình, có hạnh phúc mới. 

Nếu không nhờ những tấm hình còn sót lại, Owen đã không còn nhớ được hình bóng của cha ra sao.

Sau một thời gian thì mẹ hai người đã lấy cha của Rachel về, rất sớm họ đã sinh ra Rachel. 

Owen đã cô đơn từ nhỏ, mẹ với anh ít khi nói chuyện với nhau. Đa phần tình cảm của mẹ chỉ dành cho người cha mới này.

Owen với cha dượng thì không mấy thân thiết và cũng không gây sự với nhau. 

Vì vậy Rachel là người mà anh có thể bảo vệ và quan tâm chỉ có thể là cô. 

Bên Anh Owen có quen một cô gái 25 tuổi. Và cô đang ở Anh, sắp tới sẽ bay đến Hàn.

Rachel thì từ nhỏ đã được ba mẹ cưng chiều như công chúa. Cô muốn gì cũng được, nên cô có cá tính tinh nghịch trẻ con và hay nũng nịu.

Khi học xong Rachel không muốn học tiếp nên đã nghỉ học, ba mẹ cũng không ép nổi cô. 

Sau đó cô giở giọng nũng nịu đòi hỏi đi theo Owen cho bằng được. Owen đến Hàn Quốc là vì cuộc đua và muốn học hỏi thêm kỹ năng. Jay Jo là đội trưởng đội Light Cavalry, có nghe thông tin về anh ở trên mạng. 

Một lần Owen tham gia cuộc đua solo mua vui cho bản thân, Jay đã gặp anh và có ngỏ lời mời anh vào đội, rồi Owen cũng đồng ý và tham gia cuộc đua nghiệp dư.

Owen cũng chiều theo ý cô mà cho cô đi theo qua đây, họ ở đây cũng đã được một năm.

Khi Rachel bước xuống cầu thang, Owen như đã biết trước cô đi đâu, tay cầm ly trà hơi khói mỏng bốc lên.

"Em định đi đâu đấy?"

Rachel đi lại ghế ngồi xuống cạnh anh, tay khoác vào cánh tay anh, dùng chất giọng ngọt như rót mật vào tai.

"Em đi chơi với bạn."

"Em đi đâu, trong bao lâu?"

"Em đi một xíu, một xíu thôi, nha~~~"

"Một xíu của em là bao lâu?"

"Thì là một xíu thôi, anh hai~~~"

Người thanh niên tóc vàng tuy khó tính nhưng trước sự dễ thương và chất giọng ngọt ngào của cô em gái nhỏ thì cũng xiêu lòng.

"Vậy đi đi. Nhớ về sớm."

"Okay, cảm ơn anh hai, anh hai đáng yêu nhất trên đời, yêu anh."

Con nhóc nhỏ hôn lên má anh một cái "chụt" rồi nhanh nhóng quay phắt đi như đã đạt được mục đích chẳng thèm để ý tới anh nữa.

Owen nhìn về phía bóng cô em nhỏ đang xa dần, anh nhìn cô bất lực. 

Anh từ lâu đã biết cô qua lại với ai và anh luôn theo dõi từng hành động của cô. Anh biết nhưng anh không cản, con bé hút thuốc, uống bia và những cuộc chơi qua đêm. Anh âm thầm giải quyết mọi rắc rối cô gây ra, chỉ cần cô được an toàn.

Rất nhanh Rachel đã đến nhà Juwon Ryu, cô đi ngang qua mấy tên vệ sĩ nhà anh. Cô bước vào phòng làm việc, thấy anh đang ngồi trước máy tính, mặc bộ vest xanh nghiêm chỉnh.

Rachel từ từ quyến rũ bước lại gần Juwon với bộ váy đen ôm trọn mọi đường cong xẻ đùi.

Cô đặt tay lên vai anh, rồi ngay sau đó ngồi vào lòng anh, hai tay vòng lên cổ người đàn ông điển trai.

Giọng quyến rũ ngọt ngào.

"Anh nhớ em không?"

Juwon ngưng công việc, nhìn xuống người con gái nhỏ nhắn đang vòi vĩnh sự chú ý từ anh.

"Đương nhiên là anh nhớ bảo bối của anh rồi, cục cưng."

Tay anh đưa lên nâng nhẹ cằm cô lên, mặt anh hơi cúi sát xuống gần chạm vào mặt cô, hơi thở nóng phả môi cô.

Cô mỉm cười, dùng ánh mắt đưa tình nhìn anh, giọng nhỏ nhẹ đầy sức hút.

"Em cũng rất nhớ anh." Bàn tay nhỏ nhắn của cô xoa xoa phía sau cổ của anh.

"Hôm nay em đẹp không?"

Giọng anh trầm khàn, hơi thở nặng nề.

"Đẹp, rất đẹp."

"Vậy... anh nên thưởng gì cho em đi."

Bàn tay còn lại của cô lướt từ cơ bụng của anh lên từ từ rồi chạm vào uyết hầu của người đàn ông.

Nhiệt độ trong Juwon tăng lên, mọi công việc anh làm trước đó đều bị cô gái trong lòng làm mê mụi, tất cả đều bị gạt sang một bên.

"Em rất biết cách làm cho anh càng say em..."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc