Ngủ Trước Yêu Sau

Chương 12

Trước Sau

break

Trước mặt hai chị em là người đàn ông ngồi ghế. Họ không biết anh là ai, tại sao lại bắt họ đến đây, Wooin trầm giọng nói.

"Tôi muốn biết ai trong hai cô là người phụ nữ trong khách sạn đêm đấy."

Sherry bật dậy nhưng bị một tên phía sau đá sau đầu gối xuống khiến Sherry khuỵ gối xuống đau đớn. 

"Á!"

"Chị có sao không?"

Selena nắm lấy hai vai cô đỡ dậy. Lạnh giọng liếc nhìn Wooin.

"Bọn tôi không biết anh là ai, đêm hôm đấy là đêm nào? Khách sạn nào? Hai chị em tôi không biết."

Wooin hai chân dang rộng, hơi nghiêng người về phía trước.

"Tôi là Yoo Wooin, tại khách sạn XXX hôm thứ bảy, tôi đã qua đêm với một người phụ nữ là một trong hai cô. Tôi có chụp ảnh lại, muốn xem không? Nhưng không có mặc quần áo đâu."

Selena và Sherry nghe danh anh ta liền nhận ra hắn là anh trai của Seung.

Độc ác, tàn nhẫn là những gì miêu tả anh ta, chơi thuốc chơi gái đều có.

Yoo Wooin? Cái tên nghe quen quá.

Sherry liền nhướng mày suy nghĩ.

Hắn nói tiếp, giọng vừa nghiêm túc lại vừa thách thức vừa đểu cán.

"Hưm... Có lẽ cái clip tôi và một trong hai cô ân ái với nhau đã được tung lên mạng. Và tôi nghĩ chắc hai cô cũng biết, không sớm thì muộn. Nói cho tôi biết, là ai?"

Sherry định nói thì Selena chen vào.

"Là tôi."

Selena? 

Sherry khó hiểu nhìn cô, nhưng Sherry cũng không chắc người đêm đó có phải là mình hay không nữa.

Wooin bật dậy chân hơi quỳ một gối xuống bên Selena. Nhướng mày.

"Là cô?"

"Phải, là tôi tại phòng 520."

Gương mặt cô lạnh lùng.

"Vậy... nói xem hôm đấy tôi mặc gì?"

"Anh mặc một chiếc áo thun màu đen có cây thánh giá."

Đúng thật đêm đấy anh mặc chiếc áo thun có 3 cây thánh giá 3 màu khác nhau.

Nhưng lập tức mặt Wooin biến sắc thành giận dữ, anh nghiến răng dùng tay bóp cổ Selena siết chặt đến mức cô muốn nghẹt thở.

Tình huống bất ngờ khiến cô không kịp chặn lại, nhanh chóng dùng hai tay nắm lấy cổ tay anh đang bóp cổ mình cố kéo ra nhưng không thành.

Sherry giật mình.

"Selena!"

Cô cũng tiếp sức kéo tay anh ra nhưng vẫn không đủ lực.

"Nói dối!"

Hắn gân cổ lên và quát và mặt Selena.

"T-Tôi..."

Selena bị nghẹt thở nói không thành lời. Sherry kế bên lo lắng cố giúp cô. Nét mặt của Selena tái nhợt.

"Anh mau dừng lại! Em tôi cho dù có nói sai đi chăng nữa anh cũng không nên động thủ. Thả em tôi ra!"

Anh lạnh giọng nói, tay vẫn giữ nguyên, anh không cho phép ai lừa gạt mình, nếu lừa thì chỉ có chết.

"Tối hôm đó căn bản cô không thể nhìn thấy quần áo của tôi."

Quả thật ngay cả mặt cũng không thể nhớ nổi huống chi bộ đồ vì khi cô bị tát động làm cho tỉnh giấc thì trên người anh đã không còn chiếc áo nào nữa.

"Tại sao chứ?"

Sherry cố kéo anh ra còn Selena sắp tắt thở rồi.

Đột nhiên Seung đá tung cửa phòng bước vào nhìn thấy cảnh tượng Selena thì bị Wooin bóp sắp nghẹt thở, còn Sherry đang quỳ gối mặt đổ mồ hôi cố lôi Wooin ra khỏi Selena.

"Dừng lại!"

Wooin liếc nhìn Seung ngạc nhiên.

"Seung? Sao mày ở đây?"

Seung cố bình tĩnh, từ khi đọc được tin nhắn cầu cứu của Sherry anh lo sợ cố đến nhanh nhất có thể. Sợ Sherry xảy ra chuyện gì, đến nơi thì anh nghe thoang thoáng được tiếng nói bên trong.

"Selena là người con gái đêm thứ 7, chính tôi đã check cam và nhìn thấy Selena bước vào phòng 520."

Wooin nới lỏng tay, Selena có thể thở đôi chút. Cô thở gấp.

"Mày nói gì? Mày check cam thấy con nhỏ này đi vào phòng 520, hai đứa song sinh này mày biết ai là ai sao?"

"Đương nhiên tôi phân biệt được, tôi học với họ từ nhỏ. Chỉ cần nhìn thấy bóng lưng tôi đã nhận ra ai."

Wooin buông tay, Sherry lo lắng vuốt ngực cô.

"Em- Em có sao không? Selena."

"Tôi thấy được khi trong cơn mê, tôi còn nghe được tên anh lúc anh ghé sát tai tôi nói là anh sẽ đến tìm tôi."

Wooin nửa tin nửa ngờ, nhưng rồi cũng đứng lên phủi lớp áo nhăn nhúm.

"Tao tạm tin, tao vẫn sẽ còn điều tra. Bây giờ con chị đi đi, con em ở lại."

"Không được! Selena không thể ở lại với anh."

Selena quay sang cô, nuốt ực, rồi thở nông.

"Em không sao, chị về đi, em ổn, anh ta không làm gì em nữa đâu."

"Sao em không biết hắn ta không làm gì em nữa, chị lo lắm em về với chị đi."

Selena nhìn cô với ánh mắt quyết tâm. Cũng không biết vì sao cô lại nhận đó là mình đêm đó cô rõ ràng đang ở bên Seung.

Sherry đọc được lời nói trong ánh mắt của cô, lưu luyến đỡ cô đứng dậy.

"Được, chị tin em, phải biết bảo vệ bản thân." Sherry liếc nhìn Wooin một cái rồi quay lại Selena. "Nếu tên đó làm gì em thì gọi ngay cho chị."

"Ừm."

"Mày mau đưa con chị đi đi, lắm lời."

Sherry liếc Wooin lần cuối và nhìn với ánh mắt hoài nghi.

Tên này trông quen lắm, giống như mình đã gặp ở đâu.

Nhưng... nếu không phải hắn ta thì người ngủ cùng mình chắc chắn là Seung rồi.

Seung nói nhẹ nhàng.

"Chúng ta đi thôi."

Sherry đành bước theo Seung ra khỏi cửa và hai tên vệ sĩ kia cũng đi theo, đóng cửa sau lưng.

Selena nhìn Wooin trong mắt có chút sợ hãi.

Cô nam quả nữ ở trong phòng riêng như này mà còn là phòng ngủ thì hắn sẽ làm gì cô đây.

Wooin đi lại gần mặt đối mặt với Selena, ngửi hương thơm từ cô.

Là mùi hoa hồng.

"Hôm nay không phải mùi dâu?"

Mùi dâu? Là mùi yêu thích của chị Sherry. Loại nước hoa rẻ tiền như vậy sao mình lại dùng nó được.

Selena nhìn anh với ánh mắt bớt sợ hãi.

"Hôm nay tôi xịt nước hoa loại khác, nhà tôi nhiều loại."

Wooin cũng không muốn tò mò nữa mà bỏ qua, anh ngả người hai tay đút vào túi quần, hạ mắt xuống nhìn cô khiến cho cô căng thẳng.

"Nghe cho rõ những gì tôi sắp nói, nếu cô không muốn chết."

Bên Tina cô từ từ đi xuống cầu thang khiến cho ai cũng ngước mắt nhìn. Mọi ánh mắt đều đổ dồn lên cô.

Không ngờ một cô gái cho dù có chút khí thế nhưng dám thách đấu với Joker thì không có cô gái nào có bản lĩnh như vậy.

Những đàn ông đang bàn chuyện kinh doanh cũng bị cô thu hút. Và trong một góc tối, một hình bóng nam nhân đang nhấp một ly bia trên tay còn kẹp điếu thuốc lá đang cháy. Từ từ hiện khuôn mặt ra, không ai khác là Ryu Juwon, bên cạnh hắn có một đối tác cũng đang liếc nhìn Tina. Mặc vest trông có vẻ cũng là người giàu có, mái tóc nâu rủ xuống, đó chính là Minu.

Pii trên lầu vừa lo lắng vừa phấn khích trên môi nhếch mép cười, tay cầm chai bia khui nắp ra rồi đi tới một tay chống xuống lan can nhìn cảnh vật phía dưới. Tay kia cầm chai bia nốc một ngụm uống.

Tina bước lên sàn đấu nhìn Joker với ánh mắt thách thức, nhướng một bên chân mày.

"Dám đấu không?"

Joker định quay đi thì thấy Tina đã lên sàn nên bước một chân quay người lại nhìn Tina lạnh lùng.

"Cô không đủ trình."

Giọng trầm cất lên với bốn chữ cũng đủ khiến Tina muốn bật cười, cô nhếch mép khinh bỉ.

Từ trước tới nay có đối thủ nào không bại dưới chân cô, à không phải nói là trước giờ cô không xem ai là đối thủ của mình.

"Tôi cược 10 triệu won."

Nghe nói cược tiền, Joker liền có chút dao động.

Dẫu hôm nay không làm được quân tử cũng phải lấy được 10 triệu won.

"Nhưng... đổi lại nếu anh thua. Thì... anh phải đãi tôi một chầu nhậu."

"..."

"Sao? Được không?"

"Là do cô nói, tôi chấp nhận thách đấu."

"Để tôi cho hôm nay anh bại dưới chân tôi thê thảm như nào."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc